Lớp nghiên cứu sinh năm nhất của Phí Khả bắt đầu được hai tháng, cậu và Lục Hình Văn lại lên hot search.
# Lục Hình Văn Phí Khả hôn nhân lại có biến*#
*nguyên văn: hôn biến, nghe không quen tai lắm nên thôi dịch dài ra luôn cho rồi.
Vẫn là cái từ khóa hot search này, từ lúc Phí Khả giảm mạnh lượng công việc để chuyên tâm ôn thi nghiên cứu sinh, tin đồn ly hôn này thỉnh thoảng lại lên hot search một lần, thỉnh thoảng lại lên một lần. Năm nay, số lần lên hot search đã thường xuyên tới mức Phí Khả bắt đầu nghi ngờ liệu có phải nhà mình thật sự bỏ tiền ra bao mua hot search nguyên năm không.
Có nhiều lúc, Phí Khả lười mở ra xem, cậu lên weibo, chủ yếu vì muốn xem tin tức của Lục Hình Văn.
Diễn đàn Lục Địa Phi Hành tuy là có rất nhiều fan trung thành luôn thu thập gom góp các tư liệu hình ảnh bài viết, nhưng Phí Khả xem gần hết rồi. Thêm nữa, đây là thời đại truyền thông, ít có người lên diễn đàn, cho nên khá yên tĩnh. Gần đây, Phí Khả phát hiện ra fanpage* của Lục Hình Văn, cảm thấy giống như phát hiện ra được châu lục mới.
*nguyên văn là siêu thoại, là một công năng mới của weibo, đại khái là nơi tụ tập của những người có cùng chung sở thích và các mối quan tâm, tui dịch thoát cho dễ hiểu.
Fanpage cũng không quá nổi tiếng, cũng không có quá nhiều fan máu gà hay dữ liệu lớn, nhưng cũng có không ít người mỗi ngày đều lên đó để đăng tin tức liên quan đến Lục Hình Văn, hoặc là phát biểu cảm nghĩ của chính mình về phim của Lục Hình Văn.
Phí Khả giống như tìm thấy được tổ chức của mình, đăng ký một tài khoản phụ, rảnh rỗi liền lên đó xem xem.
Nhưng mà lần này lên hot search, có vẻ không giống như mọi lần.
Phía sau còn kèm theo một chữ “bạo”.
Phí Khả vừa mới xem xong tin tức mới nhất của Lục Hình Văn, hôm nay Lục Hình Văn có cảnh quay ban đêm, trước khi ngủ có lẽ hai người không cách nào gọi video cho nhau được rồi.
Phí Khả nghĩ nghĩ, không mở hot search ra xem.
Một là cậu sợ ảnh hưởng đến trạng thái học tập của mình, vì đủ loại tin bát quái mà phân tâm; thêm nữa, đã hơn mười giờ tối rồi, 15 phút nghỉ ngơi đã hết rồi. Năm nhất hệ nghiên cứu sinh rất bận rộn, mỗi ngày cậu đều phải học tới mười một giờ rưỡi mới đi ngủ, ngày hôm sau thì sáu giờ đã phải thức dậy.
Cậu vô cùng chuyên tâm học tập, chuyên khoa của cậu không phải hệ tài chính, cho nên cậu cảm thấy bản thân có rất nhiều chỗ cần phải học tập bổ sung. Hơn nữa cậu hy vọng mình có thể cố gắng mà lấy được nhiều bằng cấp liên quan đến tài chính, bây giờ phải cố gắng tận dụng thời gian, học kỳ sau đăng ký nhiều môn học hơn. Thêm vào đó lại còn tham gia vài hạng mục nghiên cứu của giáo sư, mỗi ngày mỗi ngày, Phí Khả đều bận rộn như một con quay.
Nhưng Phí Khả cảm thấy rất hăng hái, tất cả mọi thứ giống như đã quay lại con đường mà cậu rất quen thuộc.
Học tập là sở trường của cậu, cậu tự nhiên sẽ biết nên làm thế nào mới có thể đạt được kết quả tốt nhất, tự nhiên sẽ biết nên đổ sức lực của mình vào đâu.
Thậm chí, so với trước đây, cậu còn biết rõ ràng hơn.
Mười giờ rưỡi, Miêu Hân gọi điện thoại cho Phí Khả.
Phí Khả vừa nhận điện thoại, Miêu Hân liền hỏi: “Em đã xem hot search weibo chưa?”
Phí Khả: “Nhìn thấy, nhưng không mở ra xem.”
Miêu Hân: “.... được rồi, biết là em bận học tập. Em chụp một tấm hình thẻ sinh viên của mình đăng lên weibo, nói một hai câu như là “sinh viên mới báo danh”, mấy câu đơn giản nhẹ nhàng một chút, để làm chút PR.”
Hợp đồng của Phí Khả và Lịch Phong đã kết thúc, tài khoản weibo của cậu vẫn là do cậu tự mình quản lý. Miêu Hân là nhân viên của Lịch Phong, nhưng xuất phát từ giao tình, trong thời gian này, những việc liên quan đến cậu vẫn là do cô giúp Phùng Kiệt quản lý giùm cậu.
Phí Khả không nói nhiều: “Được.”
Sau khi cúp điện thoại, Phí Khả mở hot search ra xem một chút.
[Chấn động! Hôn nhân của Lục Hình Văn có biến mới*, đêm khuya trong khuôn viên trường Đông Minh ôm hôn thắm thiết không buông một nam sinh! Thông tin từ fan gửi tới, vị fan này lúc trước đi đến đại học Đông Minh tìm bạn, buổi tối lúc đi dạo trong trường, cư nhiên gặp phải Lục Hình Văn cùng với một nam sinh viên, trước cửa ký túc xá ôm ôm ấp ấp, quyến luyến không rời, vô cùng thân mật! Vì fan đó sợ mình nhận nhầm người, liều lĩnh giả trang thành sinh viên đột nhập vào ký túc xá, xác nhận chính là Lục Hình Văn không sai được! Mà người nam sinh được Lục Hình Văn ôm chặt trong lòng cả người không lộ ra ngoài, Lục Hình Văn không ngừng hôn vào đỉnh đầu của người đó! Thân mật hơn nửa giờ đồng hồ, cuối cùng lúc ký túc xá đóng cửa, hai người lại hôn hôn, người nam sinh đó mới quay về ký túc xá.]
Trên weibo còn đính kèm một đoạn video, trong video một người đàn ông thân hình cao ráo đang ôm vào lòng một nam sinh sau lưng đang đeo ba lô, động tác vô cùng thân mật.
Bây giờ ống kính camera của điện thoại rõ ràng tới kinh người, sau khi phóng to video lên, có thể phân biệt rõ ràng là người thân hình cao to trong video đó chính là Lục Hình Văn.
Nhưng mà người nam sinh mà Lục Hình Văn ôm vào lòng đó, vừa buông ra là đeo khẩu trang lên.
Vì vậy, việc Lục Hình Văn hôn nhân có biến lại một lần nữa lên top 1 hot search, lần này vì có “bằng chứng xác thực”, trực tiếp phát nổ luôn.
[Có phải là Lục Hình Văn có chứng ** đối với sinh viên trường Đông Minh? Đây là hội chứng thích nam sinh Đông Minh đi?]
[Không phải đâu, chỉ thuần túy là thích tiểu nam sinh đi?]
[Tập thể LOOK nữ hài đều tắt tiếng rồi?]
[Đợi thông tin chính thức]
[Đợi thông tin chính thức +1]
[Đợi cái gì mà thông tin chính thức? Trừ phi Phí Khả bây giờ đã thoái lui khỏi giới giải trí, quay về học tập ở Đông Minh, sau đó đăng lên thẻ sinh viên của chính mình.]
[Không được đâu, người ta chỉ cần nói là hai người đó dắt nhau về trường để trải nghiệm lại thời gian lần nữa là được rồi.]
[Đây là khu ký túc xác của hệ nghiên cứu sinh, không có thẻ thì không vào được, mấy người xem tỉ mỉ chút, nam sinh này quẹt thẻ mà vào cửa nè.]
Phí Khả:.......
Cậu chụp hình thẻ sinh viên của mình, che giấu mã số của mình, chỉ lộ ra hình thẻ, tên cậu và tên trường, phát weibo.
Một câu cũng không nói, chỉ có hình ảnh.
[Cục cưng! Cưng cuối cùng cũng phát weibo rồi! Lấn trước cưng phát weibo còn là lúc PR cho đường Phổ Khê!]
[Mắt tui kèm nhèm rồi sao, ai đó nói cho tui biết đi mắt tui có kèm nhèm không? Khả Khả cục cưng của tui đăng lên thẻ sinh viên nghiên cứu sinh đúng không? Nghiên cứu sinh??]
[Ca ca! Anh thật sự muốn rút lui khỏi giới giải trí sao? Không phải đi? Nhanh nhanh nói cho em biết em không phải là quay về trường học nghiên cứu sinh đi!]
[Đây là để trả lời mấy tin trên hot search đi? Bởi vậy người trong video chính là cục cưng đi? Tôi biết Lục ảnh đế không phải là củ cải hoa tâm* đâu!]
*ý chỉ người rất lăng nhăng, nhưng mà củ cải hoa tâm nghe mắc cười quá nên tui để nguyên nha.
[Hu hu hu tôi biết mà! Cục cưng lâu quá không làm PR, trước đây phòng công tác còn nói là cục cưng có kế hoạch mới, tôi liền đoán là có phải cục cưng muốn quay lại trường học không hu hu hu]
[Đố kị quá, học viên quản lý của Đông Minh.... rất khó để đậu nha, cực kỳ khó luôn, tôi thật sự đố kị nha, ngay cả khi là đó là Khả Khả cục cưng thì tôi cũng đố kị nha... năm ngoái Khả Khả còn đang làm việc mà? Làm sao có thể thi một cái là đậu liền vậy....]
[Quỳ xin Khả Khả cho biết sách tham khảo để ôn thi, bổn Look nữ hài năm nay cũng muốn thi nghiên cứu sinh!]
[Không phải, mấy người có còn là Look nữ hài không?! Cục đường bự kinh thiên động địa trước mắt, kết quả là mấy người cư nhiên nói tới chuyện thi nghiên cứu sinh? Cái gì che mắt mấy người vậy hả? Là chuyện học hành hả?]
[Trời ơi, tôi xem đoạn video đó 100 lần đó 100 lần đó nha, quá ngọt rồi quá ngọt rồi. Cả ngày hôm nay tôi cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, thật sự sợ là Lục ảnh đế đi ngoại tình, hu hu hu tôi không xứng làm Look nữ hài tôi vậy mà nghi ngờ chân tâm của CP của mình.]
[Trời ơi trời ơi, hai người đó thật sự là ở cửa ký túc xá ôm ấp nửa tiếng đồng hồ! Ngấy muốn xỉu! Ông trời của tui ơi, ngấy muốn xỉu! Đây là phu phu đã kết hôn hai năm sao? Đây rõ ràng là tình đầu học đường ngọt ngào mà hu hu hu]
[Tôi chết rồi, tôi lại chết luôn rồi!]
Toàn bộ chuyện này, thật sự là một sự hiểu lầm.
Nếu như đoạn video này là do một đơn vị truyền thông trong ngành quay được, chắc chắn trước tiên sẽ xác định một chút. Tuy là không có phát ra thông cáo nói rằng Phí Khả quyết định tiếp tục đi học, nhưng Phí Khả giảm mạnh lượng công việc, thêm vào đó trước đây phòng công tác đã có ý tứ rằng Phí Khả sau này sẽ có kế hoạch khác, người trong giới ít nhiều gì cũng biết một chút tin tức, tuyệt đối sẽ không bỗng nhiên quăng video lên weibo, trực tiếp nói rằng Lục Hình Văn ngoại tình.
Nhưng lần này là video do người qua đường ngoài giới quay được, cung cấp cho một doanh tiêu hào hoàn toàn không liên quan đến tin tức trong giới giải trí, doanh tiêu hào quăng video ra như vậy, tự cho là một bằng chứng xác thực.
Mà Lục Hình Văn thì quá hot, cộng thêm độ hot của Look CP, trực tiếp đem “biến hôn nhân” lên top 1 hot search.
Sau khi Phí Khả đăng lên thẻ sinh viên, người qua đường lại sôi sục. Không ai ngờ được rằng, Phí Khả vậy mà quay về trường học nghiên cứu sinh, những antifan không có ưa hôn nhân của họ, vô số lần bị đánh vào mặt, lần này lại trực tiếp bị quăng một cục đường to khủng vô mặt.
Phùng Kiệt và ê kíp tăng ca ở phòng công tác, từ khi Lục Hình Văn kết hôn cứ phải trải nghiệm cảm giác giống như đang quản lý một minh tinh lưu lượng vừa mới nổi. Y trước giờ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, Lục Hình Văn cư nhiên giống như một minh tinh lưu lượng, tạo ra mưa tanh gió máu trên mạng. Mà những người đại diện khác trong giới đã từng hỏi y vô số lần, hai năm nay y đã dùng đơn vị PR nào để làm PR vậy, giới thiệu chút đi, bọn họ cũng muốn cho nghệ sĩ nhà mình lên hot search.
Phùng Kiệt nhất thời câm nín.
Y muốn nói, vì duy trì phong thái cao lãnh của vị ảnh đế nhà mình, không để ảnh để mỗi ngày đều lên hot search giống mấy tiểu lưu lượng, tiền của phòng công tác đều dùng để kéo hot search xuống, những kẻ đi mua hot search kia căn bản là không có hiểu được nổi khổ trong lòng y!
Sau khi Phí Khả đăng lên thẻ sinh viên, Lịch Phong liền phát ra thông cáo, nói là Phí Khả đã hợp đồng của Phí Khả và Lịch Phong đã kết thúc trong hữu nghị và vui vẻ rồi.
# Phí Khả nghiên cứu sinh Đông Minh # lại lên hot search.
Phí Khả vô cùng bất đắc dĩ.
Lúc đầu là sợ quá nhiều người biết cậu quay lại trường Đông Minh học tập, ảnh hưởng đến việc học tập, mới quyết định im lặng.
Mặc dù đã bắt đầu học được hai tháng, có không ít người phát hiện Phí Khả quay lại trường đi học, nhưng đa số đều là bạn bè xung quanh, Phí Khả nhờ vả họ đừng đưa hình ảnh và tin tức lên mạng, mọi người đều đồng ý.
Cũng may trường Đông Minh không cho phép du khách đi vào trường tham quan, trừ phi có người thân hay bạn bè trong trường, đăng ký mới có thể đi vào. Phí Khả nghĩ, thời gian tiếp theo, có thể sẽ phải gặp chút phiền phức, nhưng có lẽ sẽ tốt thôi.
Phí Khả thở dài, tự mình mở video ra xem một lần.
Hôm đó là thứ năm.
Thứ ba với thứ tư, lịch học của Phí Khả đều kín mít. Đúng lúc mấy ngày đó, giáo sư mỗi ngày buổi tối đều gọi cậu tới phòng làm việc, kêu cậu chỉnh lý tài liệu của vài hạng mục của giáo sư, mấy ngày liên tục cậu đều ở trường, không có về nhà.
Nhà mới cách đại học Đông Minh chừng một giờ chạy xe, có hơi xa. Muốn đi học sớm thì phải dậy rất sớm, mà buổi tối có lúc lại phải bận rộn tới hơn mười một giờ đêm, quay về thì quá trễ rồi. Vì thế lúc khai giảng, Phí Khả đăng ký một phòng ký túc xá đơn.
Cậu đảm bảo với Lục Hình Văn sẽ cố gắng về nhà nhiều nhiều, nhưng mà Lục Hình Văn có lúc công việc rất bận rộn, hai người thường tách ra. Đặc biệt vì để Phí Khả kết thúc hợp đồng sớm với Lịch Phong, Lục Hình Văn đáp ứng không ít điều kiện từ Lịch Phong, năm nay lượng công việc tăng lên rất nhiều.
Tuần đó, công việc của Lục Hình Văn bận vô cùng, thứ năm bận tới tận tám giờ tối, mới có chút thời gian chạy đến trường Đông Minh tìm Phí Khả. Bọn họ đã mấy ngày không gặp nhau, mà Lục Hình Văn lại sắp phải đón chuyến bay tối nay để gia nhập đoàn phim quay bộ phim tiếp theo.
Lần nhập đoàn này, thời gian là ba tháng.
Lúc chín giờ rưỡi tối hôm đó, Phí Khả gấp rút hoàn thành nhiệm vụ mà giáo sư giao cho, vội vã đạp xe đạp ra cổng trường đón Lục Hình Văn. Lúc đó rất trễ rồi, xe bên ngoài không được vào trường. Hai người bọn họ ở trong xe khoảng một tiếng đồng hồ, tài xế tự giác xuống xe hút thuốc.
Phải xa nhau hơn ba tháng, Phí Khả cảm thấy hơi khổ sở.
Cậu vừa lên xe, Lục Hình Văn kéo cậu ngồi trên chân anh, hỏi cậu: “Ăn cơm chưa?”
Phí Khả gật đầu, lại hỏi anh: “Anh ăn cơm chưa?”
“Lúc nãy đợi em đã ăn rồi.” Lục Hình Văn nói.
Phí Khả dựa đầu lên vai Lục Hình Văn, hỏi: “Lúc anh quay phim, có thời gian rảnh, em có thể đến tham ban không? Chỉ đến một chút chút...”
Lục Hình Văn ôm chặt lấy cậu, trầm mặc.
Phí Khả vội vàng nói: “Xin lỗi, em không đi nữa, em không đi làm phiền anh.”
Lục Hình Văn thở dài, hôn hôn tai Phí Khả: “Bạn nhỏ à, em biết là anh không có ý đó. Em quá ảnh hưởng đến anh, anh thật sự có hơi sợ.”
Phí Khả thích nghe Lục Hình Văn nói cậu có thể gây ảnh hưởng đến diễn xuất của anh, những lời này luôn làm cậu cảm thấy bản thân trong mắt Lục Hình Văn rất đặc biệt, đặc biệt đến mức có thể ảnh hưởng đến thứ mà anh vô cùng yêu thích.
Lục Hình Văn hôn gò má cậu: “Anh đồng ý với em, có thời gian rảnh sẽ nói cho em biết. Nhưng em chỉ được đến vào cuối tuần, em còn phải lên lớp, không thể quá mệt mỏi. Hoặc là nếu thời gian nhiều một chút, anh quay về tìm em.”
Phí Khả lắc đầu: “Không, không, không, vẫn là để em đi tìm anh đi, đừng để ảnh hưởng đến công việc của anh.”
Phí Khả còn muốn nói gì đó, Lục Hình Văn lại lấp nghẹn lời cậu.
Sau khi nụ hôn dài kết thúc, Lục Hình Văn thấp giọng hỏi: “Lúc này, em nên gọi anh như thế nào?”
Giống như có một dòng điện cường độ nhẹ chạy dọc sống lưng cậu, eo Phí Khả run rẩy, mềm mại gọi một tiếng: “Chủ nhân.”
Lục Hình Văn mở nút quần của cậu, kéo dây kéo xuống, kéo quần ngoài và cả quần trong xuống. Không gian khá chật chội, mặc dù Phí Khả mở hai chân ngồi khóa trên đùi Lục Hình Văn, cũng không cách nào kéo quần xuống hết được, chỉ có thể lộ ra nửa cái mông trắng nõn.
Lục Hình Văn đưa hai bàn tay nóng hổi chui vào mép quần lót, lòng bàn tay ôm chặt lấy mông Phí Khả, dùng lực bóp một chút, ra lệnh: “Gọi thêm lần nữa.”
Phí Khả ôm chặt cổ Lục Hình Văn, nhịn xuống xấu hổ và khoái cảm, chôn đầu vào vai của chủ nhân, giống như mèo con mà kêu một tiếng: “Chủ nhân....”
Lục Hình Văn hỏi: “Em không phải là chó con sao? Sao lại kêu như mèo con vậy?”
Vừa nói những lời làm người ta xấu hổ, tay của Lục Hình Văn lại tàn nhẫn mà bóp bóp mông của Phí Khả, từng chút từng chút, lại phun hơi nóng vào bên tai Phí Khả, nói: “Mông của chó con mềm quá, anh thật muốn hôn hôn.”
Phí Khả nhịn không được thở hổn hển, giống như mê hoặc mà vươn đầu lưỡi của mình một chút, giống như chó con, nhẹ nhẹ liếm tới liếm lui cổ và mặt của Lục Hình Văn, cuối cùng tìm được bờ môi của chủ nhân.
Lục Hình Văn vừa hưởng thụ Phí Khả chủ động hôn mình, vừa dùng một tay đeo bao*.
Anh mút chặt lấy đầu lưỡi Phí Khả, không kiên nhẫn mà kéo bung cái quần vướng víu, lấy ra tính khí đang ngạnh lên nhét vào.
Lúc tính khí quá lớn ở chen vào dũng đạo Phí Khả trong nháy mắt muốn hít vào một hơi, cậu muốn thu đầu lưỡi lại, nhưng Lục Hình Văn không cho.
Lục Hình Văn hôn sâu hơn, đồng thời bắt đầu động.
Xe dừng ở bên đường ngoài cổng lớn, thỉnh thoảng có người đi ngang. Phí Khả sợ muốn chết, cậu ngậm chặt miệng, không dám phát ra bất kỳ âm thanh gì, lại nức nở khẩn cầu Lục Hình Văn: “Chậm một chút, chậm một chút.”
Lục Hình Văn dừng lại, ma sát điểm mẫn cảm của Phí Khả, nghe cậu nức nở mà hít khí, hỏi cậu: “Đây là cách mà chó con nói chuyện với chủ nhân sao?”
Phí Khả cắn vào cổ Lục Hình Văn một chút biểu thị bất mãn, nhưng vẫn ngoan ngoãn mà thỉnh cầu: “Xin chủ nhân chậm một chút, cầu ngài chậm một chút, bên ngoài có người....”
Lục Hình Văn tàn nhẫn mà đỉnh thêm mấy cái: “Chiếc xe này mà có thể bị người ngoài nghe thấy động tĩnh, anh sẽ yêu cầu toàn quyền mà trả lại! Chó con không nên nghĩ những thứ đó, em chỉ cần chuyên tâm nghĩ về chủ nhân, nghĩ về ** của chủ nhân.”
** ừ nó đó. Tui không có chịu nổi đâu.
Phí Khả thật sự đã không thể nào nghĩ tới bất kỳ thứ gì khác, cậu không ngừng run rẩy, sau đó ôm chặt lấy cổ của chủ nhân, cùng nhau đạt cao trào.
Sau chuyện, Phí Khả mệt mỏi mềm mại dựa vào ngực Lục Hình Văn. Hai người yên tĩnh mà ôm nhau một lúc, thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lục Hình Văn cuồi cùng mở miệng nói: “Sắp tới giờ ký túc xá đóng cửa rồi.”
Phí Khả không muốn đi
Lục Hình Văn hôn hôn cậu: “Anh đưa em đi.”
Hai người, buổi tối muộn, một người đội nón, một người đeo khẩu trang, tay trong tay, từ cổng trường đi chậm chậm tới ký túc xá.
Ở trước cửa ký túc xá, hai người thế mà lại giống như các cặp đôi yêu nhau mà không nỡ rời xa, giống như những thanh niên mười tám mười chín tuổi đang đắm mình trong mối tình đầu nồng nhiệt, ôm chặt lấy nhau, thỉnh thoảng lại hôn hôn, không nỡ nói câu tạm biệt.
Trước cửa ký túc xá, thỉnh thoảng có người đi qua đi lại, có người đi vào ký túc xá, quay đầu nhìn bọn họ một cái. Thậm chí dì quản lý ký túc xá đang ngồi ở đại sảnh xem tivi, thỉnh thoảng cũng liếc nhìn người bên ngoài một cái.
Phí Khả là một người dễ xấu hổ, lúc trước cậu còn đi học, sau giờ tự học buổi tối quay về nhìn thấy mấy mấy cặp đôi ôm ấp hôn hít nhau đều cảm thấy hơi ngại ngùng. Lúc đó, cậu thấy với tính cách của cậu, cậu tuyệt đối không làm ra mấy hành vi giống như vậy đâu.
Nhưng tối hôm nay, lúc cậu vào Lục Hình Văn ôm nhau, cái gì cậu cũng quên sạch, cái gì cậu cũng không quan tâm, chỉ nghĩ là, không muốn nói tạm biệt đâu, chỉ muốn ôm anh thêm một chút.
Nhưng cuối cùng, tới giờ đóng cửa, cậu không thể không quay về ký túc xá, vừa về tới phòng, cậu liền nhịn không nổi mà gửi weixin cho Lục Hình Văn: Chủ nhân.
Lục Hình Văn đã nói, không cần lúc nào cũng gọi anh là chủ nhân, chỉ trong lúc tình huống đặc thù hoặc là lúc chủ nhân yêu cầu thì mới phải gọi.
Nhưng trong thời khắc này, Phí Khả rất muốn gọi anh, chủ nhân.
Cậu vô cùng muốn tìm một từ ngữ chuẩn xác, có thể biểu đạt được sự thân mật, sự nhớ nhung, sự yêu thương của mình.
Chủ nhân.
Trên thế giới này, cậu sẽ không gọi bất kỳ người nào bằng từ này. Trong lòng cậu, chỉ có Lục Hình Văn mới là chủ nhân, chỉ có Lục Hình Văn, mới có thể làm ra chuyện thân mật như vậy, thân mật tới mức da thịt chạm vào da thịt, tâm hồn chạm vào tâm hồn.
Lục Hình Văn rất nhanh liền trả lời cho cậu.
Chó con ngoan.
Đó là chuyện của tuần trước, Phí Khả tắt video, đếm đếm xem cậu đã mấy ngày không gặp mặt Lục Hình Văn rồi. Thời gian cậu dành cho học tập đã qua hơn phân nửa, tối nay chắc học không nổi nữa rồi, bây giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ đến Lục Hình Văn.
Phí Khả mở weixin, nhìn tin nhắn mà Lục Hình Văn tranh thủ lúc rảnh rổi gửi cho cậu.
Chó con ngoan, tan học chưa?
Cậu nhìn, rồi lại nhìn, nhìn, rồi lại nhìn.
Cậu đặt điện thoại dán vào tim mình, nghĩ tới Lục Hình Văn, nghĩ tới chủ nhân.
Những thị phi đúng sai trên mạng, cách cậu rất xa rất xa.
Cậu biết Lục Hình Văn vẫn đang quay cảnh ban đêm, lúc xong việc chắc phải tới nửa đêm rồi.
Cậu gửi tin nhắn cho Lục Hình Văn, có lẽ lúc Lục tiên sinh xong việc, có thể xem điện thoại một chút, sẽ có thể nhìn thấy tin nhắn của cậu, sẽ biết cậu đang nhớ anh.
Chủ nhân.
# Lục Hình Văn Phí Khả hôn nhân lại có biến*#
*nguyên văn: hôn biến, nghe không quen tai lắm nên thôi dịch dài ra luôn cho rồi.
Vẫn là cái từ khóa hot search này, từ lúc Phí Khả giảm mạnh lượng công việc để chuyên tâm ôn thi nghiên cứu sinh, tin đồn ly hôn này thỉnh thoảng lại lên hot search một lần, thỉnh thoảng lại lên một lần. Năm nay, số lần lên hot search đã thường xuyên tới mức Phí Khả bắt đầu nghi ngờ liệu có phải nhà mình thật sự bỏ tiền ra bao mua hot search nguyên năm không.
Có nhiều lúc, Phí Khả lười mở ra xem, cậu lên weibo, chủ yếu vì muốn xem tin tức của Lục Hình Văn.
Diễn đàn Lục Địa Phi Hành tuy là có rất nhiều fan trung thành luôn thu thập gom góp các tư liệu hình ảnh bài viết, nhưng Phí Khả xem gần hết rồi. Thêm nữa, đây là thời đại truyền thông, ít có người lên diễn đàn, cho nên khá yên tĩnh. Gần đây, Phí Khả phát hiện ra fanpage* của Lục Hình Văn, cảm thấy giống như phát hiện ra được châu lục mới.
*nguyên văn là siêu thoại, là một công năng mới của weibo, đại khái là nơi tụ tập của những người có cùng chung sở thích và các mối quan tâm, tui dịch thoát cho dễ hiểu.
Fanpage cũng không quá nổi tiếng, cũng không có quá nhiều fan máu gà hay dữ liệu lớn, nhưng cũng có không ít người mỗi ngày đều lên đó để đăng tin tức liên quan đến Lục Hình Văn, hoặc là phát biểu cảm nghĩ của chính mình về phim của Lục Hình Văn.
Phí Khả giống như tìm thấy được tổ chức của mình, đăng ký một tài khoản phụ, rảnh rỗi liền lên đó xem xem.
Nhưng mà lần này lên hot search, có vẻ không giống như mọi lần.
Phía sau còn kèm theo một chữ “bạo”.
Phí Khả vừa mới xem xong tin tức mới nhất của Lục Hình Văn, hôm nay Lục Hình Văn có cảnh quay ban đêm, trước khi ngủ có lẽ hai người không cách nào gọi video cho nhau được rồi.
Phí Khả nghĩ nghĩ, không mở hot search ra xem.
Một là cậu sợ ảnh hưởng đến trạng thái học tập của mình, vì đủ loại tin bát quái mà phân tâm; thêm nữa, đã hơn mười giờ tối rồi, 15 phút nghỉ ngơi đã hết rồi. Năm nhất hệ nghiên cứu sinh rất bận rộn, mỗi ngày cậu đều phải học tới mười một giờ rưỡi mới đi ngủ, ngày hôm sau thì sáu giờ đã phải thức dậy.
Cậu vô cùng chuyên tâm học tập, chuyên khoa của cậu không phải hệ tài chính, cho nên cậu cảm thấy bản thân có rất nhiều chỗ cần phải học tập bổ sung. Hơn nữa cậu hy vọng mình có thể cố gắng mà lấy được nhiều bằng cấp liên quan đến tài chính, bây giờ phải cố gắng tận dụng thời gian, học kỳ sau đăng ký nhiều môn học hơn. Thêm vào đó lại còn tham gia vài hạng mục nghiên cứu của giáo sư, mỗi ngày mỗi ngày, Phí Khả đều bận rộn như một con quay.
Nhưng Phí Khả cảm thấy rất hăng hái, tất cả mọi thứ giống như đã quay lại con đường mà cậu rất quen thuộc.
Học tập là sở trường của cậu, cậu tự nhiên sẽ biết nên làm thế nào mới có thể đạt được kết quả tốt nhất, tự nhiên sẽ biết nên đổ sức lực của mình vào đâu.
Thậm chí, so với trước đây, cậu còn biết rõ ràng hơn.
Mười giờ rưỡi, Miêu Hân gọi điện thoại cho Phí Khả.
Phí Khả vừa nhận điện thoại, Miêu Hân liền hỏi: “Em đã xem hot search weibo chưa?”
Phí Khả: “Nhìn thấy, nhưng không mở ra xem.”
Miêu Hân: “.... được rồi, biết là em bận học tập. Em chụp một tấm hình thẻ sinh viên của mình đăng lên weibo, nói một hai câu như là “sinh viên mới báo danh”, mấy câu đơn giản nhẹ nhàng một chút, để làm chút PR.”
Hợp đồng của Phí Khả và Lịch Phong đã kết thúc, tài khoản weibo của cậu vẫn là do cậu tự mình quản lý. Miêu Hân là nhân viên của Lịch Phong, nhưng xuất phát từ giao tình, trong thời gian này, những việc liên quan đến cậu vẫn là do cô giúp Phùng Kiệt quản lý giùm cậu.
Phí Khả không nói nhiều: “Được.”
Sau khi cúp điện thoại, Phí Khả mở hot search ra xem một chút.
[Chấn động! Hôn nhân của Lục Hình Văn có biến mới*, đêm khuya trong khuôn viên trường Đông Minh ôm hôn thắm thiết không buông một nam sinh! Thông tin từ fan gửi tới, vị fan này lúc trước đi đến đại học Đông Minh tìm bạn, buổi tối lúc đi dạo trong trường, cư nhiên gặp phải Lục Hình Văn cùng với một nam sinh viên, trước cửa ký túc xá ôm ôm ấp ấp, quyến luyến không rời, vô cùng thân mật! Vì fan đó sợ mình nhận nhầm người, liều lĩnh giả trang thành sinh viên đột nhập vào ký túc xá, xác nhận chính là Lục Hình Văn không sai được! Mà người nam sinh được Lục Hình Văn ôm chặt trong lòng cả người không lộ ra ngoài, Lục Hình Văn không ngừng hôn vào đỉnh đầu của người đó! Thân mật hơn nửa giờ đồng hồ, cuối cùng lúc ký túc xá đóng cửa, hai người lại hôn hôn, người nam sinh đó mới quay về ký túc xá.]
Trên weibo còn đính kèm một đoạn video, trong video một người đàn ông thân hình cao ráo đang ôm vào lòng một nam sinh sau lưng đang đeo ba lô, động tác vô cùng thân mật.
Bây giờ ống kính camera của điện thoại rõ ràng tới kinh người, sau khi phóng to video lên, có thể phân biệt rõ ràng là người thân hình cao to trong video đó chính là Lục Hình Văn.
Nhưng mà người nam sinh mà Lục Hình Văn ôm vào lòng đó, vừa buông ra là đeo khẩu trang lên.
Vì vậy, việc Lục Hình Văn hôn nhân có biến lại một lần nữa lên top 1 hot search, lần này vì có “bằng chứng xác thực”, trực tiếp phát nổ luôn.
[Có phải là Lục Hình Văn có chứng ** đối với sinh viên trường Đông Minh? Đây là hội chứng thích nam sinh Đông Minh đi?]
[Không phải đâu, chỉ thuần túy là thích tiểu nam sinh đi?]
[Tập thể LOOK nữ hài đều tắt tiếng rồi?]
[Đợi thông tin chính thức]
[Đợi thông tin chính thức +1]
[Đợi cái gì mà thông tin chính thức? Trừ phi Phí Khả bây giờ đã thoái lui khỏi giới giải trí, quay về học tập ở Đông Minh, sau đó đăng lên thẻ sinh viên của chính mình.]
[Không được đâu, người ta chỉ cần nói là hai người đó dắt nhau về trường để trải nghiệm lại thời gian lần nữa là được rồi.]
[Đây là khu ký túc xác của hệ nghiên cứu sinh, không có thẻ thì không vào được, mấy người xem tỉ mỉ chút, nam sinh này quẹt thẻ mà vào cửa nè.]
Phí Khả:.......
Cậu chụp hình thẻ sinh viên của mình, che giấu mã số của mình, chỉ lộ ra hình thẻ, tên cậu và tên trường, phát weibo.
Một câu cũng không nói, chỉ có hình ảnh.
[Cục cưng! Cưng cuối cùng cũng phát weibo rồi! Lấn trước cưng phát weibo còn là lúc PR cho đường Phổ Khê!]
[Mắt tui kèm nhèm rồi sao, ai đó nói cho tui biết đi mắt tui có kèm nhèm không? Khả Khả cục cưng của tui đăng lên thẻ sinh viên nghiên cứu sinh đúng không? Nghiên cứu sinh??]
[Ca ca! Anh thật sự muốn rút lui khỏi giới giải trí sao? Không phải đi? Nhanh nhanh nói cho em biết em không phải là quay về trường học nghiên cứu sinh đi!]
[Đây là để trả lời mấy tin trên hot search đi? Bởi vậy người trong video chính là cục cưng đi? Tôi biết Lục ảnh đế không phải là củ cải hoa tâm* đâu!]
*ý chỉ người rất lăng nhăng, nhưng mà củ cải hoa tâm nghe mắc cười quá nên tui để nguyên nha.
[Hu hu hu tôi biết mà! Cục cưng lâu quá không làm PR, trước đây phòng công tác còn nói là cục cưng có kế hoạch mới, tôi liền đoán là có phải cục cưng muốn quay lại trường học không hu hu hu]
[Đố kị quá, học viên quản lý của Đông Minh.... rất khó để đậu nha, cực kỳ khó luôn, tôi thật sự đố kị nha, ngay cả khi là đó là Khả Khả cục cưng thì tôi cũng đố kị nha... năm ngoái Khả Khả còn đang làm việc mà? Làm sao có thể thi một cái là đậu liền vậy....]
[Quỳ xin Khả Khả cho biết sách tham khảo để ôn thi, bổn Look nữ hài năm nay cũng muốn thi nghiên cứu sinh!]
[Không phải, mấy người có còn là Look nữ hài không?! Cục đường bự kinh thiên động địa trước mắt, kết quả là mấy người cư nhiên nói tới chuyện thi nghiên cứu sinh? Cái gì che mắt mấy người vậy hả? Là chuyện học hành hả?]
[Trời ơi, tôi xem đoạn video đó 100 lần đó 100 lần đó nha, quá ngọt rồi quá ngọt rồi. Cả ngày hôm nay tôi cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, thật sự sợ là Lục ảnh đế đi ngoại tình, hu hu hu tôi không xứng làm Look nữ hài tôi vậy mà nghi ngờ chân tâm của CP của mình.]
[Trời ơi trời ơi, hai người đó thật sự là ở cửa ký túc xá ôm ấp nửa tiếng đồng hồ! Ngấy muốn xỉu! Ông trời của tui ơi, ngấy muốn xỉu! Đây là phu phu đã kết hôn hai năm sao? Đây rõ ràng là tình đầu học đường ngọt ngào mà hu hu hu]
[Tôi chết rồi, tôi lại chết luôn rồi!]
Toàn bộ chuyện này, thật sự là một sự hiểu lầm.
Nếu như đoạn video này là do một đơn vị truyền thông trong ngành quay được, chắc chắn trước tiên sẽ xác định một chút. Tuy là không có phát ra thông cáo nói rằng Phí Khả quyết định tiếp tục đi học, nhưng Phí Khả giảm mạnh lượng công việc, thêm vào đó trước đây phòng công tác đã có ý tứ rằng Phí Khả sau này sẽ có kế hoạch khác, người trong giới ít nhiều gì cũng biết một chút tin tức, tuyệt đối sẽ không bỗng nhiên quăng video lên weibo, trực tiếp nói rằng Lục Hình Văn ngoại tình.
Nhưng lần này là video do người qua đường ngoài giới quay được, cung cấp cho một doanh tiêu hào hoàn toàn không liên quan đến tin tức trong giới giải trí, doanh tiêu hào quăng video ra như vậy, tự cho là một bằng chứng xác thực.
Mà Lục Hình Văn thì quá hot, cộng thêm độ hot của Look CP, trực tiếp đem “biến hôn nhân” lên top 1 hot search.
Sau khi Phí Khả đăng lên thẻ sinh viên, người qua đường lại sôi sục. Không ai ngờ được rằng, Phí Khả vậy mà quay về trường học nghiên cứu sinh, những antifan không có ưa hôn nhân của họ, vô số lần bị đánh vào mặt, lần này lại trực tiếp bị quăng một cục đường to khủng vô mặt.
Phùng Kiệt và ê kíp tăng ca ở phòng công tác, từ khi Lục Hình Văn kết hôn cứ phải trải nghiệm cảm giác giống như đang quản lý một minh tinh lưu lượng vừa mới nổi. Y trước giờ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, Lục Hình Văn cư nhiên giống như một minh tinh lưu lượng, tạo ra mưa tanh gió máu trên mạng. Mà những người đại diện khác trong giới đã từng hỏi y vô số lần, hai năm nay y đã dùng đơn vị PR nào để làm PR vậy, giới thiệu chút đi, bọn họ cũng muốn cho nghệ sĩ nhà mình lên hot search.
Phùng Kiệt nhất thời câm nín.
Y muốn nói, vì duy trì phong thái cao lãnh của vị ảnh đế nhà mình, không để ảnh để mỗi ngày đều lên hot search giống mấy tiểu lưu lượng, tiền của phòng công tác đều dùng để kéo hot search xuống, những kẻ đi mua hot search kia căn bản là không có hiểu được nổi khổ trong lòng y!
Sau khi Phí Khả đăng lên thẻ sinh viên, Lịch Phong liền phát ra thông cáo, nói là Phí Khả đã hợp đồng của Phí Khả và Lịch Phong đã kết thúc trong hữu nghị và vui vẻ rồi.
# Phí Khả nghiên cứu sinh Đông Minh # lại lên hot search.
Phí Khả vô cùng bất đắc dĩ.
Lúc đầu là sợ quá nhiều người biết cậu quay lại trường Đông Minh học tập, ảnh hưởng đến việc học tập, mới quyết định im lặng.
Mặc dù đã bắt đầu học được hai tháng, có không ít người phát hiện Phí Khả quay lại trường đi học, nhưng đa số đều là bạn bè xung quanh, Phí Khả nhờ vả họ đừng đưa hình ảnh và tin tức lên mạng, mọi người đều đồng ý.
Cũng may trường Đông Minh không cho phép du khách đi vào trường tham quan, trừ phi có người thân hay bạn bè trong trường, đăng ký mới có thể đi vào. Phí Khả nghĩ, thời gian tiếp theo, có thể sẽ phải gặp chút phiền phức, nhưng có lẽ sẽ tốt thôi.
Phí Khả thở dài, tự mình mở video ra xem một lần.
Hôm đó là thứ năm.
Thứ ba với thứ tư, lịch học của Phí Khả đều kín mít. Đúng lúc mấy ngày đó, giáo sư mỗi ngày buổi tối đều gọi cậu tới phòng làm việc, kêu cậu chỉnh lý tài liệu của vài hạng mục của giáo sư, mấy ngày liên tục cậu đều ở trường, không có về nhà.
Nhà mới cách đại học Đông Minh chừng một giờ chạy xe, có hơi xa. Muốn đi học sớm thì phải dậy rất sớm, mà buổi tối có lúc lại phải bận rộn tới hơn mười một giờ đêm, quay về thì quá trễ rồi. Vì thế lúc khai giảng, Phí Khả đăng ký một phòng ký túc xá đơn.
Cậu đảm bảo với Lục Hình Văn sẽ cố gắng về nhà nhiều nhiều, nhưng mà Lục Hình Văn có lúc công việc rất bận rộn, hai người thường tách ra. Đặc biệt vì để Phí Khả kết thúc hợp đồng sớm với Lịch Phong, Lục Hình Văn đáp ứng không ít điều kiện từ Lịch Phong, năm nay lượng công việc tăng lên rất nhiều.
Tuần đó, công việc của Lục Hình Văn bận vô cùng, thứ năm bận tới tận tám giờ tối, mới có chút thời gian chạy đến trường Đông Minh tìm Phí Khả. Bọn họ đã mấy ngày không gặp nhau, mà Lục Hình Văn lại sắp phải đón chuyến bay tối nay để gia nhập đoàn phim quay bộ phim tiếp theo.
Lần nhập đoàn này, thời gian là ba tháng.
Lúc chín giờ rưỡi tối hôm đó, Phí Khả gấp rút hoàn thành nhiệm vụ mà giáo sư giao cho, vội vã đạp xe đạp ra cổng trường đón Lục Hình Văn. Lúc đó rất trễ rồi, xe bên ngoài không được vào trường. Hai người bọn họ ở trong xe khoảng một tiếng đồng hồ, tài xế tự giác xuống xe hút thuốc.
Phải xa nhau hơn ba tháng, Phí Khả cảm thấy hơi khổ sở.
Cậu vừa lên xe, Lục Hình Văn kéo cậu ngồi trên chân anh, hỏi cậu: “Ăn cơm chưa?”
Phí Khả gật đầu, lại hỏi anh: “Anh ăn cơm chưa?”
“Lúc nãy đợi em đã ăn rồi.” Lục Hình Văn nói.
Phí Khả dựa đầu lên vai Lục Hình Văn, hỏi: “Lúc anh quay phim, có thời gian rảnh, em có thể đến tham ban không? Chỉ đến một chút chút...”
Lục Hình Văn ôm chặt lấy cậu, trầm mặc.
Phí Khả vội vàng nói: “Xin lỗi, em không đi nữa, em không đi làm phiền anh.”
Lục Hình Văn thở dài, hôn hôn tai Phí Khả: “Bạn nhỏ à, em biết là anh không có ý đó. Em quá ảnh hưởng đến anh, anh thật sự có hơi sợ.”
Phí Khả thích nghe Lục Hình Văn nói cậu có thể gây ảnh hưởng đến diễn xuất của anh, những lời này luôn làm cậu cảm thấy bản thân trong mắt Lục Hình Văn rất đặc biệt, đặc biệt đến mức có thể ảnh hưởng đến thứ mà anh vô cùng yêu thích.
Lục Hình Văn hôn gò má cậu: “Anh đồng ý với em, có thời gian rảnh sẽ nói cho em biết. Nhưng em chỉ được đến vào cuối tuần, em còn phải lên lớp, không thể quá mệt mỏi. Hoặc là nếu thời gian nhiều một chút, anh quay về tìm em.”
Phí Khả lắc đầu: “Không, không, không, vẫn là để em đi tìm anh đi, đừng để ảnh hưởng đến công việc của anh.”
Phí Khả còn muốn nói gì đó, Lục Hình Văn lại lấp nghẹn lời cậu.
Sau khi nụ hôn dài kết thúc, Lục Hình Văn thấp giọng hỏi: “Lúc này, em nên gọi anh như thế nào?”
Giống như có một dòng điện cường độ nhẹ chạy dọc sống lưng cậu, eo Phí Khả run rẩy, mềm mại gọi một tiếng: “Chủ nhân.”
Lục Hình Văn mở nút quần của cậu, kéo dây kéo xuống, kéo quần ngoài và cả quần trong xuống. Không gian khá chật chội, mặc dù Phí Khả mở hai chân ngồi khóa trên đùi Lục Hình Văn, cũng không cách nào kéo quần xuống hết được, chỉ có thể lộ ra nửa cái mông trắng nõn.
Lục Hình Văn đưa hai bàn tay nóng hổi chui vào mép quần lót, lòng bàn tay ôm chặt lấy mông Phí Khả, dùng lực bóp một chút, ra lệnh: “Gọi thêm lần nữa.”
Phí Khả ôm chặt cổ Lục Hình Văn, nhịn xuống xấu hổ và khoái cảm, chôn đầu vào vai của chủ nhân, giống như mèo con mà kêu một tiếng: “Chủ nhân....”
Lục Hình Văn hỏi: “Em không phải là chó con sao? Sao lại kêu như mèo con vậy?”
Vừa nói những lời làm người ta xấu hổ, tay của Lục Hình Văn lại tàn nhẫn mà bóp bóp mông của Phí Khả, từng chút từng chút, lại phun hơi nóng vào bên tai Phí Khả, nói: “Mông của chó con mềm quá, anh thật muốn hôn hôn.”
Phí Khả nhịn không được thở hổn hển, giống như mê hoặc mà vươn đầu lưỡi của mình một chút, giống như chó con, nhẹ nhẹ liếm tới liếm lui cổ và mặt của Lục Hình Văn, cuối cùng tìm được bờ môi của chủ nhân.
Lục Hình Văn vừa hưởng thụ Phí Khả chủ động hôn mình, vừa dùng một tay đeo bao*.
Anh mút chặt lấy đầu lưỡi Phí Khả, không kiên nhẫn mà kéo bung cái quần vướng víu, lấy ra tính khí đang ngạnh lên nhét vào.
Lúc tính khí quá lớn ở chen vào dũng đạo Phí Khả trong nháy mắt muốn hít vào một hơi, cậu muốn thu đầu lưỡi lại, nhưng Lục Hình Văn không cho.
Lục Hình Văn hôn sâu hơn, đồng thời bắt đầu động.
Xe dừng ở bên đường ngoài cổng lớn, thỉnh thoảng có người đi ngang. Phí Khả sợ muốn chết, cậu ngậm chặt miệng, không dám phát ra bất kỳ âm thanh gì, lại nức nở khẩn cầu Lục Hình Văn: “Chậm một chút, chậm một chút.”
Lục Hình Văn dừng lại, ma sát điểm mẫn cảm của Phí Khả, nghe cậu nức nở mà hít khí, hỏi cậu: “Đây là cách mà chó con nói chuyện với chủ nhân sao?”
Phí Khả cắn vào cổ Lục Hình Văn một chút biểu thị bất mãn, nhưng vẫn ngoan ngoãn mà thỉnh cầu: “Xin chủ nhân chậm một chút, cầu ngài chậm một chút, bên ngoài có người....”
Lục Hình Văn tàn nhẫn mà đỉnh thêm mấy cái: “Chiếc xe này mà có thể bị người ngoài nghe thấy động tĩnh, anh sẽ yêu cầu toàn quyền mà trả lại! Chó con không nên nghĩ những thứ đó, em chỉ cần chuyên tâm nghĩ về chủ nhân, nghĩ về ** của chủ nhân.”
** ừ nó đó. Tui không có chịu nổi đâu.
Phí Khả thật sự đã không thể nào nghĩ tới bất kỳ thứ gì khác, cậu không ngừng run rẩy, sau đó ôm chặt lấy cổ của chủ nhân, cùng nhau đạt cao trào.
Sau chuyện, Phí Khả mệt mỏi mềm mại dựa vào ngực Lục Hình Văn. Hai người yên tĩnh mà ôm nhau một lúc, thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lục Hình Văn cuồi cùng mở miệng nói: “Sắp tới giờ ký túc xá đóng cửa rồi.”
Phí Khả không muốn đi
Lục Hình Văn hôn hôn cậu: “Anh đưa em đi.”
Hai người, buổi tối muộn, một người đội nón, một người đeo khẩu trang, tay trong tay, từ cổng trường đi chậm chậm tới ký túc xá.
Ở trước cửa ký túc xá, hai người thế mà lại giống như các cặp đôi yêu nhau mà không nỡ rời xa, giống như những thanh niên mười tám mười chín tuổi đang đắm mình trong mối tình đầu nồng nhiệt, ôm chặt lấy nhau, thỉnh thoảng lại hôn hôn, không nỡ nói câu tạm biệt.
Trước cửa ký túc xá, thỉnh thoảng có người đi qua đi lại, có người đi vào ký túc xá, quay đầu nhìn bọn họ một cái. Thậm chí dì quản lý ký túc xá đang ngồi ở đại sảnh xem tivi, thỉnh thoảng cũng liếc nhìn người bên ngoài một cái.
Phí Khả là một người dễ xấu hổ, lúc trước cậu còn đi học, sau giờ tự học buổi tối quay về nhìn thấy mấy mấy cặp đôi ôm ấp hôn hít nhau đều cảm thấy hơi ngại ngùng. Lúc đó, cậu thấy với tính cách của cậu, cậu tuyệt đối không làm ra mấy hành vi giống như vậy đâu.
Nhưng tối hôm nay, lúc cậu vào Lục Hình Văn ôm nhau, cái gì cậu cũng quên sạch, cái gì cậu cũng không quan tâm, chỉ nghĩ là, không muốn nói tạm biệt đâu, chỉ muốn ôm anh thêm một chút.
Nhưng cuối cùng, tới giờ đóng cửa, cậu không thể không quay về ký túc xá, vừa về tới phòng, cậu liền nhịn không nổi mà gửi weixin cho Lục Hình Văn: Chủ nhân.
Lục Hình Văn đã nói, không cần lúc nào cũng gọi anh là chủ nhân, chỉ trong lúc tình huống đặc thù hoặc là lúc chủ nhân yêu cầu thì mới phải gọi.
Nhưng trong thời khắc này, Phí Khả rất muốn gọi anh, chủ nhân.
Cậu vô cùng muốn tìm một từ ngữ chuẩn xác, có thể biểu đạt được sự thân mật, sự nhớ nhung, sự yêu thương của mình.
Chủ nhân.
Trên thế giới này, cậu sẽ không gọi bất kỳ người nào bằng từ này. Trong lòng cậu, chỉ có Lục Hình Văn mới là chủ nhân, chỉ có Lục Hình Văn, mới có thể làm ra chuyện thân mật như vậy, thân mật tới mức da thịt chạm vào da thịt, tâm hồn chạm vào tâm hồn.
Lục Hình Văn rất nhanh liền trả lời cho cậu.
Chó con ngoan.
Đó là chuyện của tuần trước, Phí Khả tắt video, đếm đếm xem cậu đã mấy ngày không gặp mặt Lục Hình Văn rồi. Thời gian cậu dành cho học tập đã qua hơn phân nửa, tối nay chắc học không nổi nữa rồi, bây giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ đến Lục Hình Văn.
Phí Khả mở weixin, nhìn tin nhắn mà Lục Hình Văn tranh thủ lúc rảnh rổi gửi cho cậu.
Chó con ngoan, tan học chưa?
Cậu nhìn, rồi lại nhìn, nhìn, rồi lại nhìn.
Cậu đặt điện thoại dán vào tim mình, nghĩ tới Lục Hình Văn, nghĩ tới chủ nhân.
Những thị phi đúng sai trên mạng, cách cậu rất xa rất xa.
Cậu biết Lục Hình Văn vẫn đang quay cảnh ban đêm, lúc xong việc chắc phải tới nửa đêm rồi.
Cậu gửi tin nhắn cho Lục Hình Văn, có lẽ lúc Lục tiên sinh xong việc, có thể xem điện thoại một chút, sẽ có thể nhìn thấy tin nhắn của cậu, sẽ biết cậu đang nhớ anh.
Chủ nhân.
Danh sách chương