Anh ăn mặc tây trang tối màu, không chút cẩu thả.

Trên mặt anh không có biểu tình dư thừa, liền cùng thời điểm phía trước không có phân biệt.

Giống như nắm được cổ phần của Giản lão gia tử với anh mà nói không có bất luận ảnh hưởng gì.

Trừ bỏ Hà Yến, mọi người trong phòng hội nghị thần sắc đều thực ngưng trọng, không có người cho rằng lần này lần chuyển nhượng cổ phần này sẽ là chuyện tốt.

Giản Nhất Lăng và Giản Duẫn Mạch cùng nhau tới, sau khi hai anh em tới, thực an tĩnh mà tìm vị trí của mình ngồi xuống.

Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn ngồi ở bên cạnh, Ôn Noãn nhỏ giọng hỏi Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng trở về có mệt hay không? Mệt thì liền đi nghỉ ngơi, bên này có ba mẹ rồi."

Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng lắc đầu.

Giản Duẫn Mạch nói với Ôn Noãn, "Mẹ, không có việc gì, Tiểu Lăng lúc trên xe đã dựa vào con ngủ rồi, một đường ngủ lại đây, lúc này mới vừa tỉnh."

Bị anh hai nói rõ ngọn ngành, Giản Nhất Lăng đỏ mặt lên.

Giản Duẫn Mạch bên cạnh thấy vậy thấp giọng mà nở nụ cười.

Nhìn thấy trước mắt hai anh em quan hệ thân mật, Ôn Noãn ánh mắt nhu hòa rất nhiều, trên mặt khói mù cũng tan không ít.

Tuy rằng xí nghiệp Giản gia đã xảy ra chuyện như vậy, nhưng ít ra mọi người trong nhà bà hiện giờ đều vẫn mạnh khỏe.

Người đều đến đông đủ, trừ bỏ người ở nơi khác trong thời gian ngắn không có cách nào trở về tham gia là gia đình chú ba Giản gia, những người khác của Giản gia cùng những người nắm giữ cổ phần của xí nghiệp Giản gia đều đến đông đủ.

Giản Vũ Bác hỏi mọi người, "Từ giờ trở đi, tôi trở thành chủ tịch hội đồng quản trị, có người nào có ý kiến gì không?"

Các cổ đông khác sở hữu cổ phần cực nhỏ, cho nên lúc này bọn họ tuy rằng lòng có nghi ngờ, nhưng không ai lên tiếng.

Bởi vì bọn họ biết trận này là bên trong Giản gia tranh đấu, bọn họ can thiệp không được.

Trước hết người mở miệng là Giản Thư Hình, "Nếu ông nội con đã đem cổ phần giao cho con, mà với số cổ phần con nắm giữ trước đây, cùng với số cổ phần ông nội mới chuyển nhượng cho con hiện tại, cổ phần trên tay con đã vượt qua 50%, con muốn làm chủ tịch công ty, chúng ta không có quyền phản đối."

Liền Giản Thư Hình cũng đã nói như vậy, tự nhiên những người khác cũng không có ý kiến.

Giản Vũ Bác tầm mắt rơi xuống trên người Giản Duẫn Thừa.

Ở đây, có khả năng còn có ý kiến, chính là anh ấy.

"Tùy em." Giản Duẫn Thừa trực tiếp trả lời.

Anh ấy sắc mặt tuy rằng khó coi, nhưng mà lúc trả lời vấn đề của Giản Vũ Bác, lại rất dứt khoát.

Ông nội đã báo cho họ trước tiên chuyện chuyển nhượng cổ phần, Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa đều đã có chuẩn bị tâm lý.

Không có người có ý kiến, dựa theo chương trình công ty, Giản Vũ Bác liền sẽ thế Giản lão gia tử, trở thành chủ tịch mới của xí nghiệp Giản gia.

Mọi chuyện đã định, Hà Yến trong lòng bốc lên một cổ vui sướng thật lớn.

Tâm nguyện được đền bù, mộng tưởng trở thành sự thật, trong nháy mắt này, Hà Yến cao hứng kích động đến cơ hồ muốn rơi lệ.

Nhưng mà là đương sự Giản Vũ Bác trên mặt lại không có biểu hiện gì ra ngoài cho dù là sự vui sướng kích động.

Tầm mắt anh bình tĩnh mà nhìn mọi người trước mắt, sau khi xác định những người nên có mặt đều đã đến đông đủ, Giản Vũ Bác từ từ mở miệng.

"Tôi có một số biến động nhân sự muốn tuyên bố."

Nghe được lời này, Hà Yến trong lòng đã có mấy cái lựa chọn.

Nhưng chắc chắn trong lòng sẽ cắt giảm nhà bác cả Giản gia và một số người có thế lực liên quan ở xí nghiệp Giản gia.

Bọn họ nếu đã nắm được quyền chủ đạo ở Giản gia, tự nhiên liền không thể để cho người nhà bác cả Giản gia tiếp tục ở xí nghiệp Giản gia ra lệnh, cần bồi dưỡng thế lực của chính mình.

Trong lòng mọi người đều bị nhấc lên tới cổ họng, Giản Vũ Bác kế tiếp nói ra biến động nhân sự đều quan hệ đến ích lợi thiết thân mỗi người bọn họ.

"Cách chức Phó tổng giám đốc của ông Giản Thư Hoằng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện