Chương 499

Trần Tư Tề cũng không khác là mấy.

Kim chủ trước kia của Giang Nguyệt là A Nhiên, bạn gái hiện tại của A Nhiên là Tần Di Di. Bây giờ Tần Di Di lại nói Trần Tư Tề là bạn trai cũ của Giang Nguyệt. Trần Tư Tề lại là đối thủ cạnh tranh của A Nhiên…

Đoàn Dật Bác dùng sức lau mặt.

Mẹ kiếp, cái vòng tròn quan hệ này thật lộn xộn!

Anh ta tính cách ương ngạnh, biết mình là dân chơi, cũng chơi đủ kiểu.

Nhưng hôm nay nhìn thấy quan hệ phức tạp của mấy người này, hiển nhiên còn chơi ghê hơn cả anh ta.

“Ôi chao, nếu đã đến rồi thì cùng vào chơi đi.”

Từ trước đến nay Đoàn Dật Bác luôn thích gây chuyện, cũng thích náo nhiệt, cho nên cũng không thèm để ý quá nhiều, khoác vai Giang Nguyệt đẩy vào trong quán bar:

“Dù sao cũng quen biết nhau, cũng không cần phân biệt.”

Khi nhóm người xuất thân không giống nhau ngồi chung một chỗ, bầu không khí lại bắt đầu trở nên cổ quái.

Giang Nguyệt bị ép ngồi vào một góc, im lặng không nói lời nào.

Cô đang nghĩ xem khi nào mình có thể đi khỏi đây.

Trái lại, Tần Di Di rất phấn chấn, dính lấy Tiêu Kỳ Nhiên không buông tay, trong mắt tràn ngập ý cười.

Hai người giống như một cặp tình nhân.

Ở đây, ngoài Giang Nguyệt có vẻ mặt phức tạp ra thì còn có người khác, là Bạch Hạc.

“Hạc Hạc, hôm nay vị hôn phu của cậu không tới sao?” Tần Di Di dựa vào vai Tiêu Kỳ Nhiên, chớp mắt nói:

“Tớ muốn biết người đàn ông ưu tú như thế nào mới có thể cưới được cậu đó.”

Bạch Hạc giật mình, đáp lại: “Anh ấy là đàn anh chung khoa với tớ, nghe nói gần đây anh ấy đang xử lý một vụ án liên hoàn ở nơi khác, phải mất một thời gian ngắn nữa anh ấy mới có thể về được.”

Đây cũng là tin tức mà sau khi trở về Bắc Thành, Bạch Hạc mới biết được.

“Trở về liền đính hôn sao?” Tần Di Di hỏi.

“Đúng vậy.” Nhắc đến vị hôn phu của mình, ánh mắt Bạch Hạc lấp lánh:

“Tống Du là đàn anh chung khoa với tớ, anh ấy đã giúp đỡ tớ rất nhiều trong sự nghiệp.”

“Vị hôn phu của cậu là luật sư Tống sao?” Tần Di Di nghe đến cái tên này không khỏi kinh ngạc.

Lúc này, Giang Nguyệt cũng ngẩng đầu lên.

Thì ra cô ấy chính là vị hôn thê mà Tống Du đã đề cập trước đó.

Con gái nhà họ Bạch phối với con trai nhà họ Tống, ai nghe xong cũng phải nói một câu môn đăng hộ đối.

“Hôm nay không phải tớ đã nói với cậu rồi hả? Anh ấy đề nghị tớ đi du học, nếu không phải nhờ anh ấy, e rằng tớ sẽ không thể đạt được trình độ như hiện tại.”

Nói đến đây, vẻ mặt thiếu nữ của Bạch Hạc thẹn thùng, đây là phản ứng chỉ có thể có với người mình thích.

Tần Di Di như có điều suy nghĩ nhìn Bạch Hạc, khẽ mỉm cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện