Chương 1103

“Bác sĩ Chu, tôi biết anh rất chuyên nghiệp, nhưng tôi hy vọng anh có thể dừng lại bất cứ lúc nào khi cô ấy cảm thấy không thoải mái.”

Một số bác sĩ sẽ dùng biện pháp quyết liệt để giúp bệnh nhân nhanh chóng phục hồi, đây có thể là một phương pháp điều trị đúng đắn, nhưng có thể không phù hợp với Giang Nguyệt.

Anh không muốn cô gặp phải bất cứ rủi ro nào.

“Đừng lo lắng, phương pháp điều trị của tôi luôn đặt trải nghiệm của bệnh nhân lên hàng đầu.” Chu Thành gật đầu cười:

“Vậy chúng ta vào trong thôi, Giang Nguyệt.”

Sau ba giờ trị liệu tâm lý, bên ngoài trời đã tối.

Khi cửa mở ra, Tiêu Kỳ Nhiên đang đứng ngoài cửa như đã nói lúc trước, lẳng lặng chờ đợi.

Trong thời gian dài chờ đợi, anh thậm chí không hề tỏ ra thiếu kiên nhẫn hay cáu kỉnh.

Sự kiên nhẫn của anh thật đáng kinh ngạc.

Chu Thành lấy thuốc đưa cho Giang Nguyệt, dặn cô uống tuốc đúng giờ, đồng thời nhắc nhở Tiêu Kỳ Nhiên giám sát cô, không được lén lút ngưng uống thuốc.

“Tôi sẽ để mắt tới cô ấy.” Tiêu Kỳ Nhiên giọng nói trầm thấp, tâm tình rất ổn định:

“Lần điều trị tiếp theo là khi nào? Tôi sẽ đưa cô ấy đến đúng giờ.”

Trên đường trở về, Giang Nguyệt quay đầu nhìn Tiêu Kỳ Nhiên mấy lần, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi:

“Sao anh không hỏi tôi về kết quả kiểm tra?”

“Đây là thông tin riêng tư của em, tooi không tiện hỏi thêm nữa.” Anh quay đầu nhìn cô:

“Em có thể lựa chọn nói cho tôi biết, hoặc giữ nó trong lòng, đây là quyền tự do của em.”

Giang Nguyệt đột nhiên hơi đỏ mặt: “Vậy… tôi sẽ không nói cho anh biết.”

Trị liệu hôm nay thật sự không tốt lắm.

Trong lúc nói chuyện với Chu Thành, cô đã mấy lần mất khống chế cảm xúc, mỗi lần đều dựa vào nước đá để ổn định bản thân rồi mới tiếp tục cùng anh ta nói chuyện.

Cuối cùng, Chu Thành cho rằng cảm xúc tiêu cực hiện tại của cô quá mạnh mẽ. Và cô cần dần dần chấp nhận thế giới bên ngoài để tăng thêm cảm giác bản thân mình xứng đáng và hạnh phúc.

Xét theo tình trạng hiện tại của cô, việc cô có thể chủ động lựa chọn đến đây chữa bệnh đã là một điều kỳ diệu.

Anh cũng nói với cô rằng trong tiềm thức của cô có một người mà cô có thể dựa vào. Người đó chính là sợi dây cứu mạng đã nhiều lần kéo cô ra ngoài khi cô cận kề cái chết.

“Là Tiêu tổng ở bên ngoài đúng không?” Chu Thành cũng không vòng vo:

“Vừa rồi cô vô thức nhìn anh ấy mấy lần, theo bản năng muốn tìm kiếm sự bảo vệ của anh ấy.”

“Đây là chuyện xấu sao?”

“Nếu anh ấy xứng đáng với sự tin tưởng của cô thì đó là một điều tốt.”

Nghĩ đến những lời Chu Thành nói với cô lúc nãy, Giang Nguyệt vô thức liếc nhìn Tiêu Kỳ Nhiên thêm vài lần.

Anh xứng đáng với sự tin tưởng của cô!

Cảm nhận được ánh mắt của cô, người đàn ông đột nhiên ngước mắt lên, chậm rãi hỏi cô:

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện