Dưới áp lực của Sở Hưu, An Bá Thông cảm thấy một cảm giác kinh hãi dâng lên trong lòng, đây là một cảm giác vô cùng e ngại, khiến An Bá Thông hết sức hổ thẹn.

Hắn thân là võ giả tiền bối, thâm niên trong Quan Trung Hình Đường cũng sâu hơn Sở Hưu nhiều, thế nhưng giờ lại bị áp chế tới mức này, hỏi làm sao An Bá Thông nhịn cho nổi?

Hít một hơi thật sâu, An Bá Thông hừ lạnh nói: “Sở Hưu, đừng lôi nhiều chuyện như vậy ra, ngươi phế bỏ tám thủ hạ của ta, chuyện này dù sao ngươi cũng phải cho ta một câu trả lời mới được.”

Sở Hưu nhíu mày nói: “Trả lời? Ngươi còn muốn trả lời? Vậy được! Ta cho ngươi một câu trả lời!”

Dứt lời, quanh người Sở Hưu bùng lên sát ý mãnh liệt, khí tức hung ác vô biên trải rộng khắp toàn thân, một quyền đánh xuống, tru tiên thí thần, Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền!

Dưới khí tức hung ác vô biên đó, An Bá Thông giật mình kinh hãi.

Có thế nào hắn cũng không ngờ, Sở Hưu lại dám ra tay mãnh liệt như vậy, quả thật không hề cố ky điều gì, vừa đánh đã dùng thẳng sát chiêu!

Lần này gặp được Sở Hưu, n Bá Thông luôn có một cảm giác kỳ quái. Đến giờ y mới biết cảm giác kỳ quái đó ở đâu ra, thái độ của Sở Hưu này quả thật khác trước. một trời một vực!

Trước đó mặc dù Sở Hưu cũng rất sắc bén nhưng trong mắt những người Quan Trung Hình Đường, Sở Hưu vẫn là người kiệt xuất trong thế hệ võ giả tiểu bối, đối với những chưởng hình quan khác còn giữ vẻ cung kính. Cho dù An Bá Thông luôn cố tình gây sự với Sở Hưu, nhưng thật ra Sở Hưu vẫn chỉ dùng ngôn ngữ phản bác †rong quy củ.

Nhưng lần này, thái độ của Sở Hưu khi đối mặt với hắn lại vô cùng cứng rắn, không, hẳn nên nói là phách lối mới càng phù hợp, đúng là không cố ky điều gì!

Đây là thay đổi thái độ do chênh lệch về thực lực. Sở Hưu là người tuân thủ quy củ, nhưng y cũng là người không thích tuân thủ quy củ.

Khi thực lực của ngươi giống ta, vậy ta chơi với ngươi trong quy củ.

Nhưng nếu thực lực ngươi không bằng ta, vậy còn nói quy củ gì nữa, trực tiếp động thủ là được.

Giờ toàn bộ Quan Trung Hình Đường, không mấy ai có tư cách bàn quy củ với Sở Hưu. Rất hiển nhiên, An Bá Thông cũng không nằm trong số ít đó.

Dưới quyền đó của Sở Hưu, An Bá Thông vô cùng kinh hãi, phản ứng đầu tiên của hắn không phải là ngăn cản mà là trốn. 

Dưới chân An Bá Thông lập tức phát lực, cương khí như làn gió trải rộng quanh người, tiếp đó thân hình hắn nhanh chóng lui lại phía sau.

Có điều đúng lúc này tay trái Sở Hưu lại kết ấn, Trí Quyền Ấn thi triển, lĩnh vực cương khí lập tức tỏa ra, thiên la địa võng, giam cầm hết thảy!

Dưới lĩnh vực cương khí của Trí Quyền Ấn, thân hình An Bá Thông đừng nói là phi long, thậm chí còn chẳng nhanh bằng một con gà rừng. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thế quyền của Sở Hưu đánh về phía mình, sát khí như gió xé tan hết thảy!

Ngay trong thời khắc mấu chốt này, một người thân hình bao phủ trong lớp áo đen đột nhiên xuất hiện trước người An Bá Thông, dùng giọng khàn khàn nói: “Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền? Tên hậu sinh nhà ngươi đúng là giết không ít người, ngươi xem một quyền này của ta ra sao?”

Dứt lời, người áo đen kia cũng đấm ra một quyền, quanh thân thể ngưng tụ sát ý đỏ tươi như lốc xoáy, khiến thiên địa cùng tru gào, phong vân biến sắc, không ngờ cũng là Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền.

Hai quyền va chạm, thế quyền của Sở Hưu lập tức bị sát khí của đối phương xé tan, lực lượng cường đại tới thấu xương đánh tới, khiến thần sắc Sở Hưu lập tức biến đổi. 

Quanh người hắn bùng lên ma khí, thậm chí còn mang theo ánh sáng kim, đây là lực lượng của Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân.

Đừng tiếng nổ ma khí vang lên, Sở Hưu lui lại liền mười bước mới dừng lại, ánh mắt nhìn về phía người áo đen kia đã mang theo vẻ kiêng dè.

Đối phương cũng là một tông sư võ đạo, hơn nữa còn mạnh hơn tên Kiều Liên Đông chết trên tay y nhiều!

Người áo đen kia nhìn về phía Sở Hưu, cười hắc hắc nói: “Ta nghe Tư Minh nhắc tới ngươi rồi, tên hậu sinh ngươi thực lực không tệ, nhưng chớ có vênh váo như vậy. Đừng tưởng giết được một tên tông sư kém cỏi thì có thể không đặt tất cả tông sư võ đạo trong mắt.”

An Bá Thông phía sau chứng kiến người áo đen xuất thủ, lập tức thở phào một hơi.

Thật ra trước khi tới, An Bá Thông không ngờ Sở Hưu lại hạ ra tay muốn giết người như vậy.

Chỉ có điều An Bá Thông dẫu sao cũng là kẻ lão luyện trên giang hồ, hơn nữa hắn cẩn thận quen rồi, dù sao Sở Hưu cũng có chiến tích giết chết tông sư, cho nên An Bá Thông lợi dụng ân tình quan hệ tìm được một chỗ dựa.

Vốn dĩ hắn chỉ đề phòng vạn nhất, không ngờ lại thật sự dùng tới chỗ dựa này.

Sở Hưu nheo mắt nhìn người áo đen nói: “Ngươi là người phương nào?”

Người áo đen đứng chắp tay thản nhiên nói: “Nhị thủ lĩnh của Tập Hình Ti, Phương Sát, nói lại thì ta coi như cấp trên của ngươi, ngươi vẫn còn thân phận mật thám Tập Hình Ti đấy.”

An Bá Thông sống cả đời ở Quan Trung Hình Đường, các mối quan hệ của hắn đương nhiên không đơn giản.

Ngày trước Phương Sát và An Bá Thông đều là bộ đầu giang hồ tầng chót Quan Trung Hình Đường, từng bước từng bước đi lên tới địa vị ngày hôm nay. Hai bên tuy không tính là giao tình bằng cả tính mạng, thực lực cũng chênh lệch rất lớn nhưng vẫn có chút ân tình.

Qua bao năm như vậy, An Bá Thông thân là chưởng hình quan, không cần nhờ vả Phương Sát bao lần, ngược lại vẫn luôn giữ liên hệ với hắn. Lần này An Bá Thông tới nhờ Phương Sát, đương nhiên Phương Sát không cự tuyệt.

Sở Hưu nheo mắt nhìn Phương Sát, y cũng từng nghe tới người này.

Mặc dù Sở Hưu không phải người có thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, có điều sau khi y trở thành chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường, cũng được biết không ít bí mật của thế lực này.

Lực lượng chiến đấu chân chính của Quan Trung Hình Đường là ở Tập Hình Ti, chuyện này người trong Quan Trung Hình Đường đều biết. 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện