Vu Trụ lắc đầu: “Thượng Thần, ta không có hứng quan tâm đ ến những thứ mà bà nói, cũng không có thời gian để quan tâm, đối với ta, ta chỉ biết Nhất Niệm và thanh niên đó đều đã làm trái với Thiên Hành Pháp. Điện Chấp Pháp tồn tại là để bảo vệ uy quyền của Thiên Hành Pháp, do đó, ta sẽ dẫn Nhất Niệm và thanh niên đó đi, xử phạt ở mức cao nhất. Tất nhiên, ta biết Thượng Thần chắc chắn sẽ không để ta dẫn họ đi, nếu đã như vậy thì xin nhờ Thượng Thần dạy bảo”.

Nói xong, lão ta đột ngột xòe tay ra, ở chân trời đột nhiên xuất hiện một ấn màu đen. Ấn Chấp Pháp!

Đây là thần vật đệ nhất của điện Chấp Pháp.

Thần vật này được Thiên Hành Chủ – một nhân tài tuyệt thế của nền văn minh Thiên Hành năm đó tạo ra cho điện Chấp Pháp, có tên là Chấp Pháp Giới, nó có công hiệu áp chế người dân ở nền văn minh Thiên Hành, nếu pháp của người sử dụng ấn là chính pháp, không hề sai trái thì tác dụng trấn áp này sẽ càng mạnh hơn.

Mở ấn!

Thượng Thần Thiên Vân biết rằng trận chiến này là không thể tránh khỏi nhưng nếu bà ta bị Vu Trụ cản lại thì Nhất Niệm sẽ gặp nguy.

Nghĩ tới đây bà ta đột nhiên quay người, đè tay phải về phía trước, đột nhiên thời không chỗ Nhất Niệm đang đứng trở thành một vòng xoáy.

Bà ta vừa cưỡng chế Nhất Niệm đi chỗ khác.

Ngay sau đó, ấn Chấp Pháp đột nhiên rung lên kịch liệt, trong nháy mắt, một luồng ánh sáng màu đen bao trùm lấy Thượng Thần Thiên Vân, Nhất Niệm vẫn chưa kịp bị dịch chuyển đi thì Thượng Thần Thiên Vân đã bị c**ng bức đưa vào bên trong Chấp Pháp Giới.

Vu Trụ cũng đi vào trong Chấp Pháp Giới.

Vẻ mặt của Thượng Thần Thiên Vân cực kỳ lạnh lùng, bà ta biết bây giờ có nói gì cũng không có tác dụng, chỉ đành chiến đấu.

Ngay sau đó, tiếng đánh nhau kinh thiên động địa vang lên từ Chấp Pháp Giới bên trong ấn Chấp Pháp, ấn Chấp Pháp rung lên dữ dội.

Lúc Thượng Thần Thiên Vân bị đưa vào trong Chấp Pháp Giới, Thôi Âm vốn đang quỳ đột nhiên đứng dậy, cúi đầu xuống nhìn vào Nhất Niệm đang ở bên dưới, trong đôi mắt đó ngoài sát khí còn có vẻ dữ tợn.

Ông ta đường đường là quan chấp pháp của điện Chấp Pháp lại bị Thượng Thần Thiên Vân trấn áp trước mặt mọi người.

Quỳ gối!

Nhục nhã! Cực kỳ nhục nhã!

Đối mặt với Thượng Thần Thiên Vân ông ta cũng không dám nổi giận, nhưng lúc này, Thiên Vân Thượng Thần đã bị ngăn cản, lửa giận trong lòng ông ta không thể kiềm chế được nữa, cứ thế tuôn ra giống như núi lửa đang phun trào, ông ta tức giận chỉ vào Nhất Niệm: “Giết”.

Một nhân viên chấp pháp đột nhiên lao xuống phía dưới, xông tới chỗ Nhất Niệm.

Nhìn thấy cường giả chấp pháp đó xông tới, Nhất Niệm khẽ nhíu mày lại rồi vung tay ra, thời không chấn động ngay lập tức.

Ầm!

Gã chấp pháp đó ngay lập tức bay ra ngoài.

Cô ta cũng không ra đòn giết người, nếu không thì với thực lực hiện giờ của cô ta, những người từ cấp bảy trở xuống đều sẽ bị giết trong nháy mắt.

Sau khi hất bay nhân viên chấp pháp, Nhất Niệm không tiếp tục đánh nữa mà nhét Tiểu Tháp vào tay của Tịnh An đang đứng bên cạnh rồi nói: “Dẫn hắn đi đi”.

Tịnh An nhìn Nhất Niệm: “Gọi cô cô nhé!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện