Sáng sớm ngày thứ hai người Thành Kiến Ti và Thiên Long vệ không hẹn mà cùng đi tới trước lầu các Luyện Khí Phường, sau đó thành khẩn xin lỗi Hủ Lịch.
Hai người vừa vào cửa khóc lóc cầu xin, nói mình tuyệt đối không nên dung túng thủ hạ làm xằng làm bậy kết quả đắc tội Luyện Khí Phường, hiện tại chân thành xin lỗi, cho dù Luyện Khí Phường muốn xử trí thủ hạ dưới trướng của mình như thế nào là tùy bọn họ.
Hai thế lực lớn này hạ phong thái xuống rất thấp, thậm chí nghĩ nhân dịp chuyện này còn chưa náo lớn mà ổn định nó lại.
Nhìn thấy hai thế lực lớn, Hủ Lịch đại sư cũng thừa dịp tráo phúng liên tục.
Thiên Long vệ Cổ phương thống lĩnh cũng có giao tình nhất định với Hủ Lịch đại sư, ngược lại không có nói cái gì nhưng mà Thành Kiến Ti Ngô cục trường lại bị mắng xối máu chó, hết lần này tới lần khác hắn không dám có chút phản bác.
Cuối cùng Ngô cục trường vẻ mặt cầu xin, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Hủ Lịch đại sư, ngươi cứ việc nói đi, lúc này là Thành Kiến Ti phạm sai lầm, chỉ cần ngươi mở miệng, mặc kệ xử phạt gì Thành Kiến Ti đều nhận thức, nhưng mà Thành Kiến Ti hợp tác với Luyện Khí Phường, tuyệt đối kính xin Hủ Lịch đại sư nói tốt vài câu, ngàn vạn không nên gián đoạn, đây chính là muốn mạng người đấy.
- Đúng vậy a, Hủ Lịch đại sư, ta với ngươi quen biết nhau không ít năm, ngàn vạn không thể bởi vì chuyện này mà vơ đũa cả nắm với Thiên Long vệ chúng ta, một đòn chết chắc ah, nghe nói chuyện này đã chọc giận Lục Ly đại sư, không phải muốn mạng của Thiên Long vệ chúng ta sao.
Cho dù là Ngô cục trường hay Cổ thống lĩnh đều là người của hai thế lực lớn, bọn họ có thể uy phong bát diện trên địa bàn của mình, diễu võ dương oai không coi ai ra gì, nhưng bây giờ lại như đứa trẻ làm sai trước mặt Hủ Lịch, muốn đáng thương bao nhiêu có đáng thương bấy nhiêu.
Sau khi giáo huấn một lúc, Hủ Lịch lắc đầu nói:
- Sớm biết hiện tại thì lúc trước cần gì làm thế, chuyện hợp tác lại với Luyện Khí Phường không phải do ta có thể làm chủ.
- Hủ Lịch đại sư, ngươi không làm chủ được thì ai có thể làm chủ.
- Đúng vậy, chúng ta quen biết nhau nhiều năm, ngươi không dẫn chúng ta đi gặp Lục Ly đại sư thì hai chúng ta làm gì có tư cách gặp hắn.
Đám người thống lĩnh nghe xong lời này trái tim nằm trên cổ họng, chẳng lẽ Hủ Lịch đại sư muốn bọn họ đi tìm Lục Ly đại sư? Nếu thật là như vậy, cái mạng của bọn họ còn nữa hay không?
Tuy bọn họ là nhân vật phong vân trong thế lực của mình nhưng so với Lục Ly đại sư thì còn kém hơn cả vạn dặm.
- Đương nhiên không phải tìm sư tôn.
Hủ Lịch lắc đầu:
- Các ngươi cũng biết rõ nguyên nhân của việc này nên ta không nói nhiều, ta tha thứ các ngươi cũng vô dụng, mấu chốt là Huyền Diệp đại sư tha thứ, chỉ cần Huyền Diệp đại sư tha thứ các ngươi, như vậy tất cả đều dễ nói.
- Kính xin Hủ Lịch đại sư dẫn chúng ta đi gặp Huyền diệp đại sư.
Kỳ thật đám người Ngô cục trường trải qua nghe ngóng đã sớm biết rõ mấu chốt của việc này năm trên người Diệp Huyền, nhưng bọn họ chưa quen thuộc Diệp Huyền cho nên không thể tùy tiện hỏi thăm, lúc này mới tới cầu tình Hủ Lịch đại sư trước.
- Nếu như thế ta đi theo các ngươi một chuyến.
Hủ Lịch lắc đầu, hắn cũng muốn sớm giải quyết chuyện này cho xong.
Một đoàn người nhanh chóng đi tới trước phủ đệ La gia.
- Các vị, đây là phủ đệ La gia, xin hỏi mấy vị muốn làm gì.
Hộ vệ La gia cũng là người mắt sắc, nhìn thấy đám người Hủ Lịch đại sư khí thế bất phàm, đặc biệt là một người trong đó mặc trang phục Thiên Long vệ cho nên bọn họ nói chuyện rất khách khí.
- Kính xin hai vị hỗ trợ thông báo với Huyền Diệp đại sư một tiếng, nói Hủ Lịch của Luyện Khí Phường có việc bái kiến.
- Thì ra là Hủ Lịch đại sư, kính xin đại sư chờ một lát.
Hai gã hộ vệ không dám lãnh đạm, vội vàng tiến vào thông báo.
Hủ Lịch đứng ngoài cửa chờ đợi.
Nhìn thấy biểu lộ của Hủ Lịch đại sư, Ngô cục trường và Cố thống lĩnh âm thầm nghiêm túc, xem ra thân phận địa vị của Diệp Huyền còn cao hơn bọn họ tưởng tượng.
Nghe được Hủ Lịch đại sư tới chơi, phủ đệ La gia lập tức rối ren, gia chủ La Mẫn gia đích thân đi ra nghênh đón, lễ nghi cực kỳ long trọng.
- Huyền Diệp đại sư, ngàn sai vạn sai đều là ta sai, ta dạy bảo không nghiêm. Hiện tại ta trói mấy súc sinh này tới, ngươi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, cho dù đánh giết hắn, Ngô Toàn ta cũng không nói hai lời.
Song phương vừa mới đi vào trong phòng khách, Ngô Toàn đã hạ thấp tư thái, hắn nói với Diệp Huyền, vừa nói lời này hắn đạp đám người Hoàng Chung đội trưởng đang nằm trên mặt đất, bọn họ đau đớn kêu ngao ngao.
Lúc này Hoàng Chung cũng không dám nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sợ hãi đến cực điểm.
- Huyền Diệp đại sư, ta là Thiên Long vệ Thiệu Quân đội trường, ngày hôm qua cũng chọc tới đại sư, trong nội tâm của ta hổ thẹn tới cực điểm, hôm nay tới đây thỉnh tội.
Cố thống lĩnh cũng lên tiếng, ngay sau đó hắn nói với đám người Thiệu Quân:
- Đám người các ngươi còn không mau tới tạ tội Huyền Diệp đại sư.
Nội tâm đám nguời Thiệu Quân đắng chát không thôi, thấy ánh mắt lăng lệ ác liệt của Cố thống lĩnh thì đám người hồi hợp, lập tức tiến lên nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngày hôm qua chúng ta có mắt không tròng, mạo phạm đại sư, chúng ta chân thành xin lỗi ngươi, mong rằng đại sư đại nhân đại lượng, tha thứ tiểu nhân.
Thiệu Quân vừa mới nói xong, trong nội tâm biệt khuất đến cực điểm, hắn đường đường Thiên Long vệ, có thể nói uy phong lẫm lẫm trong đế đô, lúc nào cần phải ăn nói khép nép xin lỗi người khác.
Nội tâm Cố thống linhc xũng không dễ chịu, Thiên Long vệ chấp chưởng trị an đế đô, thống lĩnh tất cả, đây tuyệt đối là đại biểu luật pháp của đế quốc, bọn họ chưa từng mất mặt như thế.
Hắn cũng biết thời điểm này mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đều phải cúi đầu.
Không có biện pháp, tình hình người ta mạnh hơn mình.
Nếu hắn không ăn nói khép nép, một khi Lục Ly đại sư tức giận và truyền vào tai của hoàng thất, hắn làm thống lĩnh không mất mạng nhưng bị quở trách một phen, dời cương vị là chuyện phải làm.
Nhìn thấy Thành Kiến Ti cùng với Thiên Long vệ ăn nói khép nép nhận sai như thế, người La gia đều trợn mắt há hốc mồm, tâm thần kích động, bọn họ có từng nhìn thấy qua cảnh tượng như thế chưa?
Xưa nay Hoàng Chung đội trưởng đã có thể làm cho cả La gia kinh hồn táng đảm, hiện tại Thành Kiến Ti cục trường, Thiên Long Vệ thống lĩnh đều đến La gia nhận sai, đây là uy phong cỡ nào?
Hai người vừa vào cửa khóc lóc cầu xin, nói mình tuyệt đối không nên dung túng thủ hạ làm xằng làm bậy kết quả đắc tội Luyện Khí Phường, hiện tại chân thành xin lỗi, cho dù Luyện Khí Phường muốn xử trí thủ hạ dưới trướng của mình như thế nào là tùy bọn họ.
Hai thế lực lớn này hạ phong thái xuống rất thấp, thậm chí nghĩ nhân dịp chuyện này còn chưa náo lớn mà ổn định nó lại.
Nhìn thấy hai thế lực lớn, Hủ Lịch đại sư cũng thừa dịp tráo phúng liên tục.
Thiên Long vệ Cổ phương thống lĩnh cũng có giao tình nhất định với Hủ Lịch đại sư, ngược lại không có nói cái gì nhưng mà Thành Kiến Ti Ngô cục trường lại bị mắng xối máu chó, hết lần này tới lần khác hắn không dám có chút phản bác.
Cuối cùng Ngô cục trường vẻ mặt cầu xin, hiên ngang lẫm liệt nói:
- Hủ Lịch đại sư, ngươi cứ việc nói đi, lúc này là Thành Kiến Ti phạm sai lầm, chỉ cần ngươi mở miệng, mặc kệ xử phạt gì Thành Kiến Ti đều nhận thức, nhưng mà Thành Kiến Ti hợp tác với Luyện Khí Phường, tuyệt đối kính xin Hủ Lịch đại sư nói tốt vài câu, ngàn vạn không nên gián đoạn, đây chính là muốn mạng người đấy.
- Đúng vậy a, Hủ Lịch đại sư, ta với ngươi quen biết nhau không ít năm, ngàn vạn không thể bởi vì chuyện này mà vơ đũa cả nắm với Thiên Long vệ chúng ta, một đòn chết chắc ah, nghe nói chuyện này đã chọc giận Lục Ly đại sư, không phải muốn mạng của Thiên Long vệ chúng ta sao.
Cho dù là Ngô cục trường hay Cổ thống lĩnh đều là người của hai thế lực lớn, bọn họ có thể uy phong bát diện trên địa bàn của mình, diễu võ dương oai không coi ai ra gì, nhưng bây giờ lại như đứa trẻ làm sai trước mặt Hủ Lịch, muốn đáng thương bao nhiêu có đáng thương bấy nhiêu.
Sau khi giáo huấn một lúc, Hủ Lịch lắc đầu nói:
- Sớm biết hiện tại thì lúc trước cần gì làm thế, chuyện hợp tác lại với Luyện Khí Phường không phải do ta có thể làm chủ.
- Hủ Lịch đại sư, ngươi không làm chủ được thì ai có thể làm chủ.
- Đúng vậy, chúng ta quen biết nhau nhiều năm, ngươi không dẫn chúng ta đi gặp Lục Ly đại sư thì hai chúng ta làm gì có tư cách gặp hắn.
Đám người thống lĩnh nghe xong lời này trái tim nằm trên cổ họng, chẳng lẽ Hủ Lịch đại sư muốn bọn họ đi tìm Lục Ly đại sư? Nếu thật là như vậy, cái mạng của bọn họ còn nữa hay không?
Tuy bọn họ là nhân vật phong vân trong thế lực của mình nhưng so với Lục Ly đại sư thì còn kém hơn cả vạn dặm.
- Đương nhiên không phải tìm sư tôn.
Hủ Lịch lắc đầu:
- Các ngươi cũng biết rõ nguyên nhân của việc này nên ta không nói nhiều, ta tha thứ các ngươi cũng vô dụng, mấu chốt là Huyền Diệp đại sư tha thứ, chỉ cần Huyền Diệp đại sư tha thứ các ngươi, như vậy tất cả đều dễ nói.
- Kính xin Hủ Lịch đại sư dẫn chúng ta đi gặp Huyền diệp đại sư.
Kỳ thật đám người Ngô cục trường trải qua nghe ngóng đã sớm biết rõ mấu chốt của việc này năm trên người Diệp Huyền, nhưng bọn họ chưa quen thuộc Diệp Huyền cho nên không thể tùy tiện hỏi thăm, lúc này mới tới cầu tình Hủ Lịch đại sư trước.
- Nếu như thế ta đi theo các ngươi một chuyến.
Hủ Lịch lắc đầu, hắn cũng muốn sớm giải quyết chuyện này cho xong.
Một đoàn người nhanh chóng đi tới trước phủ đệ La gia.
- Các vị, đây là phủ đệ La gia, xin hỏi mấy vị muốn làm gì.
Hộ vệ La gia cũng là người mắt sắc, nhìn thấy đám người Hủ Lịch đại sư khí thế bất phàm, đặc biệt là một người trong đó mặc trang phục Thiên Long vệ cho nên bọn họ nói chuyện rất khách khí.
- Kính xin hai vị hỗ trợ thông báo với Huyền Diệp đại sư một tiếng, nói Hủ Lịch của Luyện Khí Phường có việc bái kiến.
- Thì ra là Hủ Lịch đại sư, kính xin đại sư chờ một lát.
Hai gã hộ vệ không dám lãnh đạm, vội vàng tiến vào thông báo.
Hủ Lịch đứng ngoài cửa chờ đợi.
Nhìn thấy biểu lộ của Hủ Lịch đại sư, Ngô cục trường và Cố thống lĩnh âm thầm nghiêm túc, xem ra thân phận địa vị của Diệp Huyền còn cao hơn bọn họ tưởng tượng.
Nghe được Hủ Lịch đại sư tới chơi, phủ đệ La gia lập tức rối ren, gia chủ La Mẫn gia đích thân đi ra nghênh đón, lễ nghi cực kỳ long trọng.
- Huyền Diệp đại sư, ngàn sai vạn sai đều là ta sai, ta dạy bảo không nghiêm. Hiện tại ta trói mấy súc sinh này tới, ngươi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, cho dù đánh giết hắn, Ngô Toàn ta cũng không nói hai lời.
Song phương vừa mới đi vào trong phòng khách, Ngô Toàn đã hạ thấp tư thái, hắn nói với Diệp Huyền, vừa nói lời này hắn đạp đám người Hoàng Chung đội trưởng đang nằm trên mặt đất, bọn họ đau đớn kêu ngao ngao.
Lúc này Hoàng Chung cũng không dám nhìn Diệp Huyền, trong nội tâm sợ hãi đến cực điểm.
- Huyền Diệp đại sư, ta là Thiên Long vệ Thiệu Quân đội trường, ngày hôm qua cũng chọc tới đại sư, trong nội tâm của ta hổ thẹn tới cực điểm, hôm nay tới đây thỉnh tội.
Cố thống lĩnh cũng lên tiếng, ngay sau đó hắn nói với đám người Thiệu Quân:
- Đám người các ngươi còn không mau tới tạ tội Huyền Diệp đại sư.
Nội tâm đám nguời Thiệu Quân đắng chát không thôi, thấy ánh mắt lăng lệ ác liệt của Cố thống lĩnh thì đám người hồi hợp, lập tức tiến lên nói:
- Huyền Diệp đại sư, ngày hôm qua chúng ta có mắt không tròng, mạo phạm đại sư, chúng ta chân thành xin lỗi ngươi, mong rằng đại sư đại nhân đại lượng, tha thứ tiểu nhân.
Thiệu Quân vừa mới nói xong, trong nội tâm biệt khuất đến cực điểm, hắn đường đường Thiên Long vệ, có thể nói uy phong lẫm lẫm trong đế đô, lúc nào cần phải ăn nói khép nép xin lỗi người khác.
Nội tâm Cố thống linhc xũng không dễ chịu, Thiên Long vệ chấp chưởng trị an đế đô, thống lĩnh tất cả, đây tuyệt đối là đại biểu luật pháp của đế quốc, bọn họ chưa từng mất mặt như thế.
Hắn cũng biết thời điểm này mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đều phải cúi đầu.
Không có biện pháp, tình hình người ta mạnh hơn mình.
Nếu hắn không ăn nói khép nép, một khi Lục Ly đại sư tức giận và truyền vào tai của hoàng thất, hắn làm thống lĩnh không mất mạng nhưng bị quở trách một phen, dời cương vị là chuyện phải làm.
Nhìn thấy Thành Kiến Ti cùng với Thiên Long vệ ăn nói khép nép nhận sai như thế, người La gia đều trợn mắt há hốc mồm, tâm thần kích động, bọn họ có từng nhìn thấy qua cảnh tượng như thế chưa?
Xưa nay Hoàng Chung đội trưởng đã có thể làm cho cả La gia kinh hồn táng đảm, hiện tại Thành Kiến Ti cục trường, Thiên Long Vệ thống lĩnh đều đến La gia nhận sai, đây là uy phong cỡ nào?
Danh sách chương