Giờ phút này, thời không như tờ giấy bị thiêu cháy, nhanh chóng hóa thành tro bụi.

Mà con ngươi của ba quan bảo vệ cũng co rụt, bởi vì bọn họ phát hiện sức mạnh của mình đã lặng lẽ biến mất, điều đáng sợ nhất là tuổi thọ của bọn họ đã mất đi ít nhất là ba mươi triệu năm.

Ba mươi triệu năm!

Nhưng Diệp Quân không dừng lại, tiếp tục vung thêm ba nhát kiếm nữa.

Tuổi thọ của ba người lại mất đi chín mươi triệu năm!

Mặc dù nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh cấp sáu, tuổi thọ dài hơn nhiều so với nền văn minh thông thường, nhưng bọn họ cũng không tới mức bất tử.

Ba nhát kiếm của Diệp Quân chém mất chín mươi triệu năm tuổi thọ của ba cô gái, cho dù thực lực của họ có mạnh, tuổi thọ cũng rất nhiều thì trong lòng cũng không khỏi sợ hãi. Bọn họ liên tục lùi lại, tránh xa khu vực Diệp Quân đang đứng.

Nhưng lúc này, thời không nơi Diệp Quân đứng đã hoàn toàn cạn kiệt, trở thành thời không hư vô.

Ba kiếm!

Gần một trăm triệu năm tuổi thọ!

Sau khi nhóm Đóa Nhan lùi lại cả mấy chục vạn trượng, bọn họ nhìn Diệp Quân từ xa, trong mắt đầy vẻ kinh hoàng. Bọn họ cũng từng giao đấu với cường giả của nền văn minh vũ trụ khác, nhưng phải nói rằng rất ít cường giả nào có thể uy hiếp được họ. Bởi vì nền văn minh áp chế, thực lực áp chế nên những sức mạnh võ đạo của nền văn minh bình thường và thần vật của họ chẳng thể tạo thành uy hiếp đối với họ.

Nhưng lúc này, Diệp Quân lại khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì bất kỳ sức mạnh nào do Diệp Quân thi triển ra lúc này cũng đều có thể đe dọa được tới họ!

Huyết mạch!

Kiếm!

Còn có ô vuông thời không kỳ dị thần bí và kiếm kỹ đặc thù kỳ dị, bất kỳ sức mạnh nào cũng có thể uy hiếp được bọn họ.

Ở nơi khác, Kính Thần và Thiên Phù Thần nhìn nhau, trong mắt hai người cũng có vẻ kinh hãi. Đồng thời bọn họ cũng nghi hoặc, chẳng phải nói hắn đến từ nền văn minh cấp thấp ư? Những sức mạnh này và thần vật kia không phải thứ mà nền văn minh cấp thấp nên có. Thật ra sâu trong lòng bọn họ đã nhận thức rõ ràng rằng thanh niên kiếm tu trước mắt chắc chắn không phải người của nền văn minh cấp thấp, nhưng hai bên đã đánh tới mức này thì nền văn minh nào cũng không còn quan trọng nữa, đánh trước đã rồi nói.

Mà ngay khi bọn họ còn đang sốc thì Diệp Quân đã bay vút lên trời, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn rung lên, sau đó một luồng kiếm quang vụt qua, cuối cùng lao thẳng vào Thiên Hành Sinh Mệnh Giới.

Sắc mặt của Đóa Nhan thay đổi rõ rệt, ba người cũng không màng gì nữa mà lao thẳng về phía Thiên Hành Sinh Mệnh Giới, nhưng đi được nửa đường, ba người lại cùng dừng lại, bọn họ nhìn về phía xa, không biết thấy gì mà vẻ mặt cả ba đều chợt nhẹ nhõm.

Thiên Hành Sinh Mệnh giới.

Thiên Hành Sinh Mệnh giới có thể nói là nơi quan trọng nhất của nền văn minh Thiên Hành, dẫu sao sinh mệnh ở nền văn minh Thiên Hành đều ra đời từ nơi này.

Cả thế giới vô biên vô tận chỉ có một cây sinh mệnh Thiên Hành.

Cây sinh mệnh Thiên Hành đó đứng sừng sững ở trung tâm của thế giới, ngọn cây ở sâu trong tinh không, nhìn từ phía xa, tán cây như một cái ô khổng lồ, bao trùm cả thế giới.

Trên cây này có rất nhiều quả, đa số quả đều có màu xanh lá cây, lớn nhỏ khác nhau, có quả to bằng nắm đấm, cũng có quả to bằng quả dưa hấu, có quả có màu sắc khác ví dụ như màu đỏ, nhưng loại quả này thật sự rất ít, nhìn một lượt trong mấy chục nghìn quả mới có thể thấy được một quả.Đây chính là quả Sinh Mệnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện