Sau khi tăng hồn lực lên tứ phẩm, Diệp Huyền không hề dừng lại, hắn lấy lục sắc hoa lấy được từ chỗ bệ hạ ra tiếp tục tu luyện.

Linh dược lục giai lục sắc hoa là tài liệu luyện thể cực kì nghịch thiên, Diệp Huyền muốn nhân cơ hội đột phá này, thăng cấp cửu chuyển thánh thể của mình từ nhất chuyển lên đến nhị chuyển.

Dưới sự điều chế của Diệp Huyền, sáu đóa linh hoa màu sắc khác nhau nhanh chóng biến thành một lọ linh dược rực rỡ, một mùi hương thơm ngát không ngừng tỏa ra từ bình thuốc ấy. Diệp Huyền uống xuống một ngụm, chỉ thoáng sau, một luồng nóng ấm như dung nham cháy bỏng nhanh chóng lan tỏa khắp lục phủ ngũ tạng của hắn.

Thân thể Diệp Huyền như có ngọn lửa nóng rực vừa bốc cháy lên, đau đớn mãnh liệt truyền tới, từ những lỗ chân lông toàn thân hắn chảy ra từng đường máu tươi.

Diệp Huyền gặp phải tình huống ấy nhưng không hề sợ hãi, nhắm mắt dưỡng thần, toàn thân chìm vào quá trình tu luyện cửu chuyển thánh thể.

Thời gian từng giọt trôi qua không biết đã mấy ngày, trong thân thể Diệp Huyền đột nhiên truyền ra tiếng xương cốt lạo xạo liên tiếp, tiếng động như ai rang đậu tương vậy.

Tiếng vang ấy không ngừng tăng lên, cuối cùng giống hệt như sấm rền không ngừng vọng ra từ thân thể Diệp Huyền rồi dần dần yếu đi. Một lớp dịch xú uế đen đúa toát ra ngoài da thịt hắn tỏa mùi hôi tanh, đây chính là tạp chất bị trừ ra bên ngoài sau khi cửu chuyển thánh thể tu luyện với lục sắc hoa tinh chế.

Đồng thời huyền hải của Diệp Huyền mở rộng hình thành một luồng khí xoáy, cuối cùng quy về tĩnh lặng.

Diệp Huyền mở to hai mắt, ánh mắt lộ vẻ vui mừng.

Hắn không hề dự kiến được khi cửu chuyển thánh thể đột phá đến nhị chuyển thì tu vi võ đạo cũng từ địa võ sư nhị trọng bước sang tam trọng, nước chảy thành sông, chẳng hề gặp trở ngại gì.

Khi Diệp Huyền ra khỏi phòng tu luyện thì cảnh tượng trong toàn bộ phủ thành chủ đã trở nên khí thế ngút trời. Phủ thành chủ của Ngụy gia trước kia sau một hồi đại chiến đã bị tàn phá tổn hại không ít, Diệp Phách Thiên lão gia tử quyết định đập hết đi xây lại, dựng lên một tòa Diệp Vương phủ mới toanh.

Đương nhiên, nơi có mắt trận của Mê Không Trận lục giai sớm bị Diệp Huyền tìm ra, không thể có mảy may dị động gì nữa.

Gia tộc của Diệp Vương mới lên có thể dùng Mê Không Trận này làm cơ sở để tiến hành kiến thiết....

Theo tính toán của Diệp Huyền thì hắn chuẩn bị lấy Mê Không Trận làm nền móng để xây dựng một phủ đệ mới, đến lúc đó toàn bộ Diệp gia sẽ nằm trọn trong vòng bảo vệ của Mê Không Trận.

Mê Không Trận lục giai này thuộc cùng một mạch với mê trận và khốn trận từ thượng cổ, cường đại vô cùng, không biết năm đó là ai đã lập nên, chỉ cần có trận pháp này ở đây thì có thể bảo vệ Diệp gia trong cơn nguy khốn.

Lần này cũng là Ngụy gia xui xẻo gặp phải đại sư trận pháp như Diệp Huyền nên mới bị công phá dễ dàng như thế, bằng không cho dù Lý Dật Phong có suất lĩnh mười vạn binh lính kim sư quân đoàn đến đây chỉ sợ cũng khó mà phá được Mê Không Trận để bắt sống đám người Ngụy Hoành.

Diệp Huyền vẫn lo lắng Ảnh Sát Môn sẽ gây bất lợi với Diệp gia, có Mê Không Trận này thì hết thảy đều dễ xử lý, chỉ cần không có võ tôn lục giai đến thì muốn phá vỡ trận pháp lục cấp căn bản là không thể.

Cho nên vừa ra khỏi phủ, Diệp Huyền đã tập trung lực chú ý vào Mê Không Trận này.

Diệp Huyền cẩn thận quan sát, rồi lập tức bị cách thiết trí của Mê Không Trận hấp dẫn.

Mê Không Trận này là trận pháp lục cấp cao cấp, thuộc về trận pháp thượng cổ, nhưng lại có khác biệt rất lớn với các trường phái thượng cổ trận pháp mà Diệp Huyền biết đến trước đó, giống như cả thiên địa đều kết hợp lại với nhau vậy. Trận pháp này ẩn trong hư không, cực kì bí ẩn, nếu không trải qua thời gian quá lâu dẫn đến để lộ một vài trận cơ, thì bằng tu vi luyện hồn sư tứ phẩm của Lữ Hạo căn bản chẳng thể nào phát hiện ra được.

- Thủ pháp bố trận thật độc đáo.

Sau khi quan sát toàn bộ Mê Không Trận một lần, Diệp Huyền nhịn không được âm thầm thốt lên tán thưởng, người thiết kế Mê Không Trận này năm đó có tạo nghệ về mặt trận pháp cực kì nghịch thiên, chẳng hề kém Diệp Huyền kiếp trước, nhìn từ cách xử lý trận văn và trận cơ thì có thể thấy được, sự hiểu biết của người này với trận pháp đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực rồi.

Nhưng điều làm Diệp Huyền nghi hoặc là, với ánh mắt hắn đương nhiên có thể nhìn ra trận pháp này đã được lập ra cách đây ít nhất mấy ngàn năm lịch sử, trận pháp bình thường đều dùng huyền thạch làm năng nguyên, trong tình huống không khởi động thì trải qua mấy mươi một trăm năm sẽ hao hết năng nguyên mà trở thành phế trận.

Ấy vậy mà Mê Không Trận này rõ ràng đã tồn tại trên mấy ngàn năm, vốn Diệp Huyền tưởng đám người Lữ Hạo thêm vào năng nguyên mới nhưng nay nhìn thì phát hiện ra không phải thế, trong lòng hắn lập tức nổi lên hồ nghi. Hắn đi qua đi lại, cẩn thận xem xét kĩ từng bộ phận, từng trận văn của trận này, tứ phẩm hồn thức vừa đột phá thẩm thấu đến các trận cơ, cảm ngộ hết thảy trong đó.

- Ồ.

Sau mấy canh giờ quan sát, Diệp Huyền đột nhiên kinh nghi thốt lên, hắn nhướn mày, trong mắt lóe ra một đạo ánh sáng sắc bén.

Thật đúng là một trận pháp cổ quái, Diệp Huyền ngạc nhiên tán thưởng, cuối cùng hắn cũng nhìn ra năng nguyên mà Mê Không Trận này sử dụng là gì rồi. Đó không phải là huyền thạch bình thường, mấy khối huyền thạch vụn vỡ bên ngoài trận cơ chỉ là thủ thuật dùng để che mắt mà thôi, nơi phát ra năng lượng chân chính của nó đến từ dưới đáy, mấy đạo trận văn bên trong Mê Không Trận tiềm tàng nối thông với nơi sâu trong lòng đất, từ đó hấp thu những dao động năng nguyên chưa rõ không ngừng truyền lên.

Rốt cuộc dưới lòng phủ đệ này ẩn giấu cái gì mà có thể cung cấp năng lượng cuồn cuộn không ngừng cho trận pháp như thế? Diệp Huyền thất kinh trong lòng, nếu không phải kiếp trước hắn là một trận pháp đế sư cửu cấp, mà đổi lại để cho một tông sư trận pháp bình thường tới đây, thì căn bản cũng không nhìn ra điểm này.

Diệp Huyền hơi chút do dự, đồng thời cảm giác không ổn cũng dâng lên trong lòng hắn. Mê Không Trận này quá mức cổ quái, không giống trận pháp thượng cổ bình thường, vạn nhất dưới đáy đất tiềm tàng mối nguy hiểm gì, mà Diệp gia nhà họ lại xây dựng ngay trên nó, một khi nó bị kinh động thì Diệp gia gặp nguy là cái chắc.

Nhưng cứ thế mà từ bỏ Mê Không Trận này thì Diệp Huyền lại không cam lòng, chung quy với tu vi của hắn bây giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể bố trí một vài trận pháp ngũ cấp mà thôi. Còn là loại yếu kém trong trận pháp ngũ cấp ấy chứ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện