– Yên tâm!  

Chu Hằng quay đầu nói với DÆ°Æ¡ng Lan Hinh.  

Cho dù là bây giờ hắn còn không địch lại Nguyệt Minh Đế, nhÆ°ng có Tấn Vân LÆ°u Quang Bộ bảo vệ, hắn muốn chạy thoát cÅ©ng không khó khăn. HÆ¡n nữa, bây giờ hắn cách Nguyệt Minh Hoàng cÅ©ng không xa, chỉ cần giết thêm vài tiên nhân của Mông gia là đạt được đầy đủ tích lÅ©y linh lá»±c, từ đó một lần hành động đột phá Nguyệt Minh Đế.  

NhÆ°ng hắn nhất định phải nắm bắt thời gian, tin tức Phạm Thông bỏ mình sau khi truyền tới Phạm gia, gia tộc này nhất định sẽ phái cao thủ lại đây, thậm chí có thể là cấp bậc Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng!  

Chu Hằng tá»± tin có thể chạy trốn trước mặt Nguyệt Minh Đế, nhÆ°ng nếu là Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng... Chênh lệch quá xa.  

Tuy rằng thời điểm hắn đánh chém Phạm Thông đã ngụy trang, nhÆ°ng ngụy trang chỉ có thể có tác dụng đối với bề ngoài, lại không thể thay đổi khí tức, chỉ cần thá»±c lá»±c cao hÆ¡n hắn liền có thể nhìn rõ thân phận của hắn.  

Cho nên, hắn nhất định phải nhanh.  

Thân hình Chu Hằng nhÆ° bay, rất nhanh liền về tới khu chợ, giờ phút này khu chợ to lớn đang ở trong trang thai đề phòng sâm nghiêm, chẳng những trên mỗi con đường đều có nhiều đội binh sÄ© tuần tra, chính là trên vùng trời cÅ©ng có từng đạo bóng người xẹt qua  

Ít nhất là Nguyệt Minh VÆ°Æ¡ng, ở địa phÆ°Æ¡ng trọng lá»±c vô cùng lớn nhÆ° Tiên Thành, ngay cả Chuẩn Tiên cÅ©ng không thể phi hành ở trên trời, nhiều nhất chỉ là chuyển động một khoảng cách.  

Chu Hằng đứng ở trên đỉnh một tòa kiến trúc cao lớn, đột nhiên cất giọng nói:  

– Người của Mông gia nghe, lão tá»­ là vì một nhà 5 người Phong Dá»±c tộc mà đến, ai hạ thủ thì tới quảng trường quỳ xuống nhận lấy cái chết trước khi mặt trời lặn cho lão tá»­, lão tá»­ giết những người đó, Mông gia liền xem nhÆ° không sao! Nếu không, lão tá»­ sẽ giết toàn bộ Mông gia từ trên xuống dưới chó gà không tha! Đã nhắc nhở các ngÆ°Æ¡i, không phải tộc nhân Mông gia thì sớm cút đi cho lão tá»­, ai muốn ở lại Mông gia chính là tá»± mình muốn chết, đừng trách lão tá»­ thủ đoạn độc ác vô tình! Chỉ có ná»­a ngày, ná»­a ngày qua đi nếu là những súc sinh kia không ra nhận lấy cái chết. Lão tá»­ liền bắt đầu giết người!  

Thân hình Chu Hằng vừa chuyển, đã rút lui.  

Hắn làm việc từ trước đến nay vẫn lÆ°u một con đường sống cho người ta, cÆ¡ hội đã cho Mông gia, còn có thủ hạ mà Mông gia chiêu mộ được, nhÆ°ng nghe hay không nghe chính là chuyện của bọn họ, Chu Hằng lười quản.  

Ná»­a ngày trời sau, hắn sẽ hóa thân làm Sát Thần!  

Rất hiển nhiên, Mông gia cÅ©ng là bá chủ trong phÆ°Æ¡ng viên 7 vạn dặm này, làm sao có thể bởi vì một câu dọa của người khác mà sợ? Bọn họ còn muốn lăn lộn hay không?  

Sau khi Chu Hằng nói xong những lời này, đề phòng trong khu chợ tá»± nhiên càng thêm sâm nghiêm. Nguyên bản đây chỉ là làm cho Phạm gia nhìn, ý tứ là thiếu gia nha cac ngÆ°Æ¡i chết ở chỗ của ta, ta chính là vất vả tìm kiếm hung thủ a!  

Không nghÄ© tới Chu Hằng to gan lớn mật, lại còn ở trong phạm vi của khu chợ!  

Đối với Mông gia mà nói, đây là một cái tin tức tốt!  

Chỉ cần tìm được chánh chủ, cho dù là Mông gia vẫn sẽ phải chịu liên lụy, vẫn là sẽ bị Phạm gia chém một đao, nhÆ°ng so sánh với việc tìm ra hung thủ thì nhẹ hÆ¡n nhiều!  

Bởi vậy, bọn họ tá»± nhiên phải điên cuồng tìm kiế nhÆ°m Chu Hằng.  

HÆ¡n nữa còn phải bắt sống, giao cho Phạm gia!  

Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng liền có thể thi triển SÆ°u hồn thuật, Chu Hằng có phải là hung thủ thật hay không chỉ cần tìm tòi liền biết.  

Chu Hằng cÅ©ng không mong đợi Mông gia sẽ hết sức chân thành nghe hắn nói, hắn làm nhÆ° vậy chỉ là vì để cho mình không thẹn với lÆ°Æ¡ng tâm.  

Đợi cho tới thời điểm ngày đêm chuyển hoán, hắn quay trở về khu chợ, phát động Tấn Vân LÆ°u Quang Bộ, hắn hình dạng nhÆ° quá»· mỵ, mà lưỡi dao Tá»­ Thần đã vung lên thật cao, khát vọng máu tÆ°Æ¡i thanh tẩy.  

Vì tìm tòi Chu Hằng, trong khu chợ cấm đi lại ban đêm, bây giờ còn đi tới đi lui trên đường cái đều là tộc nhân hoặc là thuộc hạ của Mông gia, tu vi cao có thấp có, ý nghÄ©a của bọn họ không phải là đánh chết Chu Hằng, mà là trên thân mỗi người đều có Truyền tấn thạch, chỉ cần nếu phát hiện Chu Hằng, lập tức sẽ có cường giả của gia tộc đi ra truy bắt!  

Theo Mông Thiên Quân nói, Chu Hằng chẳng qua là Nguyệt Minh VÆ°Æ¡ng, tuy rằng người này cá»±c độ yêu nghiệt, có được 10 vầng trăng!  

NhÆ°ng Nguyệt Minh VÆ°Æ¡ng thập luân cÅ©ng chỉ có chiến lá»±c của Nguyệt Minh Hoàng nhất luân.  

Mông gia chính là có hai Nguyệt Minh Đế, Nguyệt Minh Hoàng cÅ©ng có 27 người! Tùy tiện một người liền có thể trấn áp Chu Hằng.  

Bởi vậy, trọng điểm không phải Chu Hằng lợi hại bao nhiêu, mà là nên biết rằng hắn ở đâu.  

NgÆ°Æ¡i không phải khoe khoang rằng muốn giết sạch người của Mông gia chúng ta sao? Có khí phách thì tới a, người của nhiều đội tuần tra trên đường cái chính là mồi. Chu Hằng ngÆ°Æ¡i dám ra tay chẳng khác nào là chết!  

Chu Hằng không hề có ý tứ che dấu bộ dạng, bước đi trên đường cái mờ tối.  

Cố ý, hắn rõ ràng không kiêng nể gì nhÆ° thế, nhÆ°ng cố tình không để đội tuần tra thấy hắn, đêm xuống, bốn phía ngẫu nhiên có tiếng chó sủa vang lên.  

NhÆ°ng khi Chu Hằng đi vào một khu vá»±c, chân mày hắn đột nhiên nhíu lại, thân hình nhoáng lên một cái, nhanh chóng biến mất.  

– Ha ha ha ha, phần dưới của tiểu nÆ°Æ¡ng bì này thật nhiều nước, thật mẹ nó đã nghiền!  

Ở bên trong một gian nhà dân thông thường, một đôi vợ chồng đang bị áp trên mặt đất, phía sau có một người nam nhân nhìn bọn họ, dùng một chân giẫm đạp trên lÆ°ng bọn họ, mà nữ nhi của bọn bọ thì đang bị một người nam nhân gian dâm.  

Ở phía sau, còn có hai nam nhân thân thể đã cởi sạch ngồi ở trên ghế nghỉ ngÆ¡i, xem bộ dáng trong sá»± thỏa mãn lộ ra mệt mỏi của bọn hắn, hẳn là đã phát tiết.  

– Tiểu lẳng lÆ¡ này được xÆ°ng là nhất chi hoa của khu vá»±c này, quả nhiên vừa đẹp vừa lẳng lÆ¡, phía dưới chẳng những rất chặt, hÆ¡n nữa nhiều nước, đâm vào thoải mái chết được!  

Nam nhân nằm ở trên người nữ nhân kia chạy nước rút, vừa làm vừa nói lời hạ lÆ°u.  

– Lão Thích, ngÆ°Æ¡i là dạy nữ nhi thế nào, còn không có lập gia đình đã không phải là hoàng hoa khuê nữ, ta kháo, hại lão tá»­ chọn phải người đàn bà dâm đãng!  

Nam nhân lõa thể đã phát tiết lúc trước đi tới trước mặt của đôi phu phụ kia, kéo theo một cái ghế đập tới nam nhân trung thá»±c kia.  

Rầm một tiếng, nam nhân kia vỡ đầu chảy máu, hai mắt hắn phẫn nộ, miệng cÅ©ng chảy máu tÆ°Æ¡i, cả giận nói:  

– Các ngÆ°Æ¡i đám súc sinh này, các ngÆ°Æ¡i không chết tá»­ tế được!  

– Không chết tá»­ tế được?  

Nam nhân cầm ghế cười ha ha.  

– Chúng ta chính là đội tuần tra của Mông gia, phụng mệnh duy trì trật tá»±, các ngÆ°Æ¡i không tuân thủ giới nghiêm ban đêm, lão tá»­ hoài nghi các ngÆ°Æ¡i có cấu kết với hung thủ không được sao? Hừ, lão tá»­ dẫn người lục soát, lại thấy Thích Sinh Quang dùng mọi cách để cản trở, lão tá»­ bị buộc phải động võ, giết chết toàn bộ một nhà ba người Thích Sinh Quang!  

– Lão Thích, ngÆ°Æ¡i xem lý do này thế nào?  

– NgÆ°Æ¡i... Các ngÆ°Æ¡i...  

Con mắt của Thích Sinh Quang muốn nứt ra, nhổ mấy ngụm nước miếng vào nam nhân đang cầm ghế kia.  

Bất kỳ người thống trị nào cÅ©ng biết, bọn họ sở dÄ© có thể cao cao tại thượng, là bởi vì dưới tay thống trị rất nhiều người, mất đi những thần dân này, bọn họ ngay cả cái rắm cÅ©ng đều không phải. Bởi vậy, mỗi một nhà quyền thế tuy rằng chÆ°a chắc đối xá»­ tá»­ tế với dân chúng cỡ nào, nhÆ°ng ít nhất sẽ định ra một ít pháp quy, để dân chúng có cảm giác an toàn.  

Bằng không ai dám chạy đến để bọn họ lo liệu việc an cÆ°?  

Năm người nam nhân làm ác trong phòng này chính là thuộc hạ của Mông gia phụ trách tuần tra khu vá»±c này, đổi lại bình thường bọn họ tuyệt đối không dám tùy ý nhÆ° thế, nhÆ°ng ai bảo đây là cÆ¡ hội ngàn năm có một?  

Hiện tại làm điều ác hÆ¡n nữa cÅ©ng đều có thể lôi kéo Chu Hằng vào, hoặc là vu hãm người đó cấu kết với Chu Hằng, hoặc đơn giản là đổ lên trên đầu Chu Hằng, chính là Mông gia dù biết cÅ©ng chỉ mở một mắt nhắm một mắt.  

– Chỉ có một người, năm người chúng ta luân phiên nhau quá chậm! Cởi sạch lão nÆ°Æ¡ng môn kia mang tới đây, tốt xấu gì năm đó bà ta cÅ©ng có diễm danh truyền xa, thật không biết sao lại bị Thích Sinh Quang cưới về!  

Nam nhân cầm ghế đập một cái vào Thích Sinh Quang.  

– Để hắn nhìn xem, lão tá»­ hôm nay sẽ làm thịt cả vợ và con gái hắn!  

– Mã ca, ngÆ°Æ¡i kiềm chế một chút, chớ có làm hỏng tiểu đệ đệ a!  

Bốn người khác đều là cười dâm đãng nói.  

Một đại hán lập tức cởi quần áo của người đẹp hết thời, trong tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng kinh hô, thục phụ kia cÅ©ng bị cởi sạch.  

– Đến đây, để hai mẹ con vào một chỗ, nhếch mông lên, lão tá»­ cam đoan xá»­ lý sá»± việc công bằng!  

Nam nhân được xÆ°ng là Mã ca kêu lên.  

– Súc sinh... Không chết tá»­ tế được... Không chết tá»­ tế được...  

Thích Sinh Quang chỉ là căm hận lẩm bẩm, trong ánh mắt huyết lệ cuồn cuộn, máu tÆ°Æ¡i trong miệng cÅ©ng phun ra.  

– Sinh Quang!  

– Cha!  

Mẹ con hai người thì hét to, nhÆ°ng lập tức hét thảm lên hét thảm lên, bởi vì Mã ca kia đã đi vào từ phía sau các nàng.  

– Thật sá»± là mấy tên súc sinh!  

Than nhẹ một tiếng, trong phòng đột ngột xuất hiện một gã thanh niên, ngÅ© quan có chút anh tuấn, sát khí xông lên tận trời.  

– Ai?  

Năm người nam nhân của đội tuần tra trong phòng nhao nhao nhìn chằm chằm Chu Hằng, bọn họ cÅ©ng không nhìn thấy Chu Hằng vào bằng cách nào, điều này làm cho trong lòng bọn họ kinh hãi, nhất là sát khí nhÆ° thá»±c chất, làm “Mã ca” trá»±c tiếp mềm oặt.  

Thanh niên này tá»± nhiên là Chu Hằng, lúc hắn nghe được động tÄ©nh tiến vào, chính là thấy một màn này.  

Không cần tiền căn hậu quả, xem một chút liền có thể suy đoán ra tình huống đại khái.  

– Con mẹ nó, đi tới địa bàn của lão tá»­ còn dám kiêu ngạo?  

Mã ca cÅ©ng không để ý toàn thân trần trụi, nhảy ra một bước, vung lên một quyền đánh Chu Hằng, lá»±c lượng Chuẩn Tiên hai kiếp cuồn cuộn nhi động.  

Thả vào Phàm giới, Chuẩn Tiên hai kiếp tuyệt đối chính là nhân vật đứng ở đỉnh thế giới, tuyệt đối không có khả năng làm chuyện ác nhÆ° cưỡng gian vợ con người ta. Bởi vì nhân vật nhÆ° vậy cần gì phải miễn cưỡng, một câu nhẹ nhàng thoải mái liền có thể làm cho người ta dâng thê nữ của chính mình tới, đương nhiên cÅ©ng không phải mọi người đều sẽ làm nhÆ° vậy.  

NhÆ°ng ở Tiên giới, Chuẩn Tiên hai kiếp cÅ©ng coi nhÆ° không hÆ¡n cao thủ cÆ¡ bản nhất, giống nhÆ° lÆ°u manh côn đồ.  

Thân thủ Chu Hằng rất là tùy ý, bắt lấy cổ tay của Mã ca, với thá»±c lá»±c vượt qua Nguyệt Minh Hoàng đỉnh phong hiện tại của hắn, Chuẩn Tiên hai kiếp làm sao có thể tránh được?  

– Buông tay! Mau buông tay! Lão tá»­ chính là người của Mông gia, tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i biết mình đang làm cái gì chứ? Con mẹ nó ngÆ°Æ¡i đây là đang tá»± tìm đường chết!  

Mã ca giãy giụa mọi cách, trong lòng càng ngày càng sợ.  

– Ta ban ngày đã nói, các ngÆ°Æ¡i chỉ có ná»­a ngày để rời khỏi Mông gia! Các ngÆ°Æ¡i đã muốn chết cùng Mông gia, ta đây sẽ thành toàn cho các ngÆ°Æ¡i!  

Chu Hằng lạnh lùng nói, đánh ra một quyền, đập xuống đầu Mã ca.  

Phốc, một quyền này nện xuống, đầu của Mã ca không ngờ không có vỡ nát, mà là lún toàn bộ vào trong lồng ngá»±c, đột nhiên chui ra từ trong mông, mang theo máu tÆ°Æ¡i cùng dị vật lăn đến trên mặt đất.  

Thi thể không đầu đung đưa vài cái, ầm ầm ngã xuống đất.  

Không có đạt tới Nguyệt Minh Cảnh, Thần chích cÅ©ng không có năng lá»±c ly thể mà sống! Còn nữa, với lá»±c lượng dập nát hiện tại của Chu Hằng, chính là Nguyệt Minh VÆ°Æ¡ng bị hắn đánh trúng một quyền, Thần chích tuyệt đối cÅ©ng là diệt vong cùng thân thể!  

Nhìn thấy một màn bạo lá»±c tàn khốc, bốn đội viên tuần tra còn lại cÅ©ng là hít một hÆ¡i thật sâu, không tá»± chủ được mà lui về phía sau một bước.  

Tên này chính là hung nhân làm thịt Phạm Thông!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện