Lúc này ánh mắt Mục Tử Y nhìn về phía Sở Hưu mang theo vẻ phức tạo, cảm xúc đó ngay chính nàng cũng không nói rõ được. Nàng chỉ cười với Sở Hưu rồi nói: “Thật không ngờ lại có ngày được gặp lại công tử."

Mục Tử Y nhận ra Sở Hưu, nhưng nàng rất thông minh không nói ra tên của Sở Hưu.

Hàn Khốc cùng Tống Tiếu cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Mục Tử Y. Bọn họ đã lâu lầm rồi không thấy Mục Tử Y cười, rốt cuộc quan hệ giữa Lâm Diệp và tiểu thư ra sao?

Mục Tử Y quay đầu lại nói với Hàn Khốc và Tống Tiếu: “Hàn thúc, Tống thức, vị công tử này thật sự là ân nhân của ta. Hai người có thể để ta ở riêng với công tử một lúc không? Nhiệm vụ lần này tạm thời bỏ qua”

Hàn Khốc cùng Tống Tiếu liếc mắt nhìn nhau, gật nhẹ đầu, trực tiếp quay người rời khỏi đạo quán, thậm chí trực tiếp đi tới ngoài đạo quán vài trăm trượng bảo hộ.

Sát thủ Thanh Long Hội sau khi nhận được nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành, đây là nguyên tắc.

Chỉ có điều thứ như nguyên tắc cũng phải xem đặt lên người ai, nếu đặt trên người tiểu thư nguyên tắc cũng có thể bỏ qua.

Sở Hưu nhìn Mục Tử Y, lấy khăn che mặt xuống rồi nói: "Sao ngươi nhận ra ta?”

Từ âm thanh tới khí tức thói quen các thứ Sở Hưu đều đã thay đổi, gương mặt cũng được che phủ, ai có thể chắc chắn nhận ra mình như vậy?

Thế nhưng Mục Tử Y lại lập tức nhận ra thân phận chân chính của y, chuyện này khiến Sở Hưu lấy làm lạ.

Khóe miệng Mục Tử Y nhếch lên thành một nụ cười nói: "Nếu ta nói là cảm giác, Sở công tử có tin không?”

Sở Hưu dừng lại một chút nói: " Đương nhiên ta tin rồi. Cảm giác của nữ nhân có khi rất chuẩn.”

Mục Tử Y ngữ khí sâu xa nói: “Thật ra không phải chỉ là cảm giác. Một người khi ngụy trang thành người khác cho dù có thay đổi thân thể vẫn có những chỗ rất tương tự.

Ấn tượng của ta đối với Sở công tử rất sâu sắc, cho nên ta nhận ra được”

Sở Hưu nhíu mày nói: “Nếu ta nhớ không nhầm chúng ta mới chỉ thật sự gặp mặt có một lần” 

Mục Tử Y chăm chú nhìn Sở Hưu nói: “Đúng là chỉ một lăn, nhưng Sở công tử là ân nhân của ta, vừa là ân nhân giúp ta báo thù diệt môn, vừa là người kéo ta ra khỏi tuyệt vọng. Cho nên ta sẽ không quên ngươi."

Sở Hưu hơi ngạc nhiên, y cười cười nói: “Con người ta vốn không phải hạng tốt lành gì, chuyện thi ân cầu báo không phải ta chưa từng làm.

Có điều làm người vẫn phải phúc hậu một chút. Lúc trước ta diệt Nhạc gia chẳng qua là vì nhiệm vụ. Ngươi cũng đã trả tiền thưởng xong, cho nên đó không tính là ân tình.

Vẽ phần những lời ta nói với ngươi, ngươi nghe lọt tai còn sống thì là tạo hóa của ngươi. Nếu ngươi nghĩ quẩn, chết đi. Vậy xin lỗi, ta không có tâm tư đi cứu người một lòng muốn chết”

Phần lớn thời điểm Sở Hưu làm việc chú trọng tới suất và lợi ích. Chính như y đã nói, không phải y chưa từng làm chuyện thi ân cầu báo.

Mặc dù hiện tại Sở Hưu không biết mấy năm gần đây rốt cuộc Mục Tử Y nhận Doanh Bạch Lộc cơ duyên ra sao, nhưng giờ hai trong Tứ Đại Huyết Sát của. Thanh Long Hội đều cung kính với nàng như vậy, một câu tiểu thư hai câu tiểu thư. Thậm chí bọn họ sẵn sàng vì một lời của Mục Tử Y mà từ bỏ nhiệm vụ của mình, rõ ràng thân phận của nàng rất bất phàm.

Nhưng chính vì vậy Sở Hưu mới càng không lừa gạt Mục Tử Y, khoa trương chuyện năm đó.

Đúng như lời y đã nói, làm người đôi khi phải phúc hậu đôi chút, nếu không tính toán tường tận có khi cuối cùng ngươi lại phát hiện người chịu thiệt thật ra là bản thân mình.

Cũng như Nhiếp Đông Lưu trong cốt truyện gốc, Lã Phụng Tiên đã là bạn tốt của hẳn nhưng Nhiếp Đông Lưu lại tự tay biến một vị hảo hữu cường giả trong tương lai thành kẻ địch xa lạ.

Quả nhiên nghe Sở Hưu nói vậy, ánh mắt Mục Tử Y thoáng hiện thần thái kỳ dị. Sở Hưu vẫn là Sở Hưu năm xưa, cho dù hiện giờ nằm trong nguy cơ, bị truy sát, Sở Hưu vẫn không hề thay đổi.

Mặc dù hiện nay Mục Tử Y đã không còn như ngày xưa, có điều trong mắt nàng Sở Hưu vẫn mang hình tượng cao lớn dễ dàng dùng kế công tâm diệt sạch Nhạc gia, giúp nàng báo đại thù diệt môn.

Nếu như giờ Sở Hưu chứng kiến quan hệ giữa nàng và Thanh Long Hội, lên tiếng thi ân cầu báo, bảo nàng làm gì đó. Mặc dù Mục Tử Y vẫn vì ân tình năm xưa đáp ứng, nhưng trong lòng sẽ khó tránh khỏi thất vọng.

Sở Hưu hỏi: “Ta lại rất hiếu kỳ vẽ ngươi. Những năm gần đây rốt cuộc ngươi làm gì? Sao lại gia nhập Thanh Long Hội, hơn nữa xem ra địa vị của ngươi còn không thấp.”

Thật ra Mục Tử Y không chỉ địa vị không thấp, thực lực bản thân nàng hiện tại cũng không thấp. Sở Hưu có thể cảm giác được hiện giờ Mục Tử Y đã có tu vi Ngũ Khí Triều Nguyên

Mặc dù so với Sở Hưu hiện tại, cảnh giới Ngũ Khí "Triều Nguyên không tính là gì, có điều dựa theo thực lực lúc trước của Mục Tử Y cùng tuổi tác hiện tại của nàng, điều này đã rất hiếm có.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện