Đàm Hi đáp lại cố bằng một cái trợn mắt, lấy khăn đi ra nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Hàn Sóc đi dép lê đuổi theo: “Đợi tớ làm cùng với!”

“Khăn của cậu đâu?”

AC...

“Tớ quay lại lấy”

Đàm Hi: “...”

Rất nhanh sau đó, Hàn Sóc đã lấy khăn lông hùng hổ chạy tới, trong chậu còn có cả sữa rửa mặt.

Đàm Hi nhíu mày, “Nếu tớ nhớ không nhầm thì cái thứ đồ chơi này đã phải giao nộp lên trên rồi đúng không?”

“Tớ giấu được đấy, có lợi hại không nào?” Hàn Sóc ưỡn ngực, vẻ mặt “mau khen tớ đi”

“Khi kiểm tra không bị phát hiện à?”

“Tớ giấu đi chứ sao”

“Giấu ở đâu?”

“Khụ...”

“Rốt cuộc là ở đâu hả?”

“Trong giày”

Đàm Hi: “...”

Hàn Sóc mất tự nhiên họ khẽ hai cái, “Tớ làm vậy là vì muốn mưu lợi cho mọi người thôi mà! Cậu xem đi, huấn luyện một ngày trời ra bao nhiêu là mồ hôi? Bao nhiêu là dầu? Không có cái thứ đồ chơi này thì sao rửa sạch được? Tớ thấy ở phòng bên cạnh có một cô gái, tính hay lắm, chà thẳng xà bông lên mặt, giờ mặt nở hoa luôn rồi, sợ muốn chết luôn”

Vào nhà tắm, Đàm Hi đặt chậu lên trên trên bồn rửa mặt, mở vòi nước, đưa tay về phía Hàn Sóc,

Hàn Sóc ngây người: “Gì thế?”

“Đưa sữa rửa mặt cho tớ”

“.” Giả bộ nghiêm chỉnh.

Cuối cùng Đàm Hi cũng được rửa mặt tử tế, còn ngâm nga nhạc điệu bài hát “Mua bán tình yêu”, tâm trạng cực kỳ tốt.

Đàm Hi mang theo tấm thái thử xem sao mà mở vòi nước ở phòng đối diện, dòng nước chảy khoảng nửa phút thì bắt đầu có nước nóng.

“Sóc! Có nước nóng này, chúng ta có thể tắm được rồi!”

“Thật à? Để tớ thử xem nào... chà chà, có hơi nóng thật, tắm nhanh lên, đúng lúc không có ai tranh với chúng ta.”

Tầng một có gần ba mươi phòng, mỗi phòng có sáu người, nhưng lại dùng chung một nhà tắm, chen chúc chật chội vô cùng.

“Nghe nói tắm còn phải xếp hàng, mỗi người không được tầm quả ba phút, nếu như vượt quả thì người xếp phía sau sẽ đập cửa Xông vào. Có một số người vừa mới xoa được sữa tắm, đầu còn chưa sạch bọt đã bị ép ra ngoài rồi; còn có người dứt khoát mặc quần áo mà giặt, tắm xong thì mình sạch mà quần áo cũng sạch, ha ha ha... còn tiết kiệm được hai công đoạn cởi quần áo và mặc quần áo, lợi hại chưa nào?”

Trong khi Hàn Sóc hưởng thụ tắm rửa, còn không quên troll Đàm Hi, vừa nói vừa cười, tiếng cười “ha ha ha” vang vọng trong nhà tắm rộng lớn, có lẽ cả tầng đều nghe thấy được.

May mà mọi người đều đã đi huấn luyện hết, đừng nói là cả tầng, dù là cả tòa nhà cũng không có ai khác ngoài ba người họ cả.

“Này cô em, rốt cuộc là cậu có đang nghe tớ nói không đấy hả?”

“Tớ có” Đàm Hi bắt đầu gội sạch đầu lần thứ hai.

Không tắm không biết, vừa tắm đã thấy sợ, đầu tóc cô đã sắp chua đến nơi rồi!

Đúng là không thể chịu được!

“Tớ nói cho cậu biết nhé, cái cậu Chân Quả Quả đó cực kỳ buồn cười. Cậu ta còn lấy nước lạnh và xà bông gội đầu, kết quả còn hội hơn cả không gọi, ha ha ha...”

Đàm Hi không khỏi cong mối lên, “Cậu vừa tắm vừa nói chuyện không thấy mệt à?”

“Không mệt, anh đây khỏe mạnh lắm, đâu có dáng người mảnh mai cây trúc như cậu?”

“.” Có còn nói chuyện tử tế được nữa không đây?

Cùng lúc đó, trong phòng trực ban của ký túc xá có một nữ binh anh tuấn hiên ngang đi đến.

“Chào đồng chí” Hành lễ quân đội đẹp đẽ dứt khoát, “Tôi tên Hoàng Liên, là tiểu đội trưởng phân đội hành động thứ ba đội đặc chiến nữ Sơn Ca thuộc bộ tư lệnh Quân khu thủ đô”

Đồng chí nữ binh trực ban đang ngồi, vừa nghe đối phương lên tiếng đã lập tức đứng dậy, hai tay khép chặt lại, nhìn quân hàm trên vai đối phương, vẻ mặt chấn động, lập tức hành lễ đáp lại, “Chào đồng chí Hoàng Liên!”

Wow, nữ binh đặc công, quân hàm Thiếu úy đấy, giỏi quá đi!

Phải biết rằng trong quân ngũ cũng có phân chia chức vụ và quân hàm, thử nghĩ mà xem, một cô lính thông tin liên lạc với một Thiếu ủy thuộc đối tác chiến đặc công sao giống nhau được chứ?

“Tôi họ Lưu, đồng chí gọi tôi là Tiểu Lưu là được rồi.”

“Được, Tiểu Lưu, vậy đồng chí gọi tôi là Hoàng Liên đi”

“A..” Trong lòng Tiểu Lưu thầm nghĩ đồng chí Thiếu úy này cũng tốt lắm, “Đồng chí có chuyện gì không?”

“Ờ, lần này tôi đến đây là có nhiệm vụ, muốn tham quan ký túc xá nữ, nhân tiện kiểm tra tình hình chỉnh đốn nội vụ, có tiện dẫn đường cho tôi không?”

“Không thành vấn đề, đồng chỉ đi theo tôi”

Hai người lên thẳng lầu hai, kiểm tra qua mấy phòng, Hoàng Liên không hài lòng lắm.

“Có tiện lên lầu ba hay lẩu bốn kiểm tra xem sao không?”

“Tiện chứ, tiện chứ?”

Lại kiểm tra thêm mấy phòng nữa, Tiểu Lưu thấy sắc mặt đồng chí Thiếu úy không được tốt cho lắm, lòng thầm nghĩ có lẽ cô ta không mấy hài lòng về nội vụ trong phòng ký túc xá nữ.

Cô ta liền mở miệng trấn an: “Suy cho cùng cũng không phải là được huấn luyện bộ đội chính quy, cho dù có nước đến chân mới nhảy, hiệu quả cũng chỉ được đến thế mà thôi.”

Hoàng Liên nghe vậy, lướt qua một tia trầm tư: “Mấy nữ sinh viên đại học này biểu hiện thế nào?”

“Haizz, cô nào cổ nấy đều là công chúa trong nhà, không chịu được khổ”

“Ý cô là sao?”

“Ngày đầu tiên huấn luyện đã nói là quân phục phát xuống có mùi hôi, không chịu mặc, bị huấn luyện viên phạt chạy. Còn chưa đến hai vòng đã có sáu bảy người ngất xỉu, toàn bộ đều là nữ sinh, khiến cho phòng y tế náo loạn hết cả lên.

“Còn có chuyện như vậy cơ à?”

“Thì đúng vậy đó. Ai biết là ngất thật hay ngất giả vờ đâu chứ? Còn không phải là vì muốn trốn hình phạt hay sao?”

Hoàng Liên cau mày lại, là một nữ binh đặc công từng trải qua nhiều đợt huấn luyện hà khắc nghiêm ngặt, đương nhiên cô ta không thuận mắt được với đám gà mờ này, cũng vô cùng chán ghét những cô gái yểu điệu nũng nịu.

Thực sự không biết tại sao “Số 1” lại định chọn ra thành viên dự bị từ trong đám sinh viên đại học này. Chọn đại một vài người ở dưới trướng không phải là được rồi sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện