Nhìn Hình Tư Đồ vẻ mặt tức giận, Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Không làm gì cả, chắc chắn sẽ giết người rồi, có điều phải xem ai giết

Tìm người bố trí, cải trang tập kích ám sát, chúng ta bỏ bao công sức như vậy lại để Hình Tư Đồ ngươi tới ăn sẵn, làm gì có chuyện tốt như vậy?”

Lúc này đám người Thẩm Huyết Ngưng cũng đã giải quyết đối thủ còn lại trong Địa Ma Đường.

Nhánh Ẩn Ma phái tông sư võ đạo ra đều là cao thủ trong cao thủ, hầu như không ai là hạng vô danh, thực lực vốn mạnh hơn so với bên Địa Ma Đường một quãng, lúc này toàn lực xuất thủ, giải quyết đối phương cũng chẳng khó khăn gì.

Thấy đám người Hình Tư Đồ tới, bên phía Sở Hưu cũng xúm lại thành thế giằng co, hai bên đầy mùi thuốc súng.

Mạnh Kính vẫn không xuất thủ chỉ đứng ngoài cửa thành quan chiến lúc này lại căng thẳng hẳn lên.

Đám người nhánh Ẩn Ma này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy? Sao có vẻ còn định đánh lẫn nhau nữa.

Bọn chúng có đấu đá cũng chẳng sao nhưng tuyệt đối đừng gây họa tới triều đình.

Lúc này đám người Hình Tư Đồ nhìn thi thể võ giả Địa Ma Đường trên mặt đất, ánh mắt lộ vẻ khó tả.

Nhiệm vụ lần này là lợi lộc do những lão tổ của nhánh Ẩn Ma đưa cho bọn họ.

Thực lực Địa Ma Đường mặc dù không yếu, nhưng không có Bái Nguyệt Giáo che chở, nhánh Ẩn Ma tùy tiện phái một vị lão tổ cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần tới là nhẹ nhàng hủy diệt toàn bộ.

Phái bọn họ tới thật ra là định tặng không cho họ chút lợi lộc.

Thế nhưng giờ thì tốt rồi, đi du lịch cùng bọn Hình Tư Đồ mất gần một tháng, đảo qua đảo lại trong Giang Đô Thành suốt nhưng cũng chẳng thấy được sợi lông gì. Khó khăn lắm mới nghe được động tĩnh, kết quả bên phía Sở Hưu đã giải quyết xong đối phương, làm sao bọn họ cam tâm cho được?

Đám người bên Sở Hưu cũng cảnh giác nhìn đổi diện.

Thời gian vừa qua bọn họ hao tâm tổn trí tìm kiếm bố trí tập kích giết người mới giải quyết sạch sẽ đám phản đồ Địa Ma Đường này. 

Các ngươi không làm gì cả, dựa vào cái gì mà tới đòi chia canh?

Hình Tư Đồ đảo mắt qua đám người xung quanh mình, đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: “Sở Hưu, ngươi định ăn mảnh à?”

Đám người bên hẳn còn chưa kiếm được chút lợi lộc nào, sao cam tâm bỏ đi cho được.

Không lo được chia ít, chỉ lo chia không đều, đây là tâm lý chung của mọi người.

Bọn họ mặc kệ ngươi bỏ ra bao nhiêu, vì sao ngươi được lợi mà ta thì không?

Lục tiên sinh kéo tay Sở Hưu, bí mật truyền âm nói: "Bình tĩnh! Ngươi sống mái với tên này ở đây không có lợi cho ngươi đâu.

Hắn là tán tu, không có gia nghiệp căn cơ gì, nói trở mặt là trở mặt.

Nếu ngươi động thủ, vậy tương đương với đắc tội với một loạt những phân chỉ của nhánh Ẩn Ma phe đối diện, không có lợi cho ngươi”

Lục tiên sinh biết tính cách Sở Hưu, chỉ sợ y điền lên trực tiếp gây ra nội đấu trong nhánh Ấn Ma. Như vậy không chỉ thành trò cười, còn ảnh hưởng tới thanh danh của Sở Hưu trong nhánh Ẩn Ma.

Đắc tội với một Viên Thiên Phóng không sao, nhưng đắc tội với một nửa số phân chỉ của nhánh Ẩn Ma, đây là chuyện rất phức tạp.

Mặc dù có Ngụy Thư Nhai che chở, hẳn sẽ không để những đại lão khác của nhánh Ẩn Ma ra tay với Sở Hưu, nhưng sau này Sở Hưu cũng sẽ gặp rất nhiều phiền toái.

Hôm nay Hình Tư Đồ cũng nghĩ vậy.

Sở Hưu cự tuyệt chia canh không chỉ đắc tội với hắn mà còn đắc tội cả những võ giả bên nhánh Ẩn Ma bên phía hắn

Còn nếu Sở Hưu đồng ý, y cũng không được lợi gì.

Người bên phía y chắc chắn sẽ oán trách Sở Hưu giao lợi ích ra.

Trừ phi Sở Hưu tình nguyện không lấy một số thứ, như vậy mới có thể bảo đảm lợi ích của hai bên, nhưng như vậy kẻ chịu thiệt sẽ là chính y. Cho nên đây là một lựa chọn tiến thoái lưỡng nan.

Nhìn Hình Tư Đồ, Sở Hưu đột nhiên cười nói: “Sở Hưu ta trước nay không có thói quen ăn mảnh. Ta đã nói rồi, chỉ cần chịu theo ta, nghe lời, vậy sẽ có lợi lộc chia cho ca Sở Nguyên  Thăng. Đáng tiếc lúc trước các ngươi không chọn ta”

Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây lập tức hối hận, sớm biết Hình Tư Đồ không đáng tin cậy như vậy, chẳng thà bọn họ lựa chọn Sở Hưu.

Mặc dù gần đây danh tiếng của Sở Hưu trên giang hồ rất lớn, nhưng trong nhánh Ấn Ma, căn cơ của Hình Tư Đồ lại sâu hơn Sở Hưu, quan hệ cũng rộng hơn. Hơn nữa tuổi tác Sở Hưu còn quá trẻ, những võ giả đời trước làm sao sao tin tưởng Sở Hưu được? Bọn họ đương nhiên lựa chọn Hình Tư Đồ trong có vẻ đáng tin cậy hơn, ai ngờ Hình Tư Đồ lại chẳng đáng tin cậy như trong tưởng tượng của bọn họ.

Nhưng lúc này Sở Hưu lại chuyển giọng: “Có điều, có một số việc dẫu sao cũng phải cho người khác một cơ hội. Sở Hưu ta không phải người vô tình đến vậy.”

Nói xong Sở Hưu trực tiếp lấy tấm ngọc phù của Tề Nguyên Lễ cho mình rao: “Trong này ghi lại tất cá đường khẩu của Ám Diệp Tỉ tại Tây Sở, tư liệu do Phong Mãn Lâu cung cấp, tuyệt đối không sai.

Giờ giới cao tầng và tinh nhuệ của Địa Ma Đường đều đã bị ta giết sạch, những kẻ lưu thủ tại phân đường không chịu nổi một đòn. Chư vị chỉ cần đi một chuyến, tùy ý giải quyết bọn chúng, lấy đồ để lại trong phân đường”

Nghe xong lời này, ánh mắt mọi người ở đây lập tức sáng bừng lên

Đối với đám người bên Hình Tư Đồ, mặc dù bọn họ cũng biết đồ tốt thật sự chắc chẩn đang trên người đám cao tầng Địa Ma Đường như Lâm Bảo Hoàng, có điều bọn họ không thể mang hết mọi thứ theo người được, trong đường khẩu chắc chắn còn không ít đồ tốt Tóm lại lấy được mấy thứ này cũng không tính là chịu

Còn với những người bên phía Sở Hưu, giờ bọn họ kiếm lợi ngay ở đây là được, muốn lấy đồ trong đường khẩu kia lại phải đi chuyến nữa.

Quan trọng nhất là tình báo thuộc về Sở Hưu, y muốn cho ai thì cho, chỉ căn lợi ích trước mắt không bị động chạm đến, bọn họ cũng chẳng quản nhiều như vậy.

Hình Tư Đồ sắc mặt âm trầm, hắn không ngờ Sở Hưu chỉ dùng thú đoạn nho nhỏ như đã phá giải thế cục.

Gòn ngay lúc này Sở Hưu chợt nói: “Những thứ này ai trong các ngươi cũng lấy được, nhưng điều kiện kiên quyết là không thể giao cho Hình Tư Đồ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện