Đối mặt ánh mắt của mọi người, trong nội tâm Khô Trần suy nghĩ sau đó hắn bước ra khỏi truyền tống trận, mở miệng nói:

- Diệp Huyền, ngươi xuống đây đi, nếu như ngươi muốn tiến vào di tích, ta lưu vị trí cho ngươi.

- Khô Trần ngươi...

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, không cần phải nói, tuổi của ta lớn như thế, cơ hội như thế nên giao cho người trẻ tuổi cũng chưa chắc không phải một chuyện xấu, hơn nữa với thực lực và thiên phú của Diệp Huyền, chắc hẳn sau khi tiến vào di tích sẽ không kéo chân sau mọi người. Diệp Huyền, ngươi xuống đây đi.

- Được rồi, Khô Trần, ngươi lên đây đi, không bằng nên giao vị trí của ta cho Diệp Huyền đi.

Trên truyền tống trận, Hà Chân phó hội trưởng do dự sau đó hắn lên tiếng.

Luận thực lực hắn là người yếu nhất trong ba người Lưu Vân quốc, cấp bậc luyện hồn sư cũng chỉ là tam phẩm đỉnh phong, muốn nói nhường chỗ thì hắn là người thích hợp nhất.

Hơn nữa Hà Chân sớm nghe nói sở dĩ Khô Trần có thể đột phá tứ phẩm cũng là bởi vì có Diệp Huyền trợ giúp. Hắn rất muốn đánh tốt quan hệ với Diệp Huyền, hiện tại không phải là cơ hội rất tốt sao, tuy mất đi cơ hội tiến vào trong di tích nhưng so với đột phá tứ phẩm mà nói ngược lại cũng không phải là chuyện xấu.

Nhiều luyện hồn sư của các vương quốc khác sững sờ nhìn đám người Khô Trần, bọn họ ngẩn người, thầm nghĩ luyện hồn sư Lưu Vân quốc đã xảy ra chuyện gì, vậy mà nhường cơ hội đi vào di tích cho một đệ tử, di tích này trước kia không có phát hiện ra, ai biết bên trong có bảo vật kinh thiên hay không, nhường cơ hội cho một đệ tử, đầu óc của bọn họ có vấn đề hay sao?

Mà những đệ tử các vương quốc còn lại vô cùng hâm mộ, Khô Trần và Hà Chấn đại công vô tư, so ra luyện hồn sư của vương quốc bọn họ kém hơn quá nhiều.

Đối mặt với hảo ý của hai người, Diệp Huyền không do dự cự tuyệt ngay lập tức.

- Khô Trần phó hội trưởng, Hà Chấn phó hội trưởng, các ngươi đều trở về đi, ta sẽ ở truyền tống trận này mà không phải truyền tống trận các ngươi, lúc trước không phải nó rồii sao, bằng thực lực nói chuyện, chỉ chiếm một truyền tống trận mà thôi, tin tưởng Diệp Huyền ta vẫn có thực lực này.

Diệp Huyền nói ra lời này làm tất cả mọi người ngây người.

Hung hăng càn quấy, quá kiêu ngạo, nơi này còn có nhiều hội trưởng hồn sư tháp các vương quốc không mở miệng, Diệp Huyền lại dám nói mình có đủ thực lực chiếm cứ truyền tống trận, tiểu tử này là đồ ngốc hay bị điên rồi? Hắn thật sự không biết trời cao đất rộng.

Tất cả mọi người nhìn Diệp Huyền như người điên, cảm thấy đầu óc của hắn hỏng rồi.

Ba người Loan Hồng chiếm cứ truyền tống trận cũng nhìn sang tất cả, trong mắt tỏa ra hàn quang sâm lãnh, trong nội tâm bọn họ rất hi vọng Diệp Huyền có thể tiến vào trong di tích, bởi như vậy, vào trong di tích có thể biết được tiểu tử này có cướp được địa hỏa hay không.

- Diệp Huyền, ngươi nhnah đi xuống đi.

Vân Ngạo Tuyết lúc này cũng lo lắng nên kêu gọi Diệp Huyền đi xuống, tuy Diệp Huyền nghịch thiên nhưng hiện tại có nhiều hội trưởng hồn sư tháp tại nơi này, hắn làm sao có thể chiếm cứ một truyền tống trận chứ?

Trong đám người,cũng cũng chỉ có Hạ Thất Tịch là ôm tin tưởng nhất định với Diệp Huyền, thực lực Diệp Huyền mạnh thế nào thì nàng biết rõ, ngay cả Đông Thăng quốc Lý Hạc phó hội trưởng cũng chết trong tay Diệp Huyền, nói không chừng hắn thật sự có hi vọng chiếm cứ truyền tống trận.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, nếu Diệp Huyền không muốn xuống thì thôi đi, như vậy chúng ta cũng không nói nhiều, toàn bộ bằng thực lực nói chuyện.

Mục Chấn quốc Cát Lợi Huy cau mày, trực tiếp đi về phía truyền tống trận.

Trong lòng của hắn rất không kiên nhẫn, cứ tiếp tục như vậy thì biết tới khi nào mới truyền tống đây, hiện tại Diệp Huyền không muốn xuống, lại còn nói ra những lời ngông cuồng như vậy, Cát Lợi Huy cũng lười nói nhảm nhiều, trực tiếp kéo Diệp Huyền xuống là được.

Cát Lợi Huy hành động như thế làm rất nhiều luyện hồn sư hưng phấn không nhỏ, đây là tiết tấu sắp động thủ ah, nghĩ lại cũng phải, ngươi một đệ tử còn dám chiếm cứ truyền tống trận mà các luyện hồn sư uy tín lâu năm cũng khó chiếm lấy, nếu như bọn họ có thể nhịn, như vậy những hội trưởng hồn sư tháp nơi đây không cần lăn lộn trong liên minh mười ba nước nữa.

- Diệp Huyền tiểu hữu, đắc tội.

Xem mặt mũi đám người Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Cát Lợi Huy đi lên tế đàn liền chắp tay với Diệp Huyền, lúc này hắn dùng bàn tay tấn công về phía Diệp Huyền.

Một trảo của hắn nhìn như đơn giản nhưng kì thực ngón tay ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, hành động vừa rồi của hắn là cố ý để đám người Đông Phương Ngôn Ngữ nhìn, trên thực tế hắn tức giận muốn giáo huấn Diệp Huyền thật hung ác.

Cực lớn tay trảo, lập tức tựu đi tới Diệp Huyền trước mặt.

Diệp Huyền lạnh lùng cười cười, hắn làm sao không nhìn ra ý của Cát Lợi Huy, trong nội tâm của hắn sinh ra một tia chán ghét, từ hành động của gia hỏa này, có thể nói hắn là tiểu nhân còn không đủ.

Trong nội tâm nghĩ như vậy, Diệp Huyền lập tức thúc dục huyền lực trong cơ thể, hắn lật tay đánh ra một chưởng.

Bởi vì một trảo của Cát Lợi Huy không có thi triển toàn bộ thực lực, chờ hắn tiếp xúc với một chưởng của Diệp Huyền thì nội tâm chấn động không nhỏ, lực lượng cường đại tới mức hắn không chống nổi bộc phát, hắn lúc này muốn thúc dục huyền lực nhưng đã không kịp nữa rồi.

Oanh oanh, Cát Lợi Huy bị một chưởng của Diệp Huyền đánh lui về phía sau vài bước, hắn lui tới phạm vi truyền tống trận mới có thể dừng lại.

Những người chung quanh nhìn thấy cảnh tượng này liền sững sốt đường đường hội trưởng hồn sư tháp Mục Chấn quốc lại bị một đệ tử đánh bay, đây là tình huống như thế nào?

Sắc mặt Cát Lợi Huy đỏ bừng lên, trong mắt hiện hắn mang theo một tia ảo não vô cùng đáng sợ.

- Hảo tiểu tử, là ta xem thường ngươi, lui ra ngoài cho ta.

Áp chế lửa giận trong lòng, Cát Lợi Huy không còn giữ lại chút nào, lúc này quyền phong lăng lệ ác liệt bộc phát, trên quyền của hắn có từng đạo huyền lực lưu chuyển tạo thành quyền phong quét qua bốn phía, quyền phong bao phủ Diệp Huyền bên trong truyền tống trận.

- Phong Thần quyền —— tịch quyển thiên hạ!

Người chung quanh nhìn thấy cảnh này liền lắc đầu, mỗi người đều nhìn ra Cát Lợi Huy đã tức giận thật sự, thậm chí hắn đã thi triển Phong Thần quyền.

Phong Thần quyền là quyền pháp Địa phẩm mạnh nhất trong Mục Chấn quốc, uy lực vô cùng, một là hội trưởng hồn sư tháp, một là đệ tử chưa tới hai mươi tuổi, Cát Lợi Huy thi triển sát chiêu như thế, nhìn từ góc độ nào thì Cát Lợi Huy đã thua rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện