Vị thánh nữ Âm Ma Tông Mai Khinh Liên này cả thực lực và thiên phú đều có, khi mới tiếp xúc còn dọa cho Sở Hưu nhảy dựng lên, cho là mình phát hiện nguyên nhân diễn ra biến cố lớn trong Quan Trung Hình Đường.

Thế nhưng sau này Sở Hưu lại phát hiện vị thánh nữ đại nhân này đôi khi cực kỳ hồn nhiên, biến cố trong Quan Trung Hình Đường cũng không liên quan tới nàng.

Tuổi tác và tâm cơ không có quan hệ trực tiếp, cũng chẳng ít người càng già càng hồ đồ.

Trong một đại trạch ngoài Tê Thủy Quận, Thẩm Phi Ưng về trong nhà, được tiểu thiếp hầu hạ tắm rửa thân thể mỗi mệt, thay quần áo, sau đó một mình tới thư phòng bắt đầu xử lý một số tạp vụ liên quan tới Cự Linh Bang.

Chức phó bang chủ này của hẳn chẳng hề thoải mái gì, ban ngày phải tham gia một số đại sự của Cự Linh Bang, ban đêm lại phải xử lý tạp vụ, còn bận rộn hơn cả bang chủ.

Đương nhiên chuyện này cũng chẳng có cách nào, Phương Đại Thông thân là bang chủ đương nhiên không thể lo hết từ trên xuống dưới được. Mà những chuyện này cũng không thể tùy ý vỗ đầu một cái là quyết định, cho nên những chuyện to chuyện nhỏ này đương nhiên rơi xuống đầu phó bang chủ là hẳn.

Nửa đêm, ngay lúc Thẩm Phi Ưng vừa xử lý xong sự vụ hôm nay, định về phòng nghỉ ngơi, hẳn lại đột nhiên phát hiện không biết từ lúc nào trong phòng mình đã có một người đang ngồi, lẳng lặng nhìn hẳn!

Chỉ trong chốc lát, lông tơ khắp người Thẩm Phi Ưng dựng đứng, vô thức muốn gọi người tới.

Hắn không tin ma quỷ nhưng một người có thể lằng lặng xuất hiện bên cạnh hẳn mà hẳn không hề phát hiện, vậy tu vi này quả thật cường đại đến đáng sợ.

Sở Hưu giơ một ngón tay ra, nhẹ nhàng vẫy vẫy. nói: “Thẩm bang chủ, bình tĩnh chút đi, đừng hô lên, ngươi làm vậy là ép ta giết ngươi đấy”

Thẩm Phi Ưng cố gắng ổn định lại tâm trạng kinh hãi, trầm giọng nói: “Các hạ rốt cuộc là ai? Thẩm Phi Ưng ta có gì không đúng đắc tội với các hạ? Mong các hạ nói rõ.”

Sở Hưu lắc đầu nói: "Thẩm bang chủ làm việc không lọt một giọt nước, sao lại đác tội với ai được? 

Lần này ta tới gặp ngươi không có các ý, ngược lại ta tới để giúp ngươi

Ta tin thẩm bang chủ ngươi cũng từng nghe tới tên ta, ta là Sở Hưu!"

Thẩm Phi Ưng nhìn Sở Hưu từ trong bóng tối đi ra, chăm chú quan sát gương mặt trẻ trung của đối phương. Lúc này trong lòng Thẩm Phi Ưng, Sở Hưu đối diện quả thật không khác gì ác quỷ.

Trước đó bọn họ còn bàn luận về Sở Hưu, thế nhưng giờ Sở Hưu lại xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Thù hận mà liên minh trừ ma kết xuống, trước đó khi Trấn Võ Đường khai phủ bọn họ không đi, có ngu cũng biết Sở Hưu xuất hiện ở đây mang ý nghĩa ra sao.

Thẩm Phi Ưng vừa lùi về phía sau vừa nói: "Sở đại nhân, ngươi nghe ta nói đã, chuyện này Cự Linh Bang chúng ta cũng không có cách nào.

Cự Linh Bang ta không thuộc về võ lâm Chính đạo, bị tên Nhiếp Nhân Long kia mê hoặc nên mới ra tay với ngươi.

Còn mấy hôm trước Trấn Võ Đường khai phủ, vốn chúng ta cũng muốn đi, nhưng võ lâm Bắc Yên không ai có động tĩnh gì, nếu chúng ta tới một mình chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu công kích, bị toàn bộ võ lâm Bắc Yên nhằm vào!

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Thẩm bang chủ không cần kích động như vậy, mấy thứ ngươi nói ta biết mà. Ta nói rồi, lần này ta tới giúp ngươi

Tất cả mọi chuyện của Cự Linh Bang đều do một mình Phương Đại Thông gây nên. Sở Hưu ta là người thế nào, ân oán phải phân minh, nhân quả của Phương Đại Thông đương nhiên do Phương Đại Thông chấm dứt. Ta sẽ không làm liên lụy tới những người khác."

Thẩm Phi Ưng ngừng lui lại, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.

Nếu Sở Hưu này nói sẽ không liên lụy tới những người khác, vậy rốt cuộc hắn xuất hiện ở đây là có ý gì?

Sở Hưu chậm rãi đi tới, giọng nói như mang theo ma lực kỳ dị nói: “Thẩm bang chủ, chuyện Phương Đại Thông làm sai đương nhiên phải do Phương Đại Thông trả nợ. Nhưng nếu Cự Linh Bang bị liên lụy, chẳng phải đáng tiếc lắm sao?

Lần này ta tới chỉ diệt kẻ thủ ác. Chẳng hay sau khi Phương Đại Thông chết, Thẩm bang chủ có nguyện ý khống chế Cự Linh Bang, đồng thời đứng về phía Trấn Võ Đường chúng ta hay không?” 

Nghe Sở Hưu nói vậy, Thẩm Phi Ưng rốt cuộc cũng hiểu Sở Hưu có ý gì.

Hắn đang bảo mình làm phản đồ, phản bội Phương Đại Thông!

“Không thể nào!"

Thẩm Phi Ưng hạ giọng quát lớn: “Bang chủ đối xử với ta như huynh đệ ruột thịt, ta có địa vị như hiện tại tất cả đều là nhờ bang chủ dìu dắt. Giờ ngươi bảo ta phản bội bang chủ, ta không làm được!”

Sở Hưu cười ha ha hai tiếng rồi nói: “Không làm được? Thẩm bang chủ, nhất quyết bắt ta phải nói rõ hay sao?

Ngươi là huynh đệ kết bái của Phương Đại Thông, còn do hắn đề bạt lên tới địa vị như ngày hôm nay, rong Cự Linh Bang, ngươi cũng cực kỳ nghe lời hắn. Hân còn dùng ngươi để áp chế những người cũ trong Cự Linh Bang như Phùng Thiên Dực.

Nhưng thực tế thì sao? Toàn bộ Cự Linh Bang, người muốn Phương Đại Thông chết nhất thật ra chính là ngươi!"

Thẩm Phi Ưng đột nhiên biến sắc, quát khẽ: “Nói hươu nói vượn!” 

Sở Hưu ngồi đối diện với Thẩm Phi Ưng, thản nhiên nói: “Trước mặt ta không căn đóng kịch. Thẩm bang chủ, thật ra trong lòng ngươi vẫn không phục phải không?

Ngày trước ngươi cùng Phương Đại Thông cùng là bang chúng bình thường của Cự Linh Bang, nhưng khi bang chủ đời trước lựa chọn tùy tùng, ngươi kém một bước không được lựa chọn, còn Phương Đại Thông lại trở thành tùy tùng bang chủ. Tiếp đó hẳn trở thành tâm phúc, rồi nhận được chức bang chủ.

Ngươi vẫn luôn cho rằng Phương Đại Thông. không bằng mình, chẳng qua mình không may mắn bằng Phương Đại Thông mà thôi.

Mấy năm qua trông thì ngươi không chút tư tâm giúp đỡ Phương Đại Thông, nhưng thực tế là chính ngươi khiến cho Phương Đại Thông càng lúc càng bảo thủ.

Ý định của Phương Đại Thông, tốt một chút thì ngươi đồng ý, không tốt ngươi cũng không hề do dự làm theo, thậm chí trợ giúp, đây là chuyện một huynh đệ nên làm hay sao?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện