20.10.2024 Trời nắng

Anh ấy nói đây là hologram ghi chép cỡ nhỏ do viện nghiên cứu bên cạnh phát minh ra. Vì nó nhỏ gọn dễ mang theo nên khá thích hợp cho việc ghi chép hằng ngày, còn có thể đồng bộ dữ liệu đám mây. Vì vậy đã bảo tôi viết nhật ký thử xem.

Trước giờ tôi không thích viết mấy thứ vô nghĩa như nhật ký này nọ, những kỷ niệm quan trọng chỉ cần lưu giữ trong ký ức là đủ rồi.

… Nhưng vì anh ấy bảo tôi xài thử một thời gian rồi đưa ra phản hồi, cho nên hôm nay tôi sẽ ghi chép đại một chút vào đây vậy.

24.10.2024 Trời râm

Có điều đã viết được ngày đầu tiên, thì viết thêm một ngày cũng không phải không được.

Hôm nay đã cãi nhau với anh ấy, vì chuyện lễ cưới.

Giờ là 11 giờ 32 phút tối, tôi đã rửa mặt xong mà anh ấy vẫn còn nhốt mình trong khoang thí nghiệm không thèm quay lại. Lại thế này rồi, biết vậy lúc đó không nên đồng ý mua cái quả trứng rách việc đó cho anh ấy.

Tôi không nghĩ bản thân sai. Anh ấy sẽ tham gia tranh cử người đứng đầu khu bảy vào cuối năm nay, tôi nghĩ sau khi tranh cử kết thúc hẵng tổ chức lễ cưới sẽ ổn hơn. Dù sao thì chuyện hệ trọng như thế thì nên được chuẩn bị trau chuốt cẩn thận mỗi một bước mới đúng.

Nhưng anh ấy nói, anh ấy không muốn trì hoãn quá lâu, muốn hoàn thành xong nghi thức trước cuộc tranh cử, vậy thì lòng mới thấy vững tâm.

Anh ấy nghĩ thật đơn giản, nhưng chuẩn bị lễ cưới không phải chuyện nhỏ. Hiện tại anh ấy chỉ đang chuẩn bị cho tranh cử thôi mà ngày nào cũng đã nán lại phòng thí nghiệm đến rạng sáng mới về. Rốt cuộc có bao giờ nghĩ cơ thể của mình có thể…

Thôi vậy, lát nữa cứ đi tìm anh ấy, lưu lại trước.

31.10.2024 Trời nắng

Làm lành rồi.

Cuối cùng lễ cưới đã được quyết định sẽ tổ chức vào tháng 3 năm sau. Khi đó tranh cử đã kết thúc, đầu xuân thời tiết cũng đã ấm áp hơn, chúng tôi đều rất hài lòng.

3.11.2024 Mưa bụi

Hôm nay khi đang mua sắm ở Đàm Thành đã thấy một chiếc áo khoác có kiểu dáng khá ổn, rất hợp với anh ấy.

Chỉ có điều anh ấy không cho tôi mua, bảo lần trước tôi đã mua cho anh ấy một chiếc áo khoác tương tự rồi, chỉ tổ phí tiền.

Nhưng tôi phải nói rõ, chất liệu của hai chiếc áo khoác này khác nhau——Chiếc áo tôi chấm hôm nay được làm từ vải vicuna, còn chiếc áo tôi mua cho anh ấy lần trước là len cashmere. Ngoài ra còn có nhiều điểm khác biệt về thiết kế của cổ áo, độ dài và đường cắt… Nói chung không thể giải thích rõ với người này được. Lần nào đi mua sắm cũng chỉ biết nhét đồ ăn vào miệng.

Cuối cùng, tôi đã nhờ dì Diệp giao tiền đặt cọc, đến lúc đó nói là quà do thương hiệu tặng là được. Vậy thì khi anh ấy bắt đầu chuyến đi diễn thuyết lưu động tại các trường đại học mặc là vừa.

5.11.2024 Trời nắng

Anh ấy nói hologram nhật ký này đã được cập nhật chức năng mới là tải hình ảnh lên, kêu tôi dùng thử.

Hai ngày trước đã đến dự triển lãm điêu khắc mới khai mạc của một người bạn. Có vài tác phẩm mang lời nhắn khá thú vị, đang để ghi chép lại.【/hình ảnh】【/hình ảnh】【/hình ảnh】

Anh ấy cứ đòi đi theo cho bằng được, còn nói với tôi đó chỉ là mấy bức tượng bùn nho nhỏ thôi mà, có gì mà xem không kiểu. Kết quả là khi nghe tôi và bạn nói chuyện đã dựa vào vai tôi ngủ thiếp đi mất rồi.

Thật thất lễ, xấu hổ không chịu được, không muốn nhớ lại.

… Nhưng mà, lúc đó đã tiện tay chụp một tấm anh ấy đang ngủ, tải lên đây chung đi.【hình ảnh】

7.11.2024 Âm u

Anh ấy lén xem nhật ký khoảng thời gian trước của tôi, bảo rằng nhật ký nên ghi lại những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của bản thân, không thể chỉ viết mỗi những chuyện liên quan đến anh ấy được.

Người này giỏi tưởng bở ghê. Chẳng phải lý do anh ấy thường xuyên xuất hiện là bởi vì nhật ký là thứ ghi chép lại cuộc sống sinh hoạt, mà trùng hợp là ngày nào anh ấy cũng nhảy nhót trong cuộc sống của tôi đấy sao?

13.11.2024 Trời nắng

Không ngờ đã hai tuần rồi không ghi chép gì.

Anh ấy nói nếu thật sự không biết ghi lại điều gì thì cứ ghi chép lại cuộc sống thường ngày liên quan đến anh ấy cũng được.

Không biết chức năng cọ được cập nhật thêm từ lúc nào, anh ấy bảo tôi thử một lần.

【Ngay bên dưới dòng chữ này, bên trái vẽ một con cáo trắng cười tít mắt, kết cấu mềm mại của tai và đuôi được phác họa ra một cách tinh tế dưới nét bút; bên phải là một con chim công xanh đang xòe đuôi, đầy sức sống đang đứng bảo vệ bên cạnh con cáo trắng.】

Anh ấy nói tôi vẽ tinh thần thể của anh ấy trông quá gian xảo, nhưng nó vốn trông như thế mà, chẳng hiểu sao lại ụp nồi lên đầu tôi.

17.11.2024 Trời nắng

Cách đây một thời gian đã mua một viên kim cương hồng đậm hình giọt nước trong buổi đấu giá, rất hợp với chị, tôi khá hài lòng.

Còn có được một viên ngọc trai tự nhiên với kích thước và độ bóng hoàn hảo. Khoảnh khắc trông thấy nó, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều cảm hứng về khuyên tai, coi như một niềm vui bất ngờ.

Thật ra với khí chất của anh ấy thì rất hợp để đeo khuyên tai trong một số dịp quan trọng, tiếc là anh ấy không xỏ lỗ tai, kẹp tai thì không thoải mái khi đeo trong một khoảng thời gian dài. Ừm… chắc biến nó thành dây chuyền cũng không tệ lắm. Đợi tranh cử kết thúc sẽ thử hỏi xem anh ấy thích cái nào hơn đi.

Ngày mai là buổi diễn thuyết cuối cùng trong đợt tranh cử của anh ấy. Hình như xưa nay anh ấy chưa từng căng thẳng, không biết nên nói tâm lý của người này hơn người, hay nên nói anh ấy vẫn luôn không tim không phổi như vậy đây.

… Không biết tại sao, dường như tôi còn hồi hộp hơn cả anh ấy.

18.11.2024 Trời nắng

Anh ấy làm được rồi.

15.12.2024 Mưa bụi

Khoảng thời gian trước mãi bận rộn, đương nhiên chủ yếu người không dành ra được thời gian là anh ấy.

Dù sao cũng là tân người đứng đầu của khu bảy, dĩ nhiên có rất nhiều cuộc phỏng vấn và buổi diễn thuyết. Anh ấy quá tốt tính, dễ bị thuyết phục, không biết cách từ chối bao giờ.

… Cả tuần rồi chưa về nhà.

Còn ba tháng nữa là đến lễ cưới mà vẫn chưa bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị và đặt chỗ thì sẽ muộn mất. Nhưng hai bữa nay anh ấy không đề cập, tôi cũng không thể tỏ ra mình quá mong đợi được.

… Nhờ dì út ám chỉ chút vậy.

14.12.2024 Mưa xối xả

Lại cãi nhau với anh ấy.

31.12.2024 Mưa vừa

Một tuần rồi, vẫn chưa làm lành.

Hôm đó chúng tôi đã hẹn gặp nhà thiết kế để thảo luận chi tiết về lễ cưới, kết quả từ lúc bắt đầu đã không có gì thuận lợi.

Ví dụ như thức ăn trong buổi lễ, Thẩm Anh đã đề xuất với tôi một đội ngũ chuyên về đồ ăn trong các buổi lễ của khu hai, món ăn được bày biện đẹp mắt mà vẫn giữ được nét sang trọng, cả nhà thiết kế tiệc cưới cũng bảo là một sự lựa chọn khá ổn.

Không biết anh ấy nghĩ kiểu gì, lại tổ chức tiệc lẩu. Làm gì có nhà nào cho ăn lẩu trong lễ cưới? Vừa mùi vừa ồn ào. Với lại, muốn ăn lúc nào chẳng được, sao cứ phải ăn trong lễ cưới của chúng ta?

Không nhắc chuyện cỏn con đó nữa… Đến màu sắc chủ đạo của lễ cưới, mới thật sự không thể nói lý nổi.

Tôi đã hình dung vô số lần trong đầu rằng màu sắc chủ đạo của lễ cưới sẽ là màu trắng.

Anh ấy vốn chưa từng có ý kiến gì về kế hoạch mỹ học của lễ cưới, nhưng trong quá trình trò chuyện với nhà thiết kế, bỗng dưng lại nói màu trắng quá phổ thông, muốn lấy màu xanh lục làm màu chủ đạo.

Xanh lục đâu phải màu thường dùng cho các buổi lễ, không bàn đến việc nhiều đồ trang trí và hoa khó phối, nhưng đó… đó là lễ cưới của chúng ta cơ mà, sao có thể là màu xanh lục chứ?

Thế là cãi nhau.

… Tóm lại, tôi chỉ muốn ngày quan trọng nhất này phải hợp với tiêu chuẩn “hoàn hảo” trong lòng tôi. Tôi sai chỗ nào?

【Khác với nét chữ viết tay ngay ngắn phía trên, dưới phần nhật ký của ngày này có một đoạn ngắn được viết bằng nét chữ rồng bay phượng múa:

Ngài Tiểu Tịch, xin đừng hiểu lầm, anh không có sở thích lén đọc nhật ký của em, chỉ là nhật ký của em vừa hay đồng bộ tới tài khoản đám mây trên hologram của anh, tự lọt vào mắt anh thôi.

Sau khi đọc nội dung em đã viết phía trước, anh cảm thấy phải biện minh cho bản thân một chút.

Mặc dù vụ lẩu thì hơi quá, nhưng nhà hàng mà em chọn ban đầu có giá cắt cổ, khẩu phần mỗi người e là chim ăn cũng không đủ. Cho nên hai ta đừng ai nói ai, vẫn nên để người ta lên kế hoạch thay thì hơn.

Còn về màu sắc chủ đề, anh muốn giải thích, tuy rằng màu xanh lục không phải màu sắc phổ biến, nhưng ăn điểm ở chỗ độc đáo và tươi mát. Huống chi, dịp trọng đại như kết hôn thế này mà mọi thứ đều trắng toát thì có hơi thiếu sức sống đúng không nào?

Hơn nữa, em cũng hiểu anh mà, xưa nay chưa bao giờ ám ảnh với màu sắc hay mỹ học gì cả, chỉ là khi tưởng tượng ra hôn lễ của chúng ta thì cảm thấy nếu lấy màu xanh lục phối cảnh thì sẽ rất hợp với lông đuôi của Nước Rửa Chén nhà ta thôi.

Anh cũng chỉ muốn lễ cưới cuối cùng sẽ diễn ra gần nhất với sự hoàn hảo lý tưởng của anh. Anh sai chỗ nào? Chúng ta không thể giao tiếp nhiều hơn được sao?

Với lại, nếu muốn lưu thì sao giờ em vẫn còn nằm trên giường đưa lưng về phía anh, giả bộ đọc sách mà mười lăm phút rồi vẫn còn ngừng ở cùng một trang? Không thể đối mặt chính miệng nói với anh được à ^_^】

1.1.2025 Mưa vừa

Không hiểu nổi, thật không hiểu nổi.

Thứ nhất, lén đọc nhật ký của người khác là hành vi cực kỳ thiếu đạo đức. Đọc lén chuyện riêng tư của người ta xong còn để lại dấu chân của bản thân thì cũng chỉ có mỗi anh ấy làm được.

Tôi đã đổi tài khoản đám mây, nhưng có vẻ như anh ấy đã biết hết mật khẩu của tôi. Nếu anh ấy vẫn cố tình đọc lén… thì tôi cũng hết cách.

Gần đây, Phong Gia Trì đã đến khu bảy để bàn công việc, tối qua đã ăn tối với anh ta. Anh ta nói năm xưa khi chuẩn bị lễ cưới với Đàm Ngọc đã cãi nhau bảy mươi trận lớn nhỏ, thậm chí còn động tay động chân hai hai lần. So sánh thì chúng ta quá bình thường.

… Vẫn nên đi tìm anh ấy thì hơn.

21.1.2025 Trời nắng

Kế hoạch cuối cùng của lễ cưới đã được định ra.

Đã hỏi ý kiến của rất nhiều người, cuối cùng vẫn quyết định giao cho đơn vị tổ chức đám cưới chuyên nghiệp. Tuy nhiên, màu sắc chủ đạo cuối cùng không phải xanh lục, cũng không phải màu trắng, mà là…

Ừm, nói chung hy vọng mọi thứ sẽ suôn sẻ.

Có lẽ sắp tới sẽ rất bận nên sẽ ngừng ghi chép một thời gian.

Lễ cưới của Tịch Tiện Thanh và Chúc Minh được tổ chức vào tháng ba, đầu xuân.

Theo mọi người dự đoán, lễ cưới của hai người có thân phận hiển hách như người đại diện đương nhiệm của khu sáu và người đứng đầu mới nhậm chức của khu bảy thì chắc chắn sẽ rất xa hoa, lãng phí và hoành tráng. Nhưng từ những bức ảnh bị rò rỉ thì hội trường được bày trí… tươi mới và thoải mái hơn dự đoán.

Màu sắc chủ đạo… không có. Nói một cách khác, là bảy màu.

——Lựa chọn những loài hoa đặc trưng của từng khu, sử dụng màu sắc tương phản mạnh cho bàn ăn và ghế, khách khứa cũng được yêu cầu mặc quần áo có tông màu giống với tinh thần thể.

Vậy nên, cuối cùng cuối cùng hội trường không chỉ có một sắc màu đơn điệu, mà là đủ loại màu sắc rực rỡ chói mắt, phong cách tươi sáng và bầu không khí sống động. Không giống một lễ cưới mà giống một buổi tụ họp vui vẻ với bạn bè và gia đình.

Được vây giữa tiếng vỗ tay và hoa tươi, chỉ có hai chú rể mặc vest trắng đứng lặng ôm hôn nhau trên sân khấu. Dưới chân bọn họ, chim công xanh kiêu ngạo ưỡn ngực đứng yên, không ngừng run bộ lông cho thấy tâm trạng chủ nhân đang rất vui; cáo trắng bên cạnh híp mắt cười vẫy đuôi, nép mình vào trong lòng chim công xanh.

Chủ đề của buổi hôn lễ này về sau được gọi là “Khái niệm dopamine xu hướng”, thịnh hành trong lĩnh vực thiết kế lễ cưới một khoảng thời gian dài, được rất nhiều người học theo, yêu cầu cùng một hệ màu và cách bày trí.

Sau khi về đến nhà, Chúc Minh mệt cả người xụi lơ gối đầu lên chân Tịch Tiện Thanh, lướt mạng một lúc, không nhịn được bật cười.

“Mấy phương tiện truyền thông này biết cách phóng đại thật.” Anh lướt qua từng bình luận, “Anh đoán dù chúng ta tổ chức lễ cưới trong nhà xí thì bọn họ cũng có thể tâng bốc thành phong cách đồng quê tối giản.”

Lúc đó, ai trong hai người họ cũng thấy mình có lý, cãi cọ không xong xanh với trắng cái nào ổn hơn, nên dứt khoát khỏi ý kiến của người khác.

Chúc Doanh Doanh chung tình với hồng phấn, Chu Chúc đề cử màu vàng mới lạ, Dương Giai Hòa bảo màu xanh lam rất hấp dẫn. Thấy sắp thành nồi cám heo, Chúc Minh thấy thà uống ngay khi còn nóng——Họ bèn chọn làm một lễ cưới bảy màu sặc sỡ, không ngờ hiệu quả tốt hơn cả mong đợi.

Tịch Tiện Thanh không nói gì, chỉ dùng tay vén tóc của người đang gối đầu trên đùi mình, lướt theo độ cong của vành tai, cuối cùng dừng trên viên ngọc trai trơn bóng, mượt mà trên dái tai.

“Có điều không ngờ, vì lễ cưới mà anh lại đi xỏ lỗ tai.” Thật lâu sau, cậu mới mở miệng nói.

“Không hẳn vì lễ cưới đâu.” Chúc Minh đổi sang một tư thế thoải mái hơn, tiếp tục nằm trên đùi cậu, “Kẹp tai đeo lâu ngày sẽ đau. Chủ yếu là tại một nhà thiết kế nổi tiếng nào đó đã ghi trong nhật ký là muốn tặng anh rất nhiều khuyên tai sáng lấp lánh, nên xỏ luôn thì tiện hơn.”

“… Anh giỏi tưởng bở thật.” Tịch Tiện Thanh lập tức rụt tay lại, đanh mặt, “Sau này không được đọc lén nhật ký của em nữa.”

Chúc Minh chỉ cười mỉm nhìn cậu.

Tịch Tiện Thanh im lặng một lát, cụp mắt cúi đầu, hôn lên môi anh.

Từ lúc ban đầu còn khiên cưỡng dựa vào cái danh uống thuốc, đến hiện tại khi đã quen thuộc với từng tiết tấu như lòng bàn tay thì sự ăn ý trong nụ hôn chẳng cần bàn nữa. Hơi thở đan xen vào nhau, cái chạm vu.ốt ve qua lớp vải, nhịp điệu dần dần thay đổi.

Mãi cho đến khi toàn bộ cúc áo sơ mi đã bị nhà thiết kế nổi tiếng nào đó lặng lẽ c.ởi sạ.ch, Chúc Minh mới dùng lòng bàn tay kéo ra chút khoảng cách giữa hai người: “Phải rồi, tuần trăng mật tính đâu đây? Chúng ta nên nghĩ trước xem.”

“Lần trước khi em đánh giá, tụi mình chỉ mới đi khu hai bốn sáu, vẫn chưa đi chơi khu ba bao giờ.” Ánh mắt lóe lên nét xảo quyệt trong chớp mắt, Chúc Minh dịu giọng nói, “Muốn cân nhắc đi khu ba không?”

Dừng ngay thời điểm mấu chốt này rồi nêu ra mong muốn của mình, đúng là cách thông minh khiến người ta không thể từ chối.

Tịch Tiện Thanh chống một tay bên người anh, liếc nhìn chiếc đuôi lông xù của cáo trắng đang lắc qua lắc lại, chậm rãi nói: “Khu hai là thắng cảnh khu du lịch nổi tiếng, là lựa chọn an toàn hơn cho tuần trăng mật.”

Chúc Minh không hề nao núng: “Đàm Ngọc nói với anh cuối tháng tư khu trượt tuyết của khu ba mới dừng hoạt động. Nghe có vẻ thú vị hơn tắm suối nước nóng nhiều.”

“Khu ba quá xa.”

“Khu hai quá nóng.”

“…”

“Ngài Tiểu Tịch, đêm động phòng hoa chúc cãi nhau có phải đáng tiếc quá không? Hay vậy đi, đi khu ba chơi trượt tuyết trước, sau đó đến khu hai nghỉ ngơi, thư giãn? Thấy sao?”

“Cũng không phải không được.”

“Vậy được. Anh sẽ tra cứu xem hành trình cụ thể ra sao… Nè, đã nói bao nhiêu lần là cổ không được rồi, em quên chiều mai anh còn phải đến đại học T diễn thuyết à? Tịch Tiện Thanh, em có nghe không đó——”

“Không nghe.”

27.3.2025 Mưa bụi chuyển sang trời nắng

Chúng tôi kết hôn rồi.

Ban sáng mưa rơi, hiếm khi thấy được cầu vồng.【hình ảnh】

Nhưng vì tối qua anh ấy mệt quá, giờ vẫn còn đang ngủ. Đợi anh ấy dậy thì cho anh ấy xem ảnh vậy.

—Hết—

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện