Trần Thanh Đế vẫn bá đạo như cũ, thậm chí có người nghỉ ngờ, Trần Thanh Đế đã cách cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần không xa.

Tới cấp bậc tông sư võ đạo, mỗi khi tu vi tăng thêm một chút cũng là khó như lên trời, đừng nói là bước lên trước một bước.

Trần Thanh Đế xuất thân dân dã, nếu lúc này có thể bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, vậy Thiên Hạ Minh thật sự khó lường.

Có điều so với Trần Thanh Đế bá đạo vô cùng, lần này Đổng gia mất hết thanh danh, trở thành trò cười cho mọi người.

Vốn dĩ Đổng gia không để ý tới quy củ Khai Sơn Tế, cướp đoạt cơ duyên của tiểu bối đã là chuyện bại hoại danh dự, thế nhưng hai vị tông sư võ đạo của Đổng gia còn bị Trần Thanh Đế sỉ nhục đương trường, cục diện vô. cùng thê thảm

Lần này có thể nói là Đổng gia mất hết thanh danh, chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho giang hồ, bị người ta cười chê suốt mấy năm. Thậm chí sau này đệ tử Đổng gia hành tẩu giang hồ khéo chẳng thể ngẩng đầu lên được.

Bọn họ từng thấy tông sư võ đạo thà chết không sờn, nhưng người ăn nói khép nép xin tha như lão tổ Đổng gia quả thật rất hiếm gặp. 

Sau khi lý giải những tình huống này, Sở Hưu và Lã Phụng Tiên trước tiên vào bế quan.

Chỉ có điều Lã Phụng Tiên là bế quan xung kích cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất còn Sở Hưu lại là khôi phục nguyên khí bản thân. Dọc đường vừa rồi Sở Hưu chỉ lo đi đường, thậm chí còn không hề nghỉ ngơi.

Có điều lúc này Quỷ Thủ Vương lại chần chừ nói: “Đại nhân, có chuyện này cần nói với ngài một chút.”

Sở Hưu nhíu mày nói: “Chuyện gì? Những thế lực võ lâm Quan Tây lại bắt đầu ầm ï rồi à?”

Trên giang hồ này không bao giờ thiếu những kẻ ngu xuẩn thấy lợi tối mắt, không để ý tới điều gì. Theo lý mà nói, với thực lực cùng địa vị tại của Sở Hưu trên giang hồ, đất Quan Tây đáng lý sẽ rất yên tĩnh mới đúng. Nhưng vẫn có những người bị lợi ích làm cho choáng váng đầu óc. Cho nên chuyện như vậy có xảy ra, Sở Hưu cũng không thấy lạ gì.

Quỷ Thủ Vương lắc đầu nói: “Không phải những thế lực võ lâm bên Quan Tây mà là người của phân bộ Quan Nam”

Sở Hưu cau mày: “Là người của An Bá Thông? Bọn họ làm gì?”

Trong tứ đại phân bộ Quan Trung Hình Đường, nghĩa tử của chưởng hình quan Quan Bắc là Sở Hiếu Đức gia nhập Cửu Phân Đường cho nên Sở Tư Ma cũng đứng về phía y. 

Còn chưởng hình quan Quan Đông Tiêu Tập có thực lực mạnh nhất nhưng lại luôn bảo trì trung lập, không giúp ai.

Chỉ có tên An Bá Thông này suốt ngày gây chuyện với Sở Hưu.

Thật ra An Bá Thông làm vậy cũng khó hiểu. Đúng là Sở Hưu đã phế một đệ tử của hắn, lại giết một đệ tử khác của hắn, nhưng bản thân An Bá Thông là người tính cách lạnh lùng, hắn cũng chẳng bỏ bao tâm huyết vào hai đệ tử kia.

Hơn nữa An Bá Thông và Ngụy Cửu Đoan đối đầu cả đời, giờ Sở Hưu giúp hắn xử lý Ngụy Cửu Đoan, theo lý mà nói, An Bá Thông phải cám ơn Sở Hưu mới phải.

Thế nhưng An Bá Thông lại luôn nghĩ tới chuyện ân oán, đương nhiên không vừa mắt với Sở Hưu.

Quỷ Thủ Vương ở bên cạnh thở dài: “Đại nhân, lần này ngài ra ngoài hơi lâu. Đất Quan Tây lâu ngày vô chủ, có một số bộ đầu của phân bộ Quan Nam đến truy xét buôn lậu, thường xuyên vượt giới tra hỏi một số thế lực ở địa điểm giao giới giữa Quan Tây và Quan Nam. Cho dù là thế lực trong Quan Tây chúng ta bọn họ cũng tra xét, hơn nữa còn ra tay dọa dẫm. Những thế lực võ lâm trong vùng giao giới giữa Quan Tây ta và Quan Nam khổ cực không thể tả, đã tố khổ với thuộc hạ rất nhiều lần rồi.

Cho nên bên phía thuộc hạ cũng không tiện lấy tiền hiếu kính của các thế lực này, cũng khiến cho thanh danh phân bộ Quan Tây ta ở vùng biên giới có phần giảm sút."

Sở Hưu sắc mặt bình tĩnh: “Người của Quan Nam đến Quan Tây ta điều tra buôn lậu. Vượt giới là chúng, phá hoại quy củ cũng là chúng, sao các ngươi lại không làm gì, để mặc cho chúng phách lối như vậy?”

Quỷ Thủ Vương cười khổ nói: “Đại nhân, chúng thuộc hạ cũng chẳng có cách nào. Đám người Quan Nam kia nói là manh mối tra từ Quan Nam tra tới, điều tra thẳng tới vùng Quan Tây. Chúng thuộc hạ không đồng ý cũng được thôi, nhưng cần thủ lệnh của đại nhân, vì bọn họ cũng cầm thủ lệnh của An Bá Thông tới.

Cho nên khi đại nhân không có mặt, chúng ta không đấu cứng được với đám người Quan Nam kia. Nhạn Bất Quy ngược lại muốn xuất thủ, có điều bị thuộc hạ cản lại.

Không phải thuộc hạ không muốn tỏ thái độ cứng rắn một chút, mà là đại nhân không có mặt. Một khi bọn thuộc hạ động thủ, chuyện đó sẽ không thể nói rõ được, từ có lý cũng thành vô lý. Thậm chí thuộc hạ nghi ngờ đám người Quan Nam kia phách lối như vậy chính là để ép chúng ta xuất thủ.

Cho nên thuộc hạ vẫn chờ đại nhân ngài về, tiện xử lý việc này hơn.”

Sở Hưu nghe vậy gật đầu, võ võ lên vai Quỷ Thủ Vương nói: “Là ta hiểu lầm ngươi rồi, ngươi làm việc lão luyện cẩn thận như vậy là đúng. Tên An Bá Thông kia chín phần mười là có ý đồ này”

An Bá Thông đã sống tại Quan Trung Hình Đường nhiều năm như vậy, cực kỳ

quen thuộc với quy củ của Quan Trung Hình Đường. Hắn biết vượt giới là chuyện phá hoại quy củ, nhưng hắn lại cố tình làm vậy, rõ ràng đang ức hiếp đám người khi Sở Hưu không có mặt. Lúc đó toàn bộ Quan Tây không ai có thể nói chuyện ngang hàng với hắn.

Quỷ Thủ Vương hỏi: “Vậy đại nhân, giờ chúng ta nên làm gì đây?”

Sở Hưu híp mắt: “Ta bế quan một thời gian trước đã. Tập trung quan sát vùng giao giới Quan Tây và Quan Nam cho ta, nếu người của An Bá Thông đến, tới báo. cho ta.”

Sau khi phân phó xong cho Quỷ Thủ Vương, Sở Hưu liền về bế quan.

Cùng lúc với bế quan khôi phục nguyên khí, Sở Hưu cũng thử tu luyện một chút Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân.

Do bộ công pháp này trong cốt truyện gốc chỉ có mình Lã Phụng Tiên tu luyện. Lại thêm tính cách của Lã Phụng Tiên, hắn đương nhiên không chia sẻ những bí mật liên quan tới công pháp này cho những người khác. Cho nên trong cốt truyện gốc, miêu tả đối với bộ công pháp này hết sức mơ hồ. 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện