Cây sinh mệnh là gốc rễ của nền văn minh Thiên Hành, không có cây sinh mệnh cũng sẽ không có nền văn minh Thiên Hành, vì thế có thể nói đây là nơi quan trọng nhất ở nền văn minh Thiên Hành.

Lúc Diệp Quân xông vào trong, hắn khựng lại.

Vì cách trước mặt hắn không xa có một người đàn ông trung niên, người đàn ông mặc áo choàng trắng, trong tay cầm một quyển cổ tịch màu vàng, trông rất nho nhã.

Mà cách vạn trượng ở sau lưng ông ta có hơn một nghìn cao thủ mặc áo giáp vàng đang đứng đó.

Quân cận vệ!

Đội quân của Thiên Hành Chủ!

Những quân cận vệ này đều rất có khí thế.

Hơn nữa mỗi người đều có một ngọn lửa Thiên Hành cao cấp. Cả đời bọn họ chỉ có hai nhiệm vụ, thứ nhất là bảo vệ Thiên Hành Chủ, đương nhiên với thực lực của Thiên Hành Chủ thì hoàn toàn không cần bọn họ bảo vệ, cho nên chỉ còn lại một nhiệm vụ là bảo vệ cây sinh mệnh.

Nghìn tên quân cận vệ nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa, trong mắt không có chút cảm xúc, bọn họ đều là những người được tuyển chọn tỉ mỉ trong đội quân lớn, lúc trở thành quân cận vệ đều là người có kinh nghiệm chiến đấu, có thể giữ bình tĩnh trước bất cứ cao thủ nào.

Diệp Quân đứng ở phía xa, lúc này khí thế trên người hắn vẫn đang ngày càng mạnh hơn, đặc biệt là sát ý và lệ khí, nó đã đạt tới một mức độ rất đáng sợ rồi, nhưng nó vẫn bị hắn kiềm chế lại.

Hắn vẫn không thể hoàn toàn phát điên được!

Vì hắn vẫn còn một chuyện chưa hoàn thành!

Lúc này, mấy người nhóm Đoá Nhan và Kính Thần cũng tiến vào Thiên Hành Sinh Mệnh giới, bọn họ nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa bằng ánh mắt nặng nề, không chứa đựng chút khinh thường nào.

Đương nhiên có phần nhiều là tò mò.

Cả kiếm kỹ và sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đều là thứ không nên xuất hiện ở nền văn minh cấp thấp, đặc biệt là thanh thần kiếm này, uy lực của nó thật sự quá đáng sợ.

Kính Thần nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng kia, nhắc nhở ông ta: “Thần quan, cẩn thận thanh kiếm trong tay hắn ta”.

Thần quan!

Trong nền văn minh Thiên Hành này, đương nhiên Thiên Hành Chủ là người mạnh nhất, cấp bậc cao nhất, quyền lực cũng là lớn nhất, bên dưới Thiên Hành Chủ có một các một phủ hai cung ba điện. Các là nội các, nội các do Tổng lý làm chủ, còn được gọi là Nội tướng, chủ yếu quản lý công việc nội bộ. Một phủ là Thần phủ, Thần phủ này giống như quân đội ở thế giới thường, chủ yếu đối ngoại, trông coi quân sự, mà hai cung chính là học cung Thiên Vân và học cung Thiên Huyên, lần lượt do hai Thượng Thần quản lý, học cung Thiên Vân chủ yếu là về học tập và nghiên cứu, còn học cung Thiên Huyên thì chủ yếu học võ, một văn một võ.

Mà ba điện chính là điện Cận Vệ, điện Chấp Hành, điện Chấp Pháp.

Mấy bộ phận này là cơ quan hành chính chủ yếu của nền văn minh Thiên Hành, nhưng thật ra cũng không chỉ có thế, còn có rất nhiều bộ phận khác nữa, nhưng tầm quan trọng không thể bằng được những bộ phận này.

Vị Thần quan trước mắt tên là Giải Vi đến từ Thần phủ, là một Thần quan trong Thần phủ, trong Thần phủ có tổng cộng ba Thần quan và một Phủ chủ.

Sau khi nghe Kính Thần nói thế, Giải Vi thần quan nhìn về phía kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân phía xa, trong mắt ông ta lộ vẻ ngạc nhiên và tò mò. Lúc này, Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu lên, tầm mắt của hắn rơi vào cây sinh mệnh Thiên Hành.

Trên cây có rất nhiều quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện