Lời của Sở Hưu khiến Ngũ Ương đạo nhân âm thăm chấn động.

Sở Hưu nói đúng, hẳn cũng có thể nhìn ra Hạng Long thật sự chưa từng tin tưởng hắn.

Mặc dù hắn đi theo Hạng Long trước Sở Hưu, nhưng đối với Hạng Long, hai người đều như nhau

Hạng Long không tin tưởng Sở Hưu, tương tự hắn cũng không tin tưởng Ngũ Ương đạo nhân.

Im lặng cả nửa ngày, Ngũ Ương đạo nhân mới nói: "Sở đại nhân, ngươi nói vậy là có ý gì?

Sở Hưu gõ gõ bàn nói: “Ngũ Ương đạo trưởng, môi hở răng lạnh.

Hôm nay Hạng Long kia có thể ép ta đối đầu với Đại Quang Minh Tự, đủ thấy thái độ của Hạng Long với những người giang hồ chúng ta, đơn giản là coi như chó săn dưới tay mà thôi.

Giết được thỏ làm thịt chó săn. Giờ Hạng Long còn có chỗ dùng tới chúng ta, hẳn còn làm như vậy, nói chỉ tới sau này không cần tới chúng ta.

Hôm nay người gặp xui là ta, Ngũ Ương đạo trưởng ngươi có dám nói vĩnh viễn không tới phiên mình không?"

Ngũ Ương đạo nhân sắc mặt âm trầm bất định.

Nói thật, khi vừa biết tin tức này, phản ứng của Ngũ Ương đạo nhân quả thật là cười trên nỗi đau của Sở Hưu.

Nhưng khi Sở Hưu phân tích rõ ràng, Ngũ Ương đạo nhân lại chẳng còn tâm trạng đâu mà cười.

Đế vương bạc tình, loại hùng chủ như Hạng Long tính tình lại càng lạnh nhạt.

Sở Hưu đảm nhiệm đại đô đốc Trấn Võ Đường bao lâu như vậy, đã giúp Hạng Long làm được rất nhiều chuyện. Có thể nói trong giao dịch giữa Hạng Long và Sở Hưu, Hạng Long đã được lợi lớn.

Thế nhưng giờ hẳn lại trở mặt.

Im lặng một lát, Ngũ Ương đạo nhân nói: "Vậy ý của Sở đại nhân là?”

Sở Hưu híp mắt nói: "Ý ta? Ai da, có một số việc rõ quá sẽ không tốt.

Có điều ta tin Ngũ Ương đạo nhân có thể nhìn ra một việc, đó chính là Hạng Long e rằng không sống được bao lâu nữa.

Nếu giờ Hạng Long muốn nhìn thấy ngươi với ta đối đầu, vậy hai ta diễn cho hắn xem.

Còn chuyện sau này ư, để sau này hãng nói.

Có điều triều đình Bắc Yên e rằng không yên tĩnh được bao lâu nữa. Ta nghĩ đến lúc đó Ngũ Ương đạo trưởng ngươi cũng biết ngươi nên đứng về phía nào.”

Nói xong Sở Hưu vỗ võ vai Ngũ Ương đạo nhân, quay người bỏ đi.

Trong quán rượu, thần sắc Ngũ Ương đạo nhân âm trầm bất định.

Hẳn cũng không hiểu nổi Sở Hưu này rốt cuộc. định làm gì.

Có điều hiển nhiên lần này Hạng Long đã chọc. giận Sở Hưu, nghe giọng điệu của y rõ ràng là định làm lớn chuyện rồi.

Trước mặt mình Sở Hưu cũng dám gọi thẳng tên Hạng Long, có thể thấy y vốn không có chút kính trọng nào đối với Hạng Long.

Âm Sơn Phái của Ngũ Ương đạo nhân nói thế nào cũng là một phân nhánh của Đạo môn, vẫn có chút công phu vọng khí.

Vài ngày trước hắn đã gặp Hạng Long, Hạng Long lúc này quả thật đã có tử ý trên người, cho dù có những thiên tài địa bảo quý giá bồi bổ, nhưng thân thể già yếu lại không cách nào bù đắp.

Chờ tới ngày Hạng Long thật sự ra đi, triều đình Bắc Yên chắc chẵn sẽ đại loạn. Rốt cuộc mình nên đứng về phía ai, đây là vấn đề rất đáng suy nghĩ.

Đương nhiên hiện giờ Ngũ Ương đạo nhân ngược lại rất tán thành lời nói của Sở Hưu.

Giờ bọn họ mới là người chung đường, diễn kịch bên ngoài thì được, nhưng không thể tự giết nhau.

Sau khi trở lại Trấn Võ Đường, Mai Khinh Liên hỏi Sở Hưu Hạng Long nói gì với ý.

Sở Hưu trực tiếp vung tay lên nói: "Triệu tập tất cả mọi người tới phòng nghị sự bàn bạc.”

Một khắc đồng hồ sau tất cả tâm phúc tinh nhuệ của Sở Hưu trong Trấn Võ Đường đã tập trung tại đây.

Mai Khinh Liên và Bàng Hổ có mặt, những thủ hạ lâu năm của Sở Hưu như Đường Nha cùng người của nhánh Ẩn Ma như Triệu Thừa Binh cũng có mặt.

Hơn nữa không ngờ Lã Phụng Tiên còn mang bốn người Thủy Vô Tướng tới đây.

Vốn Mai Khinh Liên không gọi Lã Phụng Tiên tới, có điều Lã Phụng Tiên vẫn trong Trấn Võ Đường, hắn còn tưởng xảy ra chuyện gì nên cũng theo tới, xem xem có giúp được gì không.

Tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa Lã Phụng Tiên và Sở Hưu, cho nên cũng không nói gì

Nhìn mọi người một lượt, Sở Hưu trầm giọng nói: “Vừa rồi Hạng Long tìm ta tới, cưỡng ép Trấn Võ Đường ta ra tay đối phó với Đại Quang Minh Tự, thăm dò ranh giới cuối cùng của Đại Quang Minh Tự."

Đám người Mai Khinh Liên cau mày nói: “Rốt cuộc Hạng Long đang nghĩ gì vậy? Khiêu khích Đại Quang Minh Tự trong lúc này khác nào tìm đường chết?”

Sở Hưu cười lạnh nói: "Hạng Long đương nhiên biết như vậy là tự tìm đường,

chết cho nên hẳn không phái Trấn Quốc Ngũ Quân của Bắc Yên đi mà phái Trấn Võ Đường chúng ta đi. Vì sao? Xua hổ nuốt sói mà thôi.

Trấn Quốc Ngũ Quân là người của triều đình Bắc 'Yên, còn chúng ta là người ngoài. Quan trọng nhất là chúng ta thuộc về nhánh Ẩn Ma, một khi ta xảy ra chuyện nhánh Ẩn Ma liệu có bỏ qua?

Đến lúc đó không căn triều đình Bắc Yên động thủ, nhánh Ẩn Ma sẽ tự ra tay với Đại Quang Minh Tự, hai bên cho dù không diệt môn chắc chắn cũng thương tổn tới nguyên khí. Cho dù nhìn thế nào thì triều đình Bắc Yên cũng được lợi.”

Bàng Hổ gãi gãi đầu cười lạnh nói: “Ta nói mà, lão già Hạng Long kia không phải hạng dễ đối phó, hợp tác với hắn khác nào bảo hổ lột da.

Sở Hưu, hay là ngươi trực tiếp dẫn Trấn Võ Đường làm phản rời khỏi Bắc Yên là được. Kỳ Liên Trại ta vẫn đi theo ngươi, Trong vùng Bắc Yên này chúng ta mà liên thủ uy thế thậm chí không thua kém Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu ngày trước!

Sở Hưu lắc đầu nói: “Phản bội triều đình Bắc Yên? Thời gian vừa qua ta dẫn theo Trấn Võ Đường giúp hắn trấn áp nhiều tông môn trong giang hồ Bắc Yên như vậy, những thứ này đều là thành tích cơ nghiệp, giờ mà đi không phải chẳng còn gì à?

Cho dù có đi cũng không thể đi nhẹ nhàng như vậy được, nếu không chẳng phải chúng tay lỗ to à?”

Mai Khinh Liên cau mày nói: "Không đi thì làm thế nào đây? Chẳng lẽ ngươi định tới đối chọi với Đại Quang Minh Tự thật à?”

Sở Hưu nói: "Chuyện Đại Quang Minh Tự sau hãng nói, giờ các ngươi chú ý một chút, cố gắng bảo tồn thực lực, không nên xung đột với người của triều đình, kế cả người bên Ngũ Ương đạo nhân cũng vậy.

Mặt khác ta muốn gặp mặt Ngụy lão tiền bối một lần, bàn bạc vài chuyện.”

Mai Khinh Liên hỏi: “Chuyện gì?”

Sở Hưu híp mắt nói: "Ta muốn hỏi Ngụy lão tiền bối có tính toán khiến nhánh Ẩn Ma triệt để an cư lạc nghiệp tại Bắc Yên hay không?



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện