Những người hiểu được chút mờ ám trong việc này đều cảm thấy bi ai thay cho lão bản cửa hàng này, chịu bị đánh một quyền, chỉ riêng thủ đoạn hung ác của người trẻ tuổi này thôi thì cũng đủ hiểu một quyền này nhất định không nhẹ nhàng gì cho cam.
Đội trưởng chấp pháp đội nhìn về phía lão bản cửa hàng:
- Chọn lựa thế nào thì tùy vào ngươi.
Gã không muốn quản quá nhiều, chỉ mong giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt.
Lão bản cửa hàng cắn răng, sắc mặt thay đổi vài cái, cuối cùng hung ác nói:
- Được, ta đồng ý nhận một quyền của hắn.
- Vậy là được rồi.
Đội trưởng chấp pháp đội kia gật đầu, quay sang nói với Diệp Huyền:
- Mau tranh thủ đánh hắn một quyền đi.
Hiển nhiên, theo như gã thấy, đây chỉ là một chuyện cỏn con mà thôi.
Sau khi Diệp Huyền nghe thấy câu này thì bước lên không chút do dự, đánh một quyền lên ngực của lão bản cửa hàng, sau đó phủi phủi tay, lui lại một bên đứng, ôm quyền nói với đội trưởng chấp pháp đội:
- Nếu như chuyện ở chỗ này đã giải quyết xong thì ta liền cáo từ.
Đội trưởng chấp pháp đội nhìn lão bản cửa hàng vẫn bình yên vô sự, liền gật đầu, lúc này Diệp Huyền mới xoay người đi ra khỏi cửa hàng.
- Tiểu tử, ngươi uy phong quá nhỉ, cứ chờ đó.
Thanh niên mũi ưng kia cũng đi theo Diệp Huyền ra ngoài, sau khi cảnh cáo một cái thì kiêu ngạo rời đi.
Diệp Huyền mặc kệ không để ý tới đối phương, cười lạnh một cái, biến mất trên đường cái.
Trong cửa hàng, một ít phục vụ viên trong cửa hàng đều xông tới:
- Lão bản, ngươi không sao chứ.
Lão bản cửa hàng lắc đầu, gã vốn cho rằng Diệp Huyền sẽ ra tay hung ác thế nào, không ngờ một quyền này đánh xuống, gã căn bản không có phản ứng gì, ngay cả đau đớn một tí cũng không có, trong lòng không khỏi cười lạnh, xem ra tên tiểu tử kia cũng chỉ hù dọa là giỏi, để cho hắn đánh thì hắn không dám mạnh tay chút nào.
- Các vị chấp pháp đại nhân, lần này làm phiền các vị vất vả rồi.
Lão bản cửa hàng chắp tay với mấy đội viên chấp pháp đội, tuy rằng chuyện này chấp pháp đội không đứng ở phía gã, nhưng sau này còn phải gặp nhau dài dài, cho nên lão bản cửa hàng này vẫn đi lên nói vài câu xã giao.
- Sau này ngươi phải chú ý một chút, đặc biệt là trong khoảng thời gian chuẩn bị diễn ra Phù Quang Đại Hội thế này, đừng để xảy ra chuyện gì nữa.
Đội trưởng chấp pháp đội khiến trách hai câu.
- Dạ, dạ, ta nhất định nhớ rõ.
Trong lòng lão bản cửa hàng khinh thường, nhưng vẫn làm ra vẻ thụ giáo, nhưng trong lòng thì lại đang nghĩ xem nên xử lý Diệp Huyền kiểu gì, có thể mở được cửa hàng ở bên trong Mai Lý Thành này, gã cũng là người có chút bản lĩnh, tra ra tin tức của Diệp Huyền cũng không khó khăn gì, một khi đối phương không có địa vị gì, nếu không báo thù này thì sau này gã còn lăn lộn trong Mai Lý Thành này kiểu gì nữa.
Đội trưởng chấp pháp đội sao có thể không hiểu lòng dạ của đối phương, cũng không nói gì, phất phất tay, mang theo đội viên xoay người rời đi.
Người xung quanh nhìn thấy lão bản cửa hàng này giống như không có thay đổi gì hết, lúc này cũng đều cảm thấy khá kinh ngạc, đều lắc đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.
Liền ngay tại lúc này, lão bản cửa hàng đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, quỳ rạp xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết, đồng thời trên mặt của gã lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng, từng tia võ hồn chi lực không ngừng tản ra khỏi đan điền của gã, giống như đang lâm vào tan vỡ.
Sắc mặt lão bản cửa hàng tái nhợt, tràn đầy hoảng sợ, chỉ thấy gã vội vàng lấy ra rất nhiều đan dược từ trên người, ném hết vào trong miệng như nhai kẹo, đồng thời hai tay liên tục đánh xuất ra thủ quyết, không ngừng phách động xung quanh cơ thể, một cỗ hồn lực tạo thành một màn phòng hộ vô hình ngăn cản võ hồn bay đi, nhưng vẫn vô dụng, trước mắt bao người, võ hồn chi lực trong cơ thể lão bản cửa hàng kia không ngừng bốc hơi, đột nhiên, một đạo võ hồn hư ảnh hình thú đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu của gã, sau khi kêu lên một tiếng thảm thiết thì liền triệt để vỡ nát, biến mất không còn gì nữa.
Võ hồn của lão bản cửa hàng khi nãy hãy còn bình thường lúc này triệt để vỡ nát, không thể nào khôi phục được nữa.
Một màn bất ngờ khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ ngây người.
Bọn họ sao có thể không rõ, lão bản cửa hàng bị như vậy hoàn toàn là bởi vì một quyền của Diệp Huyền lúc nãy gây nên, trong lòng không khỏi thầm khiếp sợ, thầm nghĩ thủ đoạn của người trẻ tuổi khi nãy thật độc ác, cư nhiên lại làm ngoan tuyệt tới mức này, trực tiếp phế đi võ hồn của lão bản cửa hàng.
Đội trưởng chấp pháp đội sắp bước ra khỏi cửa hàng cũng ngừng bước, nhìn thấy một màn này thì trong mắt liền run lên, không khỏi âm thầm kinh hãi vì thủ đoạn của Diệp Huyền, tu vi của lão bản cửa hàng này gã cũng biết rõ phần nào, hơn nữa người này lại còn là một luyện hồn sư nhất phẩm, vừa rồi Diệp Huyền thần không biết quỷ không hay, cư nhiên đánh một quyền phế đi võ hồn của lão bản cửa hàng, hơn nữa còn khiến cho người khác căn bản không thể nào cảm giác ra được. Tuổi còn trẻ mà đã có tu vi cao tới như vậy, rõ ràng tuyệt đối có địa vị không nhỏ.
Ít nhất cũng là luyện hồn sư thiên tài của vương quốc nào đó, rất có thể chính là tuyển thủ tham dự Phù Quang Đại Hội, luyện hồn sư bình thường căn bản không thể nào làm được điều này.
Nghĩ như vậy, đội trưởng chấp pháp đội âm thầm cảm thấy may mắn với quyết định của mình khi nãy.
Luyện hồn sư là một đám người đáng sợ nhất trên đời này, những luyện hồn sư thiên tài có thể tham dự Phù Quang Đại Hội thì lại càng là báu vật của một quốc gia, tuyệt đối không thể để bị bất cứ thương tổn gì, bằng không, chỉ sơ sẩy một chút thôi sẽ dẫn tới xung đột giữa hai quốc gia.
Về phần lão bản của cửa hàng này, tuy rằng có thân phận cao quý, cũng có được quan hệ nhất định ở vương quốc, nhưng gã thân là đội trưởng chấp pháp đội, cũng không phải kẻ bình thường, quan trọng nhất chính là vừa rồi gã cũng làm việc theo lý, toàn bộ quá trình không dùng tới đặc quyền riêng gì hết, không sợ lão bản cửa hàng này tìm gã trả thù, dù sao đi nữa, đối phương cũng không tìm tới trên đầu gã được.
Nhưng thật ra thì tên thiếu niên mũi ưng khi nãy còn chưa kịp rời khỏi, sau khi đứng ở bên ngoài cửa hàng nhìn thấy một màn này thì trong lòng lại cực kỳ kinh hãi, gã không dám tin là Diệp Huyền cư nhiên lại ngoan lệ tới mức này, thật sự dám ra tay hủy võ hồn của lão bản này, so với thủ đoạn của gã thì không thua kém là bao.
Đội trưởng chấp pháp đội nhìn về phía lão bản cửa hàng:
- Chọn lựa thế nào thì tùy vào ngươi.
Gã không muốn quản quá nhiều, chỉ mong giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt.
Lão bản cửa hàng cắn răng, sắc mặt thay đổi vài cái, cuối cùng hung ác nói:
- Được, ta đồng ý nhận một quyền của hắn.
- Vậy là được rồi.
Đội trưởng chấp pháp đội kia gật đầu, quay sang nói với Diệp Huyền:
- Mau tranh thủ đánh hắn một quyền đi.
Hiển nhiên, theo như gã thấy, đây chỉ là một chuyện cỏn con mà thôi.
Sau khi Diệp Huyền nghe thấy câu này thì bước lên không chút do dự, đánh một quyền lên ngực của lão bản cửa hàng, sau đó phủi phủi tay, lui lại một bên đứng, ôm quyền nói với đội trưởng chấp pháp đội:
- Nếu như chuyện ở chỗ này đã giải quyết xong thì ta liền cáo từ.
Đội trưởng chấp pháp đội nhìn lão bản cửa hàng vẫn bình yên vô sự, liền gật đầu, lúc này Diệp Huyền mới xoay người đi ra khỏi cửa hàng.
- Tiểu tử, ngươi uy phong quá nhỉ, cứ chờ đó.
Thanh niên mũi ưng kia cũng đi theo Diệp Huyền ra ngoài, sau khi cảnh cáo một cái thì kiêu ngạo rời đi.
Diệp Huyền mặc kệ không để ý tới đối phương, cười lạnh một cái, biến mất trên đường cái.
Trong cửa hàng, một ít phục vụ viên trong cửa hàng đều xông tới:
- Lão bản, ngươi không sao chứ.
Lão bản cửa hàng lắc đầu, gã vốn cho rằng Diệp Huyền sẽ ra tay hung ác thế nào, không ngờ một quyền này đánh xuống, gã căn bản không có phản ứng gì, ngay cả đau đớn một tí cũng không có, trong lòng không khỏi cười lạnh, xem ra tên tiểu tử kia cũng chỉ hù dọa là giỏi, để cho hắn đánh thì hắn không dám mạnh tay chút nào.
- Các vị chấp pháp đại nhân, lần này làm phiền các vị vất vả rồi.
Lão bản cửa hàng chắp tay với mấy đội viên chấp pháp đội, tuy rằng chuyện này chấp pháp đội không đứng ở phía gã, nhưng sau này còn phải gặp nhau dài dài, cho nên lão bản cửa hàng này vẫn đi lên nói vài câu xã giao.
- Sau này ngươi phải chú ý một chút, đặc biệt là trong khoảng thời gian chuẩn bị diễn ra Phù Quang Đại Hội thế này, đừng để xảy ra chuyện gì nữa.
Đội trưởng chấp pháp đội khiến trách hai câu.
- Dạ, dạ, ta nhất định nhớ rõ.
Trong lòng lão bản cửa hàng khinh thường, nhưng vẫn làm ra vẻ thụ giáo, nhưng trong lòng thì lại đang nghĩ xem nên xử lý Diệp Huyền kiểu gì, có thể mở được cửa hàng ở bên trong Mai Lý Thành này, gã cũng là người có chút bản lĩnh, tra ra tin tức của Diệp Huyền cũng không khó khăn gì, một khi đối phương không có địa vị gì, nếu không báo thù này thì sau này gã còn lăn lộn trong Mai Lý Thành này kiểu gì nữa.
Đội trưởng chấp pháp đội sao có thể không hiểu lòng dạ của đối phương, cũng không nói gì, phất phất tay, mang theo đội viên xoay người rời đi.
Người xung quanh nhìn thấy lão bản cửa hàng này giống như không có thay đổi gì hết, lúc này cũng đều cảm thấy khá kinh ngạc, đều lắc đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.
Liền ngay tại lúc này, lão bản cửa hàng đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, quỳ rạp xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết, đồng thời trên mặt của gã lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng, từng tia võ hồn chi lực không ngừng tản ra khỏi đan điền của gã, giống như đang lâm vào tan vỡ.
Sắc mặt lão bản cửa hàng tái nhợt, tràn đầy hoảng sợ, chỉ thấy gã vội vàng lấy ra rất nhiều đan dược từ trên người, ném hết vào trong miệng như nhai kẹo, đồng thời hai tay liên tục đánh xuất ra thủ quyết, không ngừng phách động xung quanh cơ thể, một cỗ hồn lực tạo thành một màn phòng hộ vô hình ngăn cản võ hồn bay đi, nhưng vẫn vô dụng, trước mắt bao người, võ hồn chi lực trong cơ thể lão bản cửa hàng kia không ngừng bốc hơi, đột nhiên, một đạo võ hồn hư ảnh hình thú đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu của gã, sau khi kêu lên một tiếng thảm thiết thì liền triệt để vỡ nát, biến mất không còn gì nữa.
Võ hồn của lão bản cửa hàng khi nãy hãy còn bình thường lúc này triệt để vỡ nát, không thể nào khôi phục được nữa.
Một màn bất ngờ khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ ngây người.
Bọn họ sao có thể không rõ, lão bản cửa hàng bị như vậy hoàn toàn là bởi vì một quyền của Diệp Huyền lúc nãy gây nên, trong lòng không khỏi thầm khiếp sợ, thầm nghĩ thủ đoạn của người trẻ tuổi khi nãy thật độc ác, cư nhiên lại làm ngoan tuyệt tới mức này, trực tiếp phế đi võ hồn của lão bản cửa hàng.
Đội trưởng chấp pháp đội sắp bước ra khỏi cửa hàng cũng ngừng bước, nhìn thấy một màn này thì trong mắt liền run lên, không khỏi âm thầm kinh hãi vì thủ đoạn của Diệp Huyền, tu vi của lão bản cửa hàng này gã cũng biết rõ phần nào, hơn nữa người này lại còn là một luyện hồn sư nhất phẩm, vừa rồi Diệp Huyền thần không biết quỷ không hay, cư nhiên đánh một quyền phế đi võ hồn của lão bản cửa hàng, hơn nữa còn khiến cho người khác căn bản không thể nào cảm giác ra được. Tuổi còn trẻ mà đã có tu vi cao tới như vậy, rõ ràng tuyệt đối có địa vị không nhỏ.
Ít nhất cũng là luyện hồn sư thiên tài của vương quốc nào đó, rất có thể chính là tuyển thủ tham dự Phù Quang Đại Hội, luyện hồn sư bình thường căn bản không thể nào làm được điều này.
Nghĩ như vậy, đội trưởng chấp pháp đội âm thầm cảm thấy may mắn với quyết định của mình khi nãy.
Luyện hồn sư là một đám người đáng sợ nhất trên đời này, những luyện hồn sư thiên tài có thể tham dự Phù Quang Đại Hội thì lại càng là báu vật của một quốc gia, tuyệt đối không thể để bị bất cứ thương tổn gì, bằng không, chỉ sơ sẩy một chút thôi sẽ dẫn tới xung đột giữa hai quốc gia.
Về phần lão bản của cửa hàng này, tuy rằng có thân phận cao quý, cũng có được quan hệ nhất định ở vương quốc, nhưng gã thân là đội trưởng chấp pháp đội, cũng không phải kẻ bình thường, quan trọng nhất chính là vừa rồi gã cũng làm việc theo lý, toàn bộ quá trình không dùng tới đặc quyền riêng gì hết, không sợ lão bản cửa hàng này tìm gã trả thù, dù sao đi nữa, đối phương cũng không tìm tới trên đầu gã được.
Nhưng thật ra thì tên thiếu niên mũi ưng khi nãy còn chưa kịp rời khỏi, sau khi đứng ở bên ngoài cửa hàng nhìn thấy một màn này thì trong lòng lại cực kỳ kinh hãi, gã không dám tin là Diệp Huyền cư nhiên lại ngoan lệ tới mức này, thật sự dám ra tay hủy võ hồn của lão bản này, so với thủ đoạn của gã thì không thua kém là bao.
Danh sách chương