Dù bên ngoài chỉ mới trải qua hai ngày, nhưng hắn đã trải qua hai mươi năm ở nơi này.

Hai mươi năm qua, hắn tịnh tâm tu luyện, trải qua luân hồi của mấy chục cao thủ Thượng Thần.

Cách tu luyện của nền văn minh Thiên Hành và vũ trụ Quan Huyên đương nhiên là khác nhau, nhưng xét tổng thể thì Đại Đạo trăm sông đổ về một biển, vì thế hắn đang không ngừng tham khảo cách tu luyện của nền văn minh Thiên Hành để hoàn thiện tâm cảnh của mình.

Mượn sở trường của mọi người!

Trong thời không luân hồi đặc biệt này không chỉ lĩnh ngộ mà còn chiến đấu. Hắn chiến đấu với mỗi một Thượng Thần trong thế giới luân hồi của bọn họ, liên tục rèn luyện kiếm đạo và tâm cảnh của mình với đối phương.

Dưới tình huống đó, sức mạnh của hắn đã được nâng cao rất nhiều.

Vì việc này cũng tương đương với hắn nhận được sự chỉ bảo của mỗi một Thượng Thần.

Cách tu luyện đặc biệt này khiến Diệp Quân cũng rất kinh ngạc, đặc biệt là khi phối hợp với Tiểu Tháp, khiến nó càng kinh khủng hơn.

Trong hộp luân hồi đặc biệt này, lúc chiến đấu với ký ức của những Thượng Thần kia, hắn cũng không sử dụng kiếm Thanh Huyên mà sử dụng ý kiếm.

Hắn vẫn luôn nhớ rõ lời của Diệp Tu Nhiên.

Thuần khiết! Cực hạn!

Bây giờ hắn cần phải đạt tới trình độ thuần khiết và cực hạn, đặc biệt là phải ngưng tụ niềm tin kiếm đạo lại lần nữa.

Không có ý chí vô địch sao có thể nói là vô địch được?

Sau hai mươi mấy năm, qua sự rèn luyện của ký ức luân hồi của Thượng Thần, có thể nói kiếm ý và tâm kiếm đạo của hắn đã phát triển vượt bật.

Mà sau vô số trận chiến, cảnh giới của hắn cũng đã từ Ác Đạo thăng lên đến Bình Đạo.

Đương nhiên điều này cũng là nhờ có sự trợ giúp của cây Thiên Hành kia, cây Thiên Hành cung cấp cho hắn một lượng lớn linh khí màu xanh tím, linh khí đó còn chất lượng hơn của tinh thể Vĩnh Hằng.

Mà trong khoảng thời gian Diệp Quân tu luyện, mỗi ngày Nhất Niệm vẫn tiếp tục nghiên cứu thời không thời gian đặc biệt.

Bây giờ thi thoảng Nhất Niệm sẽ ngồi trong thời không đặc biệt kia tận mấy ngày, vì càng nghiên cứu sâu hơn, mọi thứ sẽ càng khó.

Quá sâu xa!

Cô ta nghiên cứu cũng rất vất vả.

Hôm nay, Nhất Niệm đang nghiên cứu thời không đặc biệt đột nhiên ngẩng đầu, ngay sau đó, cô ta lập tức rời khỏi Tiểu Tháp.

Sau khi rời khỏi Tiểu Tháp, cô ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, thời không nơi chân trời đột nhiên rung động.

Thấy cảnh này, Nhất Niệm nhíu mày.

Rắc!

Thời không đang dao động kia đột nhiên nứt ra, vô số cao thủ của nền văn minh Thiên Hành kéo tới rất đông.

Người dẫn đầu chính là Thôi chấp pháp kia.

Thấy thế, Nhất Niệm sa sầm mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện