Chương 4196

Nhưng Phục Võ đã biến mất ở nơi xa.

Sắc mặt Vu Dịch sầm lại.

Thế Tông đứng bên cạnh cô ta trầm giọng bảo: “Thực lực của người này quá khủng khiếp, bà ta sẽ không nghe theo chúng ta đâu, kế hoạch kia phải sớm khởi động thôi.”

Nói đoạn, ông ta nhìn về phía Vu Dịch.

Vu Dịch âm trầm nói: “Yên tâm, bốn vị Thánh Vương cùng hai vị Vạn Cổ Chí Tôn của vũ trụ Vô Gian chúng ta bắt tay hợp tác, Thiên Hành Chủ tuyệt đối không ra được, nhưng bên các ông, vị quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ kia cũng có thực lực cực mạnh, các ông có chắc có thể ngăn nổi không?”

Thế Tông trầm giọng: “Chúng ta sẽ tận lực.”

Vu Dịch lập tức nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng trước lời đáp này.

Thế Tông lại nói: “Tạm thời chúng ta còn không thể xác định rõ thực lực vị quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ kia mạnh cỡ nào, nhưng cô yên tâm, chúng ta sẽ dốc hết sức ngăn cản.”

Vu Dịch nói: “Còn Nhất điện chủ của các ông đâu rồi? Vẫn chưa chịu xuất hiện?”

Thế Tông không đáp.

Vu Dịch liếc nhìn Thế Tông, tỏ vẻ bất mãn: “Đến lúc này còn giấu giấu giếm giếm, có phải vô nghĩa lắm không?”

Thế Tông nhìn sang phía Vu Dịch, nói: “Vu Dịch cô nương, hẳn cô nên rõ, Ác Đạo Minh chúng ta còn muốn giải quyết văn minh Thiên Hành và vũ trụ Quan Huyên hơn các cô, còn về Nhất điện chủ, thành thật mà nói, ta cũng không biết điện chủ hiện đang ở đâu, nhưng có thể chắc chắn rằng điện chủ đã đích thân gia nhập.”

Sắc mặt Vu Dịch vẫn rất khó coi, hiển nhiên cô ta vẫn không quá hài lòng với cách giải thích này của Thế Tông.

Thấy thế, Thế Tông đành tiếp tục giải thích: “Vu Dịch cô nương cứ yên tâm, Ác Đạo Minh ta đây sẽ ngăn được vị quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ đó.”

Vu Dịch bèn nói: “Hi vọng là như vậy.”

Nói xong, cô ta liền biến mất khỏi đó.

Thế Tông ngẩng đầu, nhìn vào sâu bên trong tinh không vô tận, sắc mặt nặng nề, lần này, Ác Đạo Minh có thể nói là đã chơi lớn một phen.

Trầm mặc hồi lâu, ông ta cũng biến mất khỏi nơi này.

Giữa một vùng tinh không xa lạ.

Một cô gái đang lẳng lặng đứng đó.

Người nọ có dung nhan tinh xảo, ăn vận xa hoa, toàn thân như một tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ. Đôi mắt người nọ trong trẻo, lại tản ra một khí thế lạnh lẽo khiến người ta không dám lại gần, bộ váy dài màu xanh nhạt ôm sát thân, uyển chuyển như bức tranh thủy mặc, tay phải cầm trường kiếm, tư thế oai hùng hiên ngang.

Cô gái này chính là quan chấp hành đứng đầu của văn minh Thiên Hành thế hệ này, Tịnh Sơ.

Cuối tầm mắt của Tịnh Sơ là một mảnh thời không quỷ dị, thời không này quanh co khúc khuỷu, cực kì bất quy tắc, lại như một chiếc gương, soi chiếu hai đầu, vô cùng kì quái.

Vũ trụ Vô Gian.

Lúc này, chợt có một ông lão xuất hiện sau lưng Tịnh Sơ, ông lão cung kính chắp tay thi lễ: “Quan chấp hành đứng đầu Phục Võ đã tới thần cảnh Thiên Hành.”

Tịnh Sơ dời đường nhìn khỏi vũ trụ Vô Gian: “Rút đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện