Chương 4173

Mọi người đều lắc đầu, họ đã bị ông ta làm cho choáng váng.

Cố Khâm nghiêm túc nói: “Diệp Quân và Nhất Niệm đã thành thân. Nghiêm túc mà nói, hắn đã được coi là một nửa người của nền văn minh Thiên Hành, nếu bây giờ hắn vượt qua cuộc thí luyện quan chấp hành đứng đầu thì sẽ là người của mình. Mà nữ kiếm tiên váy trắng là người phía sau hắn, nói cách khác, nữ kiếm tiên váy trắng đó chính là người phía sau nền văn minh Thiên Hành chúng ta… Lời to rồi!”

Mọi người : “…”

Thượng Thần Thiên Vân và Thượng Thần Thiên Huyên cũng đờ người tại chỗ.

Lúc này, có người đột nhiên nói: “Nhưng… Nhưng nền văn minh Thiên Hành ta có thần pháp, không thể liên hôn với ngoại tộc, Diệp Quân là ngoại tộc…”

Cố Khâm ngăn người đó nói tiếp, trầm giọng bảo: “Sau này không được nói những lời gây mất đoàn kết thế này nữa”.

Người đó: “???”

Cố Khâm tiếp tục nói: “Chư vị, dù chúng ta có thừa nhận hay không thì chúng ta cũng không đánh lại được người ta. Nhất là bây giờ, Thiên Hành Chủ đã bị mắc kẹt, quan chấp hành đứng đầu và các cường giả hàng đầu đều ở vũ trụ Vô Gian, nếu bây giờ chúng ta lại chọc giận cường giả tuyệt thế không rõ nữa thì chẳng khác nào tự tìm đến cái chết!”

Mọi người im lặng.

Cố Khâm lại nói: “Không phải chúng ta không có lựa chọn, chúng ta có thể lựa chọn thân thiện, chỉ cần chúng ta thân thiện thì chúng ta sẽ ít đi một kẻ địch, thêm một đồng minh. Nhưng nếu tiếp tục thù địch thì trong các vị có ai có thể đánh được với nữ kiếm tiên váy trắng đó?”

Mọi người vẫn im lặng.

Nữ kiếm tiên váy trắng… đến Thượng Thần Thiên Vân và Thượng Thần Thiên Huyên cũng không đánh lại được!

Thì ai có thể đánh được với bà ấy?

Cố Khâm khẽ thở dài: “Đánh không lại thì gia nhập vậy!”

Mọi người: “…”

Cố Khâm quay người lại, cung kính hành lễ với Thượng Thần Thiên Vân và Thượng Thần Thiên Huyên: “Hai vị thượng thần, lúc trước là ta tầm nhìn hạn hẹp nên đã đắc tội, mong hai vị thượng thần tha thứ”.

Nói xong ông ta lại cung kính hành lễ lần nữa rồi quay người nhìn mọi người: “Đi!”

Chẳng mấy chốc, dưới sự dẫn dắt của Cố Khâm, các cường giả nền văn minh đều lui đi.

Sau khi nhìn Cố Khâm và mọi người rời đi, trong mắt Thượng Thần Thiên Huyên thoáng qua vẻ phức tạp: “Bây giờ bọn họ cũng khá tỉnh”.

Thượng Thần Thiên Vân nói: “Sở dĩ bây giờ họ tỉnh như vậy là vì đã bị đánh, rất nhiều lúc chỉ có đau đớn mới tỉnh ngộ được”.

Thượng Thần Thiên Huyên im lặng.

Thượng Thần Thiên Vân mỉm cười: “Thật ra chuyện này cũng không phải chuyện xấu đối với nền văn minh Thiên Hành chúng ta”.

Thượng Thần Thiên Huyên quay đầu nhìn Thượng Thần Thiên Vân, Thượng Thần Thiên Vân nói tiếp: “Bởi vì ta nhìn thấy sự kính sợ từ trong mắt họ, trước nay không hề có điều này. Nếu một nền văn minh không có lòng tôn kính thì sớm muộn gì cũng sẽ diệt vong”.

Thượng Thần Thiên Huyên gật đầu, nhưng không nói gì.

Thượng Thần Thiên Vân nói: “Chẳng phải nội các thiếu một Tướng sao? Bà thấy Cố Khâm này thế nào?”

Thượng Thần Thiên Huyên nói: “Không có vấn đề gì”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện