Tay trái nắm chặt thân đao, tay phải Tông Huyền kết ấn đánh thẳng về phía Sở Hưu, thế nhưng động đất, mạnh như núi lớ!

Trong mắt Sở Hưu lóe lên một lưỡng sát ý, buông, đao lui lại phía sau, nhưng không phải rút lui mà là dùng quyền ngưng tụ sát ý sát cơ, dùng Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền đấu cứng với Tông Huyền.

Quyền ấn tương giao, mặt đất bằng đồng xanh bên dưới vỡ vụn thành từng mảnh, đồng xanh được gia trì trận pháp thậm chí bị đánh thành vụn sắt.

Trần Thanh Đế phía sau vuốt cẩm, hẳn có thể. cảm nhận được trong một quyền này của Sở Hưu có một bộ phận quyền ý của hán. Mặc dù chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng gia nhập thêm một chút quyền ý này, thế quyền của Sở Hưu liền có 'thần', uy lực tăng cường gấp bội.

Trần Thanh Đế nhớ mang máng mình chỉnh thỉ triển một quyền trước mặt Sở Hưu, không ngờ Sở Hưu lại nhớ được quyền ý của đồng thời còn thi triển ra được, thậm chí trình độ không kém gì đệ tử của hắn, Tạ Tiểu Lâu 

Phải biết Tạ Tiểu Lâu là đệ tử chân truyền của hắn, Sở Hưu chỉ thấy hẳn xuất thủ một lần còn Tạ Tiểu Lâu đã thấy hắn xuất thủ vô số lăn. Đồng thời Trần Thanh Đế còn chủ động thi triển võ đạo quyền ý trước mặt Tạ Tiểu Lâu, đồng thời giảng giải từng bước một mới khiến Tạ Tiểu Lâu tu luyện được ba phần tương tự một phần giống, chỉ có vẻ ngoài dọa người mà thôi.

Thế nhưng giờ Sở Hưu xuất ra lại có một phần tương tự một phần giống, chuyện này khiến Trần Thanh Đế đột nhiên sinh ra cảm giác so người với người tức chết người, so hàng với hàng muốn ném hàng. Thậm chí giờ hẳn rất muốn lôi Tạ Tiểu Lâu ra đánh cho một trận để hả giận

Hơn nữa Trần Thanh Đế không chỉ nghĩ thế, hẳn định làm thật.

Đảo mắt một vòng, Trần Thanh Đế phát hiện Tạ Tiểu Lâu đang đứng cùng Lã Phụng Tiên cùng Lạc Phi Hồng quan chiến, không khỏi hừ lạnh một tiếng, không động thủ. Thôi coi cho Tạ Tiểu Lâu thể diện trước mặt bằng hữu.

Tạ Tiểu Lâu đang nghiêm túc quan sát Sở Hưu giao thủ cùng Tông Huyền đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh buốt. Hắn gãi đầu nhìn quanh một vòng, có vẻ đâu có nguy hiểm gì, chẳng lẽ có ai định hại hắn? 

Còn lúc này giữa trận, Tông Huyền đã ngưng tụ lực lượng Bất Động Minh Vương vào người, cương khí phật diễm cháy hừng hực, mang tới cho Sở Hưu một loại lực lượng kinh khủng không gì sánh nối, thậm chí ngược lại áp chế Sở Hưu, ép Sở Hưu vứt bỏ đao, thế cục lập tức nghịch chuyển.

Thấy cảnh này, Hư Hành cũng thở phào một hơi.

Bại bởi Trương Thừa Trinh cũng được, nhưng không được thu Sở Hưu. Tiếp đó Tông Huyền sẽ là hạng nhất trên Long Hổ Bảng.

Nhưng không đợi Hư Hành thở phào xong, thế cục trong sân lại phát sinh biến hóa.

Trừ võ công của riêng thân phận Lâm Diệp, Sở Hưu đã phát huy lực lượng bản thân tới cực hạn.

Tông Huyền là một đối thú rất tốt, bởi vì võ đạo của hẳn xét theo phương diện nào đó rất giống với Sở Hưu, đều là cương mãnh hùng hồn, bá đạo vô song.

Giờ Tông Huyền ngưng tụ lực lượng Bất Động Minh Vương, Sở Hưu vận chuyển Hoán Nhật Đại Pháp, lực lượng song phương đều tăng cường tới cực hạn. Hai bên giao thủ thậm chí không kịp suy nghĩ, đều theo bản năng xuất thủ, lây lực lượng đấu cứng với nhau.

Bản thân Sở Hưu cũng đảm chìm trong ý cảnh này, mỗi quyền mỗi cước đều dựa vào bản năng, bản năng chiến đấu!

Theo bản năng, Khoái Mạn Cửu Tự Quyết của Sở Hưu nhanh chóng được thi triển.

Thật ra giờ uy lực của Khoái Mạn Cửu Tự Quyết đã không theo kịp thực lực của Sở Hưu, một ấn quyết riêng lẻ đánh ra chắc chân sẽ bị Tông Huyền áp đảo.

Nhưng giờ Sở Hưu xuất thủ càng lúc càng nhanh, hàng loạt ấn quyết như Đại Kim Cương Luân Ấn, Trí Quyền Ấn, Viên Mãn Bảo Bình Ấn liên tiếp thi triển. Dần dà ấn quyết của Sở Hưu bắt đầu mơ hồ, không phải do y kết ấn không chuẩn mà là tốc độ kết ấn quá nhanh.

Khi tốc độ kết ấn nhanh tới mức cực hạn, Sở Hưu lại đột nhiên niết ra một ấn quyết trước nay y chưa từng thi triển.

Chỉ trong chốc lát, chín lưỡng lực lượng ngưng tụ không hề tiêu tan, như một vòng tròn dính liền trước người Sở Hưu, tỏa ra một lưỡng phật quang sâu thẳm.

Sở Hưu hai mắt khép hờ, quanh người như có tiếng nhạc vang lên, thậm chí khiến người ta chìm đầm trong đó.

Mái tóc cùng vạt áo Sở Hưu đều bị cương khí trong Cửu Ấn Luân Bàn thối bay, mặc dù mọi người đều biết lai lịch của y, đều hiểu y là loại người tâm địa thâm độc, nhưng giờ khắc này Sở Hưu lại cho người ta một loại cảm giác, y, chính là Phật!

Hư Hành sắc mặt đen kịt nhìn Sở Hưu, tên này có thể nói là người thứ hai hắn muốn diệt trừ sau khi tiến vào Tiểu Phàm Thiên.

Người thứ nhất đương nhiên là tiểu ma đầu do nhánh Ẩn Ma bồi dưỡng ra, Lâm Diệp, kẻ đã chém hắn trọng thương.

Còn giờ Sở Hưu trước mắt đầu tiên là đồng tu Ma Phật, kế tiếp lại tu luyện một loại công pháp Mật tông tới trình độ này, cũng khiến Hư Hành rất ngứa mắt.

Trong Phật tông, Đại Quang Minh Tự xem như thuộc nhánh Thiền tông, mặc dù trong Đại Quang Minh Tự cũng có không ít công pháp có quan hệ với Mật tông, nhưng đại đa số đều là công pháp Mật tông đã bị đồng hóa. Còn giờ công pháp Sở Hưu đang thi triển lại là võ công Mật tông chính gốc, trời sinh khiến đám người Đại Quang Minh Tự như Sở Hưu căm ghét

Lúc này trong sân, thần quang trong mắt Tông Huyền bừng lên.

Hắn không biết Sở Hưu đang thi triển võ công gì, có điều trực giác nói cho hẳn biết, lúc này Sở Hưu rất nguy hiểm!

Bất Động Minh Vương Ấn ầm ầm đánh xuống, chỉ rong chốc lát thiên địa nguyên khí xung quanh đều phát ra một tiếng nổ kịch liệt, lực lượng tầng tầng bộc phát như núi lở đất rung!

Ngay trong khoảnh khắc đó, hai mắt Sở Hưu đột nhiên mở ra, ánh sáng vô tận chiếu xuống, theo ấn quyết trong tay Sở Hưu đánh ra, chỉ trong chớp mắt cửu ấn hợp nhất, thiên hạ vô song!

Đây mới là biểu hiện thi triển Khoái Mạn Cửu Tự Quyết tới cực hạn, Cửu Tự Ấn Quyết tuần hoàn luân chuyển, sinh sôi không ngừng, cuối cùng cửu ấn hợp nhất, uy lực kinh thiên động địa!

Cửu Tự Ấn Quyết liên tiếp đánh xuống, kim quang bừng lên, Tông Huyền bị đánh cho không ngừng lui lại phía sau.

Khoái Mạn Cửu Tự Quyết, tên là nhanh chậm nhưng chín loại ấn quyết tổ hợp lại tạo thành ngàn vạn loại biến hóa. Cửu Ấn Hợp Nhất có mức độ phức tạp của lực lượng vượt qua tưởng tượng của mọi người.

Môn công pháp này Sở Hưu tu luyện từ từ từng ấn quyết một, sau đó thi triển mỗi môn ấn quyết tới mức cực hạn, cuối cùng cửu ấn hợp nhất, lúc này mới thật sự coi là đại thành.

Bất Động Minh Vương Ấn của Tông Huyền có thể đối phó với một loại lực lượng nhưng lại không gánh được tổ hợp thiên biến vạn hóa này. Lực lượng Minh 'Vương quanh người Tông Huyền không ngừng sụp đổ, cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, hoàn toàn vỡ vụn!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện