Thịnh hội bậc này, những phóng viên có tư cách tham gia đều không ngoại lệ, đều là kiệt xuất trong ngành, các paparazi có thâm niên trong việc khui ra các bí mật của sao nhìn đâu cũng có thể thấy được, các minh tinh càng thêm thận trọng từ lời nói đến việc làm, hơi có đi sai bước chân thôi, cũng sẽ bị ống kính bắt hiện hình!
Đêm nay, những paparazi nòng cốt dưới quyền Lâm Dược của Thế Kỷ Phong Thượng được điều động hết, cố gắng hết sức lực làm cho đêm trao giải “Trên gấm thiêm hắc.”
Lại nói, Lâm Dược bây giờ cũng là một tay gạo cội của giới báo chí và giới truyền thông, dựa vào một cái miệng sắc bén và ngòi bút trong tay, nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao mới nổi trong ngành truyền thông, bốn nhà truyền thông lớn trong nước dồn dập vươn ra cành ô-liu, thậm chí “giải trí Nam Đô” cũng có ý đồ mời anh ta về.
Lâm Dược vốn thanh cao, hơn nữa trước đó đã ước định với Dạ Cô Tinh, đương nhiên sẽ không vong ân phụ nghĩa. Lại nói, Dạ Cô Tinh thân phận hiển hách, bây giờ lại trở thành đại đổ công của Vinh Tín, độc chiếm một nửa giang sơn giới giải trí, còn có nhà họ An làm hậu thuẫn, Lâm Dược cho dù muốn nhảy, cũng phải cân nhắc tính toán kỹ!
Dạ Cô Tinh nếu đã có thể nâng anh ta, tất nhiên cũng có thể lật anh ta! Có câu là, thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà, thành hay bại cũng do Dạ Cô Tinh quyết định. Người thông minh, nên biết lựa chọn như thế nào, huống chi lại là một người rất tinh ranh như Lâm Dược?
Mắt thấy đã hơn sáu giờ rưỡi, cách đêm trao giải chính thức một tiếng nữa, hàng hiệu chân chính còn chưa xuất hiện, tiểu minh tinh ăn theo đã lục tục tiến vào, các paparazi có chút buồn bực ngán ngẩm ở ngoài vạch an toàn, trong lòng biết không tới sát giờ, át chủ bài sẽ không ra, áng chừng còn phải chờ, cho nên thỉnh thoảng cũng quay ra nói chuyện với nhau.
Tuy nói các công ty truyền thông cạnh tranh đấu đá với nhau rất kịch liệt, nhưng quan hệ riêng tư của những phóng viên cũng không tệ, không đến mức thân thiết, nhưng vẫn có thể nói chuyện bàn luận với nhau.
“Haizz, bọn tôi từ sáng hôm nay đã đi vào hội trường chờ đợi, cho đến bây giờ, một chút bất ngờ cũng không có, còn đụng phải bảo vệ, thật là xui xẻo!”
“Ở đây ai mà không đến từ sáng sớm chứ? Cậu gấp cái gì, mấy người được đề cử còn chưa có ai tới, một lúc nữa có thời gian cho cậu tha hồ chụp!”
“Chị Yến nói đúng đấy.” Người thứ ba nói chen vào: “Thế cho nên tôi đã bảo mọi người thay phiên nhau giải lao, nghỉ ngơi dưỡng sức, đến lúc đó mới có sức để chiến đấu!”
“Chị Hoan quả không hổ là người đã làm mẹ, nói chuyện làm việc chu đáo cẩn thận hơn chúng ta nhiều, chẳng trách mấy tên nhóc kia lại phục chị thế!”
“Phục tôi? Mấy tên nhóc kia cao ngạo lắm! Chưa từng làm ra chuyện lớn, cũng không tìm được tin tức gì lớn, người ta sẽ vô duyên vô cớ đi theo cậu chắc? Tôi đây là bị buộc lên Lương Sơn, không thể không cầm đao cầm kiếm!” Tuy là nói như vậy, nhưng trong mắt chị Hoan không che giấu được hả hê.
Chị Yến bĩu môi, trong mắt xẹt qua một tia xem thường: “Tôi thấy á, mấy người thanh niên bên Thế Kỷ Phong Thượng bên kia mới là bản lãnh lớn kìa! Không nói đâu xa, vụ của đạo diễn Vương và đạo diễn Tần, vài bức ảnh, ngòi bút hơi động, làm toàn bộ chiều gió của dư luận thay đổi, còn có lần trước Áo Tím tổ chức tiệc đầy tháng, các nhà truyền thông đều bị chặn ở bên ngoài Khách sạn Hilton, chỉ có Thế Kỷ Phong Thượng lấy được vé mời, bây giờ ấy à, bản lĩnh to lớn hơn nữa, không có hậu đài, cũng thế mà thôi!”
Chị Hoan biến sắc, nơi chị ta đang làm chỉ là một tòa soạn nhỏ không có tiếng tăm, những năm này chị ta bằng thực lực bản thân đã moi ra không ít tin tức hót hòn họt, đáng tiếc đều bởi vì nền tảng quá hẹp, không gây ra được tiếng tăm lớn, không có người hỏi thăm, lại bị công ty truyền thông lớn đăng lại, nổi đến mức rối tinh rối mù, chị ta tức giận đến muốn nội thương, lời này, đúng là chọc vào cột sống của chị ta!
Mà người phóng viên trẻ tuổi kia lại không biết nhìn sắc mặt người khác, liên tiếp phụ họa: “Chị Yến nói đúng, nhóm người Thế Kỷ Phong Thượng này, sức chiến đấu đã không cách nào dùng hai từ cường hãn để hình dung! Có điều, Áo Tím là đại cổ đông, cũng không kỳ lạ, hậu đài vững chắc, cũng có tư cách hiên ngang mà đi!”
Chị Hoan tức muốn lệch mũi, hừ lạnh một tiếng, giậm chân, rời đi.
“Ủa, Chị Yến, là em nói sai cái gì rồi phải không? Chị Hoan chị ấy….. Hình như tức giận rồi…”
Chị Yến kia khinh thường trợn mắt: “Đừng để ý tới cô ta, chỉ là một con khổng tước cái, rõ ràng không xòe được cánh, còn cứ đung đưa đuôi!”
Phóng viên trẻ tuổi le lưỡi một cái, không nói tiếp, chuyển đề tài: “Chị Yến, chị nói đêm nay Áo Tím sẽ đi thảm đỏ cùng với ai đây? Em thấy bên Tinh Huy tuyên bố tin tức, chỉ nói Vương đạo diễn sẽ mang đoàn kịch vào, chỉ là không biết Áo Tím và Tiêu Mộ Lương có đi chung với bọn họ hay không.”
“Ngốc ạ! Áo Tím và Tiêu Mộ Lương đều nhận được thẻ đen, đường đường là minh tinh được yêu thích, đâu cần phải đi theo đoàn đi thảm đỏ, ngốc!”
“Vậy theo đôi hỏa nhãn kim tinh của chị Yến, Áo Tím sẽ đi chung với ai?”
“Chị dự đoán, hẳn là đi chung với Tiêu Mộ Lương. Hai người bọn họ đều là dựa vào “Bầu trời thành phố” mà hot, hiện nay, hai người lại đang hợp tác phim truyền hình “Yên Chi Lệ”, mặc kệ xuất phát từ giao tình, hay là cân nhắc mức độ tuyên truyền, Dạ Cô Tinh và Tiêu Mộ Lương cùng nhau đi thảm đỏ là thích hợp nhất.”
“Ồ…” Phóng viên trẻ tuổi thất vọng thở dài: “Em còn tưởng là anh An sẽ đến đây…”
“Cô gái ngốc! Em thử nhìn những cậu ấm ở Bắc Kinh nà xem, bọn họ chơi đùa với minh tinh, ca sĩ không phải ít, nhưng em có thấy họ đi chung thảm đỏ với ai chưa?”
“Ồ… Trong ký ức, hình như là chưa từng có.”
“Thế mà còn phải hỏi! Thực ra, những cậu ấm hào môn thế lớn quyền lớn thích chơi bời với nữ minh tinh, cũng chỉ là nhất thời mới mẻ, mang đi ra ngoài có chút mặt mũi thôi, làm sao có thể thật lòng? Đi thảm đỏ, xuất đầu lộ diện, gia tộc lớn sẽ bị mất hết mặt mũi!”
“Chị Yến, chị nói như vậy cũng quá cực đoan rồi. Áo Tím và anh An đã công khai quan hệ, còn có một đôi long phượng thai đáng yêu, hoàn toàn khác với tình huống cậu ấm nhà giàu chơi đùa minh tinh mà chị nói! Áo Tím là bà An danh chính ngôn thuận, đã bước vào hào môn rồi!”
“Em đó, vẫn còn quá ngây thơ rồi! Chim sẻ biến thành phượng hoàng, Lọ Lem gả cho hoàng tử, những chuyện này cũng chỉ có thể xuất hiện trong truyện cổ tích mà thôi. Nhà giàu quyền thế coi trọng nhất cái gì? Không phải là môn đăng hộ đối sao! nhà họ An tài đại khí thô, Áo Tím tuy rằng đang hot, nhưng lại là cô nhi, em xem thân phận giữa hai người họ rất chênh lệch, làm sao có thể có thể bền lâu bên nhau được?”
“Chị Yến, chị quá thực tế! Anh An là nhà giàu, nhưng Dạ Cô Tinh cũng không kém, đừng quên, bây giờ trong tay cô còn nắm phần lớn cổ phần của Vinh Tín ảnh nghiệp, lại là đại cổ đông của Studio Tinh Huy, trong tay còn nắm một tạp chí có danh tiếng. Ngoại hình xinh đẹp, có khí chất, học lực cao, kỹ năng diễn xuất thì sánh ngang ảnh hậu, nói không chừng lần này giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất sẽ là cô ấy!”
“Nói cho cùng, tất cả những thứ này còn không phải là do người đàn ông ấy cho sao?” Chị Yến có chút xem thường, chị ta là một người phụ nữ đã bốn mươi tuổi, đã qua thời thiếu nữ hoài xuân, ảo tưởng tình cờ gặp gỡ hoàng tử, đã bị cuộc sống gian khổ mài giũa, cuộc sống ngày qua ngày củi gạo dầu muối, nên nhận thức rõ được hiện thực.
Nhưng, sinh mệnh luôn có kỳ tích, cuộc sống luôn có ngoại lệ ——
“Vậy cũng là người đàn ông ấy cam tâm tình nguyện trao cho! Điều này không phải đã chứng minh rất nhiều vấn đề sao?”
“Vấn, vấn đề gì?” Chị Yến có chút sững sờ.
Phóng viên trẻ tuổi trả lời một cách đương nhiên: “Chỉ khi một người đàn ông yêu tha thiết một người phụ nữ, anh ta mới có thể trả giá đến không hề giữ lại, đồng thời cam tâm tình nguyện!”
Chị Yến á khẩu không trả lời được.
“Mau nhìn! Đến rồi ——” Có phóng viên phát hiện chiếc xe đang đi tới phía bên này, nhanh chóng vứt chai nước, vác camera chen lên.
Xe tới gần, các phóng viên thâm niên bắt đầu kinh ngạc thốt lên ——
“Ôi trời! Là ảnh hậu Đổng Nguyệt!”
“Trời ơi! Cô ấy sao lại đến? Người lấy được giải Oscar còn tới xem náo nhiệt gì?”
“Có người nói, cô ấy là thành viên đặc biệt của ban giám khảo, cậu sẽ không cho rằng cô ấy nhìn trúng cái cúp Kim Kê này chứ? Buồn cười ——”
“Người ta đường đường là ảnh hậu, nữ minh tinh Trung Quốc đầu tiên đoạt giải Oscar! Lần này Vương ủy có thể mời cô, đã tốn không ít công phu…”
“Anh thì biết cái gì? Đổng Nguyệt lần này ra mặt, nửa đồng tiền cũng không thu!”
“Hả? Không thể nào…”
“Người ta là ra trận thay chồng tương lai đó!”
“Anh là nói bạn trai ngoài giới giải trí của Đổng Nguyệt?”
“Ngoại trừ vị kia còn có thể là ai? Đêm trao giải lần này, nhà tài trợ lớn nhất chính là tập đoàn Hương Giang…”
Các phóng viên này hay còn được gọi là ‘cẩu tử’, chính là bởi vì có khứu giác nhạy bén, đặc biệt là đối với chuyện bát quái của minh tinh, lúc nào cũng tận tâm tận lực. Cứ như vậy anh một câu tôi một câu, nhanh chóng thăm dò sự thực.
Lúc này, cửa xe từ từ mở ra, lộ ra mắt cá chân trắng nõn mảnh khảnh của người phụ nữ, phối hợp với giày cao gót, bên trong vẻ đẹp dịu dàng mềm mại lại không mất đi vẻ ngang ngược.
Đổng Nguyệt không hổ là truyền kỳ hoa khai bất bại trong giới giải trí, xuất thân thế gia nghệ thuật, cha Đổng Trác Minh từng giữ chức Phó chủ nhiệm xưởng phim Bát Nhất, có mối quan hệ khá gần gũi với Ngô Kha Cần, mẹ Thi Lan là diễn viên cấp một của quốc gia, mà thành tựu cá nhân của Đổng Nguyệt cũng không thua kém gì cha mẹ.
Ba tuổi đã gia nhập làng giải trí, đóng vai công chúa Văn Thành khi còn bé trong bộ phim truyền hình “Đường Hoàng Thịnh Thế “ do Trình Khải Huy làm đạo diễn, được công chúng khen ngợi hết lời, trở thành một trong những ngôi sao nhí được đánh giá cao về khả năng diễn xuất lúc bấy giờ.
Sau đó, con đường nghệ thuật của Đổng Nguyệt vô cùng thuận lợi, dựa vào khí chất bên ngoài, cùng với diễn xuất tinh xảo, vô cùng nổi trong nước, mà sau đó tiến quân ra thị trường quốc tế, nhanh chóng đứng vững gót chân ở Hollywood, một nơi tập trung toàn những tinh anh kiệt xuất. Năm 2019, dựa vào một bộ phim “Đặc công trí mạng” nổi tiếng toàn cầu, lại thêm khuôn mặt khí chất lại không mất đi vẻ tinh xảo, nhanh chóng khiến cho toàn bộ thế giới chú ý!
Năm thứ hai, mạnh mẽ đoạt được giải thường Oscar, danh xứng với danh xưng nữ minh tinh số một của Trung Quốc.
Không hổ là ngôi sao tầm cỡ quốc tế, nhất cử nhất động, tao nhã tự nhiên, động tác xuống xe gọn gàng dứt khoát, khí chất lại không mất vẻ tinh tế tỉ mỉ, không chút nào khiến cho người khác có cảm giác thô tục.
Mỉm cười gật đầu, ánh mắt chân thành, nghênh đón đồng loạt ánh đèn flash, không né không tránh, dường như cô đứng giữa thảm đỏ, chính là nữ vương! Từng bước từng bước, khiến cho người khác có ảo giác cô đang đi tới vương vị.
Khí chất, tao nhã, đây là hình ảnh Đổng Nguyệt trong mắt tất cả mọi người.
Lúc này, cửa xe bên khác mở ra, một người đàn ông đẹp trai, trên người mặc tây trang Armani màu đen vòng qua đuôi xe, đi tới bên cạnh người phụ nữ, cầm lấy cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của người phụ nữ, vòng qua đặt vào trong khuỷu tay mình, Đổng Nguyệt nụ cười càng sâu, nữ vương tư thái yêu kiều dễ gì mà được nhìn thấy, các phóng viên dồn dập chụp hình.
Người đàn ông nhìn cô gái, ôn hòa nở nụ cười, đường nét cứng rắn tren khuôn mặt trở nên ôn hòa: “Đi thôi.”
“Tương Ly, em còn tưởng anh sẽ không tới.” Giọng nói người phụ nữ dịu dàng linh động, đôi mắt đẹp lấp lánh như sao trời.
“Tập đoàn Hương Giang là nhà tài trợ đêm trao giải.” Anh ta làm tổng giám đốc, dù không muốn thì cũng phải đi thôi.
Đổng Nguyệt ý cười không thay đổi, trong mắt lướt qua một tia ảm đạm, rất thông minh dời đề tài, tiện đường còn gật đầu ra hiệu với phóng viên ở phía bên trái phía trước: “Nghe nói công ty anh muốn đưa ra thị trường dòng nước hoa Thược Dược, hợp đồng chuẩn bị xong thì đưa cho em ký là được, không cần lại qua tay chị Tang đâu, những việc này em quyết định là được.” Kéo lại tay của người đàn ông, nắm thật chặt, phảng phất cái nắm tay này lưu lại hạnh phúc.
Tang, nữ, tên đầy đủ Tang Mỹ, người đại diện của Đổng Nguyệt, chịu sự quản lý của công ty Thiên Ngu.
Người đàn ông chợt yên lặng, ý cười ôn hòa, nhưng đáy mắt thâm thúy, một lát sau mới nặng nề mở miệng: “Nước hoa này, anh không định để em làm người đại diện.”
Nụ cười Đổng Nguyệt cứng đờ, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, lập tức tỏ ra lo lắng: “Phía sản xuất có vấn đề gì sao?”
Phản ứng đầu tiên của cô ta là chất lượng sản phẩm có vấn đề, tất cả series nước hoa của Tập đoàn Hương Giang đều là do cô ta làm người đại diện, bây giờ lại đột nhiên kêu dừng, ngoại trừ chất lượng nước hoa có vấn đề, cô ta cũng không nghĩ tới còn có nguyên nhân gì khác.
“Không phải.”
“Vậy…”
“Nguyệt, khí chất của em không quá phù hợp, sau khi anh đàm phán với bộ phận marketing, quyết định lại tuyển những người khác.”
“Khí chất không thích hợp?” Đổng Nguyệt hỏi ngược lại, sắc mặt trầm tĩnh, khí chất dịu dàng, không thấy có chút tức giận nào: “Vậy anh nói xem, khí chất của em như thế nào? Chỗ nào không thích hợp?”
Người đàn ông thở dài, vỗ lưng cô ta: “Trước tiên em đừng nóng giận, nghe anh giải thích đã. Trước đó, em đã làm người đại diện cho hai mẫu nước hoa Mẫu Đơn và Đỗ Quyên, đều dùng hình tượng hào hoa, phú quý, diễm lệ, mà bên trong tính cách của em là mạnh mẽ và ngang ngược, thể hiện được tinh túy của hai loại hoa này, vì thế hiệu quả quảng cáo rất tốt.”
Đổng Nguyệt nhíu mày, chút cảm giác khó chịu trong lòng bởi vì lời nói tán dương của người đàn ông cũng biến mất không còn tăm hơi, ngược lại nhiễm vài tia ngọt ngào.
“Nhưng mà, mẫu nước hoa Thược Dược lần này lại khác.”
Cô ta thuận thế tiếp lời: “Khác như nào?”
Người đàn ông trầm mặc, lúc này, hai người đã đi qua hơn nửa thảm đỏ, một phóng viên đứng ở bên ngoài vạch ngăn cách, giơ micro đưa đến trước mặt Đổng Nguyệt.
“Đổng Nguyệt, xin hỏi quý ông đi bên cạnh cô có phải chính là bạn trai thần bí ngoài giới giải trí lưu truyền đã lâu không?”
Người đàn ông nhìn người phóng viên kia một chút, vẫn chưa mở miệng.
Đổng Nguyệt lại nhìn người phóng viên kia dí dỏm chớp mắt, nhún vai một cái: “Sự thực đã rõ ràng, không phải sao?”
Quả bóng lại đá trở lại, bản lĩnh trả lời phỏng vấn này đã dày công tu luyện, phóng viên bị người phía sau xô đẩy chen lấn, Đổng Nguyệt lôi kéo người đàn ông nhẹ nhàng tiến hai bước về giữa thảm đỏ, hiển nhiên từ chối tiếp nhận phỏng vấn.
Bị người khác ngắt lời, Đổng Nguyệt không tiện truy hỏi, nói sang chuyện khác: “Vậy anh muốn tìm ai làm người đại diện?”
“Vẫn chưa quyết định.”
Lúc này, một trận tiếng hô tiếng thét chói tai vang lên, hai người quay người, thuận thế nhìn tới.
“Mộ Lương! Mộ Lương!” Một nhóm fan hâm mộ tới từ sớm cao giọng gọi tên thần tượng, cho dù bị ngăn ở ngoài, vẫn không cách nào ngăn cản được bọn họ nhiệt tình như lửa!
Phóng viên nhất thời dời đi mục tiêu.
Tiêu Mộ Lương mặc bộ vest thẳng tắp, đi cùng với Vương Thạch và đoàn làm phim Bầu trời thành phố” vào sân, trên cánh tay phải là cánh tay nhỏ của mộ người phụ nữ, không phải là Áo Tím Dạ Cô Tinh như mọi người tưởng tượng, mà là Hứa Đình đã bị rớt lại trong đề cử vai nữ phụ xuất sắc nhất.
“Mộ Lương, ngày hôm nay có rất nhiều fan hâm mộ tới, anh có gì muốn đối với fan hâm mộ của mình không?”
“Ngoại trừ cảm ơn, thật sự vẫn là cảm ơn, thiên ngôn vạn ngữ, tôi vô cùng cảm kích với tất cả mọi người, cảm ơn các bạn đã luôn bên cạnh tôi.”
“Rất bất ngờ khi không nhìn thấy Cô Tinh, xin hỏi ngày hôm nay cô ấy có tới tham gia đêm trao giải không?”
Tiêu Mộ Lương cười gật đầu: “Cô ấy sẽ đến.”
“Rất bất ngờ không nhìn thấy hai người cùng đi thảm đỏ, là bởi vì cô Hứa sao?” Phóng viên thẳng thắn, vô cùng sắc bén.
Hứa Đình cười lúng túng.
Tiêu Mộ Lương nhún nhún vai, tiếp nhận câu hỏi, thuận thế giúp cô ấy giải vây: “Nhân sinh khắp nơi đều tràn ngập bất ngờ, có ngoài ý muốn mới có kinh hỉ, không phải sao?”
Phóng viên đụng phải cái đinh mềm, vẫn không quên nỗ lực: “Vậy Mộ Lương biết Áo Tím sẽ cùng ai đi thảm đỏ không? Là anh An sao?”
“Xin lỗi, tôi không biết.”
Phóng viên lúng túng đứng ở tại chỗ, Tiêu Mộ Lương cười nói thêm một câu: “Yên tâm, cô ấy sẽ đến nhanh thôi, anh có thể tận mắt nghiệm chứng.” Lúc này mới cho phóng viên một nấc thang.
Người phóng viên kia cũng là người thông minh, biết đạo lý thấy tốt thì thu, lại nói vài câu lời khen tặng, rồi tươi cười lui lại.
Hứa Đình có chút lo lắng nắm chặt tay anh ấy, ngẩng đầu nhìn Tiêu Mộ Lương bên cạnh: “Anh không sợ chọc giận phóng viên, anh ta sẽ viết linh tinh sao?”
Tiêu Mộ Lương đón ánh đèn chớp, nở một nụ cười say lòng người, tranh thủ nói: “Tôi đã rất khách sáo rồi.”
Hứa Đình lặng lẽ, như vậy mà khá lịch sự sao? Xem ra cô cũng phải bắt đầu lưu tâm học tập mấy chuyện này mới đực, sau này phải đối mặt với đám phóng viên làm khó dễ, chỉ sợ sẽ không may mắn như ngày hôm nay.
“Cảm ơn.” Tiêu Mộ Lương thay cô giải vây, tiếng cám ơn này nên nói.
“Chỉ là thuận tay giúp đỡ mà thôi.”
Lúc này, hiện trường đột nhiên rối loan, so với fan hâm mộ của Mộ Lương còn khoa trương hơn, tiếng gào thét như muốn xé rách bầu trời đêm ——
“Aaaaaa —— mau nhìn kìa! Con gái ruột nhà chúng ta đến rồi!”
“Nữ thần! Nữ thần! Em yêu chị, như chuột yêu gạo.”
“Một, hai ba, nhanh nhanh nhanh.”
“Một, hai ba, bốn năm, chúng ta chờ đợi rất khổ cực.”
“Một, hai ba, bốn năm, sáu bảy, chúng ta rất nóng ruột.”
“Yeahhhhhhh —— Áo Tím, chúng em yêu chị!”
Tiếng huýt gió liên tiếp vang lên, đẩy không khí ở hiện trường hướng lên!
Đổng Nguyệt khẽ nhíu mày, thấp giọng khẽ lẩm bẩm: “Đó là fan hâm mộ của ai…”
Cũng không có người trả lười cô ta, không hẹn mà cùng đưa mắt tìm đến phía hai chiếc Maserati màu rượu đỏ, lúc này, cánh cửa ghế lái từ từ mở ra…
Đêm nay, những paparazi nòng cốt dưới quyền Lâm Dược của Thế Kỷ Phong Thượng được điều động hết, cố gắng hết sức lực làm cho đêm trao giải “Trên gấm thiêm hắc.”
Lại nói, Lâm Dược bây giờ cũng là một tay gạo cội của giới báo chí và giới truyền thông, dựa vào một cái miệng sắc bén và ngòi bút trong tay, nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao mới nổi trong ngành truyền thông, bốn nhà truyền thông lớn trong nước dồn dập vươn ra cành ô-liu, thậm chí “giải trí Nam Đô” cũng có ý đồ mời anh ta về.
Lâm Dược vốn thanh cao, hơn nữa trước đó đã ước định với Dạ Cô Tinh, đương nhiên sẽ không vong ân phụ nghĩa. Lại nói, Dạ Cô Tinh thân phận hiển hách, bây giờ lại trở thành đại đổ công của Vinh Tín, độc chiếm một nửa giang sơn giới giải trí, còn có nhà họ An làm hậu thuẫn, Lâm Dược cho dù muốn nhảy, cũng phải cân nhắc tính toán kỹ!
Dạ Cô Tinh nếu đã có thể nâng anh ta, tất nhiên cũng có thể lật anh ta! Có câu là, thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà, thành hay bại cũng do Dạ Cô Tinh quyết định. Người thông minh, nên biết lựa chọn như thế nào, huống chi lại là một người rất tinh ranh như Lâm Dược?
Mắt thấy đã hơn sáu giờ rưỡi, cách đêm trao giải chính thức một tiếng nữa, hàng hiệu chân chính còn chưa xuất hiện, tiểu minh tinh ăn theo đã lục tục tiến vào, các paparazi có chút buồn bực ngán ngẩm ở ngoài vạch an toàn, trong lòng biết không tới sát giờ, át chủ bài sẽ không ra, áng chừng còn phải chờ, cho nên thỉnh thoảng cũng quay ra nói chuyện với nhau.
Tuy nói các công ty truyền thông cạnh tranh đấu đá với nhau rất kịch liệt, nhưng quan hệ riêng tư của những phóng viên cũng không tệ, không đến mức thân thiết, nhưng vẫn có thể nói chuyện bàn luận với nhau.
“Haizz, bọn tôi từ sáng hôm nay đã đi vào hội trường chờ đợi, cho đến bây giờ, một chút bất ngờ cũng không có, còn đụng phải bảo vệ, thật là xui xẻo!”
“Ở đây ai mà không đến từ sáng sớm chứ? Cậu gấp cái gì, mấy người được đề cử còn chưa có ai tới, một lúc nữa có thời gian cho cậu tha hồ chụp!”
“Chị Yến nói đúng đấy.” Người thứ ba nói chen vào: “Thế cho nên tôi đã bảo mọi người thay phiên nhau giải lao, nghỉ ngơi dưỡng sức, đến lúc đó mới có sức để chiến đấu!”
“Chị Hoan quả không hổ là người đã làm mẹ, nói chuyện làm việc chu đáo cẩn thận hơn chúng ta nhiều, chẳng trách mấy tên nhóc kia lại phục chị thế!”
“Phục tôi? Mấy tên nhóc kia cao ngạo lắm! Chưa từng làm ra chuyện lớn, cũng không tìm được tin tức gì lớn, người ta sẽ vô duyên vô cớ đi theo cậu chắc? Tôi đây là bị buộc lên Lương Sơn, không thể không cầm đao cầm kiếm!” Tuy là nói như vậy, nhưng trong mắt chị Hoan không che giấu được hả hê.
Chị Yến bĩu môi, trong mắt xẹt qua một tia xem thường: “Tôi thấy á, mấy người thanh niên bên Thế Kỷ Phong Thượng bên kia mới là bản lãnh lớn kìa! Không nói đâu xa, vụ của đạo diễn Vương và đạo diễn Tần, vài bức ảnh, ngòi bút hơi động, làm toàn bộ chiều gió của dư luận thay đổi, còn có lần trước Áo Tím tổ chức tiệc đầy tháng, các nhà truyền thông đều bị chặn ở bên ngoài Khách sạn Hilton, chỉ có Thế Kỷ Phong Thượng lấy được vé mời, bây giờ ấy à, bản lĩnh to lớn hơn nữa, không có hậu đài, cũng thế mà thôi!”
Chị Hoan biến sắc, nơi chị ta đang làm chỉ là một tòa soạn nhỏ không có tiếng tăm, những năm này chị ta bằng thực lực bản thân đã moi ra không ít tin tức hót hòn họt, đáng tiếc đều bởi vì nền tảng quá hẹp, không gây ra được tiếng tăm lớn, không có người hỏi thăm, lại bị công ty truyền thông lớn đăng lại, nổi đến mức rối tinh rối mù, chị ta tức giận đến muốn nội thương, lời này, đúng là chọc vào cột sống của chị ta!
Mà người phóng viên trẻ tuổi kia lại không biết nhìn sắc mặt người khác, liên tiếp phụ họa: “Chị Yến nói đúng, nhóm người Thế Kỷ Phong Thượng này, sức chiến đấu đã không cách nào dùng hai từ cường hãn để hình dung! Có điều, Áo Tím là đại cổ đông, cũng không kỳ lạ, hậu đài vững chắc, cũng có tư cách hiên ngang mà đi!”
Chị Hoan tức muốn lệch mũi, hừ lạnh một tiếng, giậm chân, rời đi.
“Ủa, Chị Yến, là em nói sai cái gì rồi phải không? Chị Hoan chị ấy….. Hình như tức giận rồi…”
Chị Yến kia khinh thường trợn mắt: “Đừng để ý tới cô ta, chỉ là một con khổng tước cái, rõ ràng không xòe được cánh, còn cứ đung đưa đuôi!”
Phóng viên trẻ tuổi le lưỡi một cái, không nói tiếp, chuyển đề tài: “Chị Yến, chị nói đêm nay Áo Tím sẽ đi thảm đỏ cùng với ai đây? Em thấy bên Tinh Huy tuyên bố tin tức, chỉ nói Vương đạo diễn sẽ mang đoàn kịch vào, chỉ là không biết Áo Tím và Tiêu Mộ Lương có đi chung với bọn họ hay không.”
“Ngốc ạ! Áo Tím và Tiêu Mộ Lương đều nhận được thẻ đen, đường đường là minh tinh được yêu thích, đâu cần phải đi theo đoàn đi thảm đỏ, ngốc!”
“Vậy theo đôi hỏa nhãn kim tinh của chị Yến, Áo Tím sẽ đi chung với ai?”
“Chị dự đoán, hẳn là đi chung với Tiêu Mộ Lương. Hai người bọn họ đều là dựa vào “Bầu trời thành phố” mà hot, hiện nay, hai người lại đang hợp tác phim truyền hình “Yên Chi Lệ”, mặc kệ xuất phát từ giao tình, hay là cân nhắc mức độ tuyên truyền, Dạ Cô Tinh và Tiêu Mộ Lương cùng nhau đi thảm đỏ là thích hợp nhất.”
“Ồ…” Phóng viên trẻ tuổi thất vọng thở dài: “Em còn tưởng là anh An sẽ đến đây…”
“Cô gái ngốc! Em thử nhìn những cậu ấm ở Bắc Kinh nà xem, bọn họ chơi đùa với minh tinh, ca sĩ không phải ít, nhưng em có thấy họ đi chung thảm đỏ với ai chưa?”
“Ồ… Trong ký ức, hình như là chưa từng có.”
“Thế mà còn phải hỏi! Thực ra, những cậu ấm hào môn thế lớn quyền lớn thích chơi bời với nữ minh tinh, cũng chỉ là nhất thời mới mẻ, mang đi ra ngoài có chút mặt mũi thôi, làm sao có thể thật lòng? Đi thảm đỏ, xuất đầu lộ diện, gia tộc lớn sẽ bị mất hết mặt mũi!”
“Chị Yến, chị nói như vậy cũng quá cực đoan rồi. Áo Tím và anh An đã công khai quan hệ, còn có một đôi long phượng thai đáng yêu, hoàn toàn khác với tình huống cậu ấm nhà giàu chơi đùa minh tinh mà chị nói! Áo Tím là bà An danh chính ngôn thuận, đã bước vào hào môn rồi!”
“Em đó, vẫn còn quá ngây thơ rồi! Chim sẻ biến thành phượng hoàng, Lọ Lem gả cho hoàng tử, những chuyện này cũng chỉ có thể xuất hiện trong truyện cổ tích mà thôi. Nhà giàu quyền thế coi trọng nhất cái gì? Không phải là môn đăng hộ đối sao! nhà họ An tài đại khí thô, Áo Tím tuy rằng đang hot, nhưng lại là cô nhi, em xem thân phận giữa hai người họ rất chênh lệch, làm sao có thể có thể bền lâu bên nhau được?”
“Chị Yến, chị quá thực tế! Anh An là nhà giàu, nhưng Dạ Cô Tinh cũng không kém, đừng quên, bây giờ trong tay cô còn nắm phần lớn cổ phần của Vinh Tín ảnh nghiệp, lại là đại cổ đông của Studio Tinh Huy, trong tay còn nắm một tạp chí có danh tiếng. Ngoại hình xinh đẹp, có khí chất, học lực cao, kỹ năng diễn xuất thì sánh ngang ảnh hậu, nói không chừng lần này giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất sẽ là cô ấy!”
“Nói cho cùng, tất cả những thứ này còn không phải là do người đàn ông ấy cho sao?” Chị Yến có chút xem thường, chị ta là một người phụ nữ đã bốn mươi tuổi, đã qua thời thiếu nữ hoài xuân, ảo tưởng tình cờ gặp gỡ hoàng tử, đã bị cuộc sống gian khổ mài giũa, cuộc sống ngày qua ngày củi gạo dầu muối, nên nhận thức rõ được hiện thực.
Nhưng, sinh mệnh luôn có kỳ tích, cuộc sống luôn có ngoại lệ ——
“Vậy cũng là người đàn ông ấy cam tâm tình nguyện trao cho! Điều này không phải đã chứng minh rất nhiều vấn đề sao?”
“Vấn, vấn đề gì?” Chị Yến có chút sững sờ.
Phóng viên trẻ tuổi trả lời một cách đương nhiên: “Chỉ khi một người đàn ông yêu tha thiết một người phụ nữ, anh ta mới có thể trả giá đến không hề giữ lại, đồng thời cam tâm tình nguyện!”
Chị Yến á khẩu không trả lời được.
“Mau nhìn! Đến rồi ——” Có phóng viên phát hiện chiếc xe đang đi tới phía bên này, nhanh chóng vứt chai nước, vác camera chen lên.
Xe tới gần, các phóng viên thâm niên bắt đầu kinh ngạc thốt lên ——
“Ôi trời! Là ảnh hậu Đổng Nguyệt!”
“Trời ơi! Cô ấy sao lại đến? Người lấy được giải Oscar còn tới xem náo nhiệt gì?”
“Có người nói, cô ấy là thành viên đặc biệt của ban giám khảo, cậu sẽ không cho rằng cô ấy nhìn trúng cái cúp Kim Kê này chứ? Buồn cười ——”
“Người ta đường đường là ảnh hậu, nữ minh tinh Trung Quốc đầu tiên đoạt giải Oscar! Lần này Vương ủy có thể mời cô, đã tốn không ít công phu…”
“Anh thì biết cái gì? Đổng Nguyệt lần này ra mặt, nửa đồng tiền cũng không thu!”
“Hả? Không thể nào…”
“Người ta là ra trận thay chồng tương lai đó!”
“Anh là nói bạn trai ngoài giới giải trí của Đổng Nguyệt?”
“Ngoại trừ vị kia còn có thể là ai? Đêm trao giải lần này, nhà tài trợ lớn nhất chính là tập đoàn Hương Giang…”
Các phóng viên này hay còn được gọi là ‘cẩu tử’, chính là bởi vì có khứu giác nhạy bén, đặc biệt là đối với chuyện bát quái của minh tinh, lúc nào cũng tận tâm tận lực. Cứ như vậy anh một câu tôi một câu, nhanh chóng thăm dò sự thực.
Lúc này, cửa xe từ từ mở ra, lộ ra mắt cá chân trắng nõn mảnh khảnh của người phụ nữ, phối hợp với giày cao gót, bên trong vẻ đẹp dịu dàng mềm mại lại không mất đi vẻ ngang ngược.
Đổng Nguyệt không hổ là truyền kỳ hoa khai bất bại trong giới giải trí, xuất thân thế gia nghệ thuật, cha Đổng Trác Minh từng giữ chức Phó chủ nhiệm xưởng phim Bát Nhất, có mối quan hệ khá gần gũi với Ngô Kha Cần, mẹ Thi Lan là diễn viên cấp một của quốc gia, mà thành tựu cá nhân của Đổng Nguyệt cũng không thua kém gì cha mẹ.
Ba tuổi đã gia nhập làng giải trí, đóng vai công chúa Văn Thành khi còn bé trong bộ phim truyền hình “Đường Hoàng Thịnh Thế “ do Trình Khải Huy làm đạo diễn, được công chúng khen ngợi hết lời, trở thành một trong những ngôi sao nhí được đánh giá cao về khả năng diễn xuất lúc bấy giờ.
Sau đó, con đường nghệ thuật của Đổng Nguyệt vô cùng thuận lợi, dựa vào khí chất bên ngoài, cùng với diễn xuất tinh xảo, vô cùng nổi trong nước, mà sau đó tiến quân ra thị trường quốc tế, nhanh chóng đứng vững gót chân ở Hollywood, một nơi tập trung toàn những tinh anh kiệt xuất. Năm 2019, dựa vào một bộ phim “Đặc công trí mạng” nổi tiếng toàn cầu, lại thêm khuôn mặt khí chất lại không mất đi vẻ tinh xảo, nhanh chóng khiến cho toàn bộ thế giới chú ý!
Năm thứ hai, mạnh mẽ đoạt được giải thường Oscar, danh xứng với danh xưng nữ minh tinh số một của Trung Quốc.
Không hổ là ngôi sao tầm cỡ quốc tế, nhất cử nhất động, tao nhã tự nhiên, động tác xuống xe gọn gàng dứt khoát, khí chất lại không mất vẻ tinh tế tỉ mỉ, không chút nào khiến cho người khác có cảm giác thô tục.
Mỉm cười gật đầu, ánh mắt chân thành, nghênh đón đồng loạt ánh đèn flash, không né không tránh, dường như cô đứng giữa thảm đỏ, chính là nữ vương! Từng bước từng bước, khiến cho người khác có ảo giác cô đang đi tới vương vị.
Khí chất, tao nhã, đây là hình ảnh Đổng Nguyệt trong mắt tất cả mọi người.
Lúc này, cửa xe bên khác mở ra, một người đàn ông đẹp trai, trên người mặc tây trang Armani màu đen vòng qua đuôi xe, đi tới bên cạnh người phụ nữ, cầm lấy cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của người phụ nữ, vòng qua đặt vào trong khuỷu tay mình, Đổng Nguyệt nụ cười càng sâu, nữ vương tư thái yêu kiều dễ gì mà được nhìn thấy, các phóng viên dồn dập chụp hình.
Người đàn ông nhìn cô gái, ôn hòa nở nụ cười, đường nét cứng rắn tren khuôn mặt trở nên ôn hòa: “Đi thôi.”
“Tương Ly, em còn tưởng anh sẽ không tới.” Giọng nói người phụ nữ dịu dàng linh động, đôi mắt đẹp lấp lánh như sao trời.
“Tập đoàn Hương Giang là nhà tài trợ đêm trao giải.” Anh ta làm tổng giám đốc, dù không muốn thì cũng phải đi thôi.
Đổng Nguyệt ý cười không thay đổi, trong mắt lướt qua một tia ảm đạm, rất thông minh dời đề tài, tiện đường còn gật đầu ra hiệu với phóng viên ở phía bên trái phía trước: “Nghe nói công ty anh muốn đưa ra thị trường dòng nước hoa Thược Dược, hợp đồng chuẩn bị xong thì đưa cho em ký là được, không cần lại qua tay chị Tang đâu, những việc này em quyết định là được.” Kéo lại tay của người đàn ông, nắm thật chặt, phảng phất cái nắm tay này lưu lại hạnh phúc.
Tang, nữ, tên đầy đủ Tang Mỹ, người đại diện của Đổng Nguyệt, chịu sự quản lý của công ty Thiên Ngu.
Người đàn ông chợt yên lặng, ý cười ôn hòa, nhưng đáy mắt thâm thúy, một lát sau mới nặng nề mở miệng: “Nước hoa này, anh không định để em làm người đại diện.”
Nụ cười Đổng Nguyệt cứng đờ, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, lập tức tỏ ra lo lắng: “Phía sản xuất có vấn đề gì sao?”
Phản ứng đầu tiên của cô ta là chất lượng sản phẩm có vấn đề, tất cả series nước hoa của Tập đoàn Hương Giang đều là do cô ta làm người đại diện, bây giờ lại đột nhiên kêu dừng, ngoại trừ chất lượng nước hoa có vấn đề, cô ta cũng không nghĩ tới còn có nguyên nhân gì khác.
“Không phải.”
“Vậy…”
“Nguyệt, khí chất của em không quá phù hợp, sau khi anh đàm phán với bộ phận marketing, quyết định lại tuyển những người khác.”
“Khí chất không thích hợp?” Đổng Nguyệt hỏi ngược lại, sắc mặt trầm tĩnh, khí chất dịu dàng, không thấy có chút tức giận nào: “Vậy anh nói xem, khí chất của em như thế nào? Chỗ nào không thích hợp?”
Người đàn ông thở dài, vỗ lưng cô ta: “Trước tiên em đừng nóng giận, nghe anh giải thích đã. Trước đó, em đã làm người đại diện cho hai mẫu nước hoa Mẫu Đơn và Đỗ Quyên, đều dùng hình tượng hào hoa, phú quý, diễm lệ, mà bên trong tính cách của em là mạnh mẽ và ngang ngược, thể hiện được tinh túy của hai loại hoa này, vì thế hiệu quả quảng cáo rất tốt.”
Đổng Nguyệt nhíu mày, chút cảm giác khó chịu trong lòng bởi vì lời nói tán dương của người đàn ông cũng biến mất không còn tăm hơi, ngược lại nhiễm vài tia ngọt ngào.
“Nhưng mà, mẫu nước hoa Thược Dược lần này lại khác.”
Cô ta thuận thế tiếp lời: “Khác như nào?”
Người đàn ông trầm mặc, lúc này, hai người đã đi qua hơn nửa thảm đỏ, một phóng viên đứng ở bên ngoài vạch ngăn cách, giơ micro đưa đến trước mặt Đổng Nguyệt.
“Đổng Nguyệt, xin hỏi quý ông đi bên cạnh cô có phải chính là bạn trai thần bí ngoài giới giải trí lưu truyền đã lâu không?”
Người đàn ông nhìn người phóng viên kia một chút, vẫn chưa mở miệng.
Đổng Nguyệt lại nhìn người phóng viên kia dí dỏm chớp mắt, nhún vai một cái: “Sự thực đã rõ ràng, không phải sao?”
Quả bóng lại đá trở lại, bản lĩnh trả lời phỏng vấn này đã dày công tu luyện, phóng viên bị người phía sau xô đẩy chen lấn, Đổng Nguyệt lôi kéo người đàn ông nhẹ nhàng tiến hai bước về giữa thảm đỏ, hiển nhiên từ chối tiếp nhận phỏng vấn.
Bị người khác ngắt lời, Đổng Nguyệt không tiện truy hỏi, nói sang chuyện khác: “Vậy anh muốn tìm ai làm người đại diện?”
“Vẫn chưa quyết định.”
Lúc này, một trận tiếng hô tiếng thét chói tai vang lên, hai người quay người, thuận thế nhìn tới.
“Mộ Lương! Mộ Lương!” Một nhóm fan hâm mộ tới từ sớm cao giọng gọi tên thần tượng, cho dù bị ngăn ở ngoài, vẫn không cách nào ngăn cản được bọn họ nhiệt tình như lửa!
Phóng viên nhất thời dời đi mục tiêu.
Tiêu Mộ Lương mặc bộ vest thẳng tắp, đi cùng với Vương Thạch và đoàn làm phim Bầu trời thành phố” vào sân, trên cánh tay phải là cánh tay nhỏ của mộ người phụ nữ, không phải là Áo Tím Dạ Cô Tinh như mọi người tưởng tượng, mà là Hứa Đình đã bị rớt lại trong đề cử vai nữ phụ xuất sắc nhất.
“Mộ Lương, ngày hôm nay có rất nhiều fan hâm mộ tới, anh có gì muốn đối với fan hâm mộ của mình không?”
“Ngoại trừ cảm ơn, thật sự vẫn là cảm ơn, thiên ngôn vạn ngữ, tôi vô cùng cảm kích với tất cả mọi người, cảm ơn các bạn đã luôn bên cạnh tôi.”
“Rất bất ngờ khi không nhìn thấy Cô Tinh, xin hỏi ngày hôm nay cô ấy có tới tham gia đêm trao giải không?”
Tiêu Mộ Lương cười gật đầu: “Cô ấy sẽ đến.”
“Rất bất ngờ không nhìn thấy hai người cùng đi thảm đỏ, là bởi vì cô Hứa sao?” Phóng viên thẳng thắn, vô cùng sắc bén.
Hứa Đình cười lúng túng.
Tiêu Mộ Lương nhún nhún vai, tiếp nhận câu hỏi, thuận thế giúp cô ấy giải vây: “Nhân sinh khắp nơi đều tràn ngập bất ngờ, có ngoài ý muốn mới có kinh hỉ, không phải sao?”
Phóng viên đụng phải cái đinh mềm, vẫn không quên nỗ lực: “Vậy Mộ Lương biết Áo Tím sẽ cùng ai đi thảm đỏ không? Là anh An sao?”
“Xin lỗi, tôi không biết.”
Phóng viên lúng túng đứng ở tại chỗ, Tiêu Mộ Lương cười nói thêm một câu: “Yên tâm, cô ấy sẽ đến nhanh thôi, anh có thể tận mắt nghiệm chứng.” Lúc này mới cho phóng viên một nấc thang.
Người phóng viên kia cũng là người thông minh, biết đạo lý thấy tốt thì thu, lại nói vài câu lời khen tặng, rồi tươi cười lui lại.
Hứa Đình có chút lo lắng nắm chặt tay anh ấy, ngẩng đầu nhìn Tiêu Mộ Lương bên cạnh: “Anh không sợ chọc giận phóng viên, anh ta sẽ viết linh tinh sao?”
Tiêu Mộ Lương đón ánh đèn chớp, nở một nụ cười say lòng người, tranh thủ nói: “Tôi đã rất khách sáo rồi.”
Hứa Đình lặng lẽ, như vậy mà khá lịch sự sao? Xem ra cô cũng phải bắt đầu lưu tâm học tập mấy chuyện này mới đực, sau này phải đối mặt với đám phóng viên làm khó dễ, chỉ sợ sẽ không may mắn như ngày hôm nay.
“Cảm ơn.” Tiêu Mộ Lương thay cô giải vây, tiếng cám ơn này nên nói.
“Chỉ là thuận tay giúp đỡ mà thôi.”
Lúc này, hiện trường đột nhiên rối loan, so với fan hâm mộ của Mộ Lương còn khoa trương hơn, tiếng gào thét như muốn xé rách bầu trời đêm ——
“Aaaaaa —— mau nhìn kìa! Con gái ruột nhà chúng ta đến rồi!”
“Nữ thần! Nữ thần! Em yêu chị, như chuột yêu gạo.”
“Một, hai ba, nhanh nhanh nhanh.”
“Một, hai ba, bốn năm, chúng ta chờ đợi rất khổ cực.”
“Một, hai ba, bốn năm, sáu bảy, chúng ta rất nóng ruột.”
“Yeahhhhhhh —— Áo Tím, chúng em yêu chị!”
Tiếng huýt gió liên tiếp vang lên, đẩy không khí ở hiện trường hướng lên!
Đổng Nguyệt khẽ nhíu mày, thấp giọng khẽ lẩm bẩm: “Đó là fan hâm mộ của ai…”
Cũng không có người trả lười cô ta, không hẹn mà cùng đưa mắt tìm đến phía hai chiếc Maserati màu rượu đỏ, lúc này, cánh cửa ghế lái từ từ mở ra…
Danh sách chương