Chương 4103

Tịnh An gật đầu: “Vâng”, nói xong cô ta xoay người đi.

Thượng Thần Thiên Vân nói: “Khoan đã”.

Tịnh An dừng bước, xoay người nhìn Thượng Thần Thiên Vân.

Thượng Thần Thiên Vân mỉm cười, bà ta xòe ta ra, một bùa lệnh bí ẩn xuất hiện trước mặt Tịnh An.

Tịnh An hơi khó hiểu: “Đây là?”, Thượng Thần Thiên Vân nói: “Ám Lệnh, có thể điều động tất cả cường giả trong Ám Điện của nền văn minh Thiên Hành, họ đều có trách nhiệm thu thập thông tin về vũ trụ, từ bây giờ trở đi họ nằm dưới sự quản lý của con”.

Mắt Tịnh An sáng lên: “Đều thuộc về con?”

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Ừ”.

Tịnh An vội nhận lấy lệnh bài, sau khi ra khỏi đại điện, cô ta ngẩng đầu lên nhìn về phía cuối bầu trời, khóe miệng khẽ nhếch lên, bắt đầu từ bây giờ cô ta đã trở thành thủ lĩnh tình báo của nền văn minh Thiên Hành.

Quan chấp hành đứng đầu?

Bây giờ cô ta không thích vị trí đó nữa! Thiên Huyên Chủ!

Mục tiêu hiện giờ của cô ta là Thiên Huyên Chủ…

Mặc dù tạo phản hơi nguy hiểm nhưng rất k1ch thích.

Nhìn theo bóng lưng Tịnh An rời đi, Thượng Thần Thiên Huyền mới nói: “Con bé này có máu phản nghịch”.

Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Vậy thì càng tốt”.

Nụ cười xuất hiện trên gương mặt diễm lệ của Thượng Thần Thiên Huyền: “Chính xác”.

Thượng Thần Thiên Vân đưa mắt nhìn ra bên ngoài, ý cười dần tắt.

Sở dĩ bảo Tịnh An đi tìm Diệp Quân là vì bà ta biết rằng, tuy hắn xem văn minh Thiên Hành như kẻ địch, nhưng tuyệt đối sẽ không trở mặt với Tịnh An và Nhất Niệm.

Để Tịnh An quản lý Ác Ám Điện cũng là để âm thầm giúp đỡ hắn. Chuyện đã rùm beng đến nước này, văn minh Thiên Hành chỉ có thể nhờ vào Tịnh An và Nhất Niệm để hòa giải với Diệp Quân.

Như nghĩ đến điều gì đó, Thượng Thần Thiên Vân chợt hỏi: “Quan chấp hành đứng đầu đang ở đâu?”

Thượng Thần Thiên Huyền hạ giọng: “Đang điều tra Nhất điện chủ đến giờ vẫn chưa ra mặt kia”.

Thượng Thần Thiên Vân gật gù với vẻ nặng nề: “Ác Đạo Minh không đơn giản như vẻ bề ngoài, phải cẩn thận”.

Sát ý lóe lên trong mắt Thượng Thần Thiên Huyền: “Lần này chúng dám giở trò với văn minh Thiên Hành chúng ta, có cần phải…”

Thượng Thần Thiên Vân lắc đầu: “Tạm thời không được. Ác Đạo Pháp Thần vẫn còn ở trong thời không đặc biệt tại vũ trụ Vô Gian, chưa phải lúc để trở mặt”.

Thượng Thần Thiên Huyền im lặng, mặt lạnh như băng giá, cảm giác không thể phát ti3t bực bội này khiến bà cực kỳ khó chịu.

Thượng Thần Thiên Vân lại nói: “Chúng ta cũng nên tỉnh ngộ lại. Văn minh Thiên Hành bị lợi dụng lần này là vì chúng ta quá mức tự phụ, không xem các văn minh khác ra gì. Nhị điện chủ đã lợi dụng điều này để châm ngòi mâu thuẫn giữa chúng ta và Diệp Quân, để Ác Đạo Minh làm ngư ông đắc lợi”.

Thấy Thượng Thần Thiên Huyền cất bước đi xa, bà ta ngạc nhiên: “Bà đi đâu đấy?”

Thượng Thần Thiên Huyền lạnh lùng đáp: “Cục tức này ta nuốt không trôi. Yên tâm, ta sẽ không giết hắn, chỉ cho Ác Đạo Minh của hắn cũng phải ngậm đắng mà thôi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện