Lúc này, Đại Đạo hiện hữu chợt cất lời: “Ông ta chỉ thích chém gió, nói ra lời không nên nói mà thôi, ngươi tha cho ông ta một lần đi”.

Diệp Quân lắc đầu: “Cũng đâu có thân”.

Thiên Vô Thần thay đổi sắc mặt, vội nói: “Diệp thiếu, ta có tiền”.

Diệp Quân nhất thời thấy hứng thú, hắn hỏi ông ta: “Bao nhiêu?”

Thiên Vô Thần chần chừ một lúc rồi nói: “Mười nghìn viên tinh thể Vĩnh Hằng”.

Diệp Quân lắc đầu: “Không thân”.

Thiên Vô Thần hoảng hốt: “Ba mươi nghìn tinh thể Vĩnh Hằng, ba mươi nghìn, đây là tất cả tiền tiết kiệm của ta rồi”.

Nói xong, ông ta vội mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt Diệp Quân.

Trong nhẫn không gian vừa khéo có ba mươi nghìn viên tinh thể Vĩnh Hằng.

Diệp Quân vẫn không chịu nhận lấy, thấy thế, Thiên Vô Thần thấy sợ hãi, vội nói: “Đại Đạo huynh, cứu ta với…”

Đại Đạo hiện hữu im lặng một lúc mới nói: “Diệp công tử, có thể nể mặt ta không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Dứt lời, hắn nhận lấy nhẫn không gian, sau đó mở lòng bàn tay: “Tiểu Đạo”.

Kiếm Hành Đạo khẽ rung, sau đó biến thành một tia kiếm quang bay vào tay hắn, hơi rung lên.

Diệp Quân nở nụ cười nhìn kiếm Hành Đạo, trước đây kiếm Hành Đạo từng đi theo hắn một khoảng thời gian, tình cảm giữa hắn và kiếm Hành Đạo cũng rất tốt.

Diệp Quân nhẹ nhàng sờ thân kiếm, sau đó cười nói: “Đi đi!”

Kiếm Hành Đạo rung lên, sau đó biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.

Diệp Quân nhìn về phía cửa đá: “Tiền bối, ta quên hỏi một chuyện, ngài có biết chủ nhân bút Đại Đạo không?”

Đại Đạo hiện hữu đáp: “Không thân lắm, nhưng cũng có biết”.

Diệp Quân nhất thời hơi tò mò: “Có thể giới thiệu về ông ta không?”

Đại Đạo hiện hữu nói: “Ngươi lo lắng về ông ta à?”

Diệp Quân gật đầu: “Có một chút”.

Hắn luôn có cảm giác chủ nhân bút Đại Đạo này không phải người tốt.

Đại Đạo hiện hữu nói: “Mục tiêu của ông ta cũng giống như ngươi là thành lập một trật tự mới, nhưng thực lực của ông ta không phải vô địch, vì thế trước đây ông ta cũng chỉ làm một thử nghiệm chứ không làm thật, cũng có thể nói là ông ta đang che giấu thực lực của mình. Tóm lại người này khá bí ẩn, nhưng ông ta sẽ không có ác ý với ngươi”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta có một huynh đệ đang đi theo ông ta tu luyện…”

Cũng không phải hắn sợ chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng bây giờ Diệp Khải đang đi theo ông ta, hắn sợ Diệp Khải bị dạy hư.

Đại Đạo hiện hữu nói: “Đừng lo lắng, dù người này có lai lịch bí ẩn nhưng vẫn có bản lĩnh, sẽ không giở trò hèn hạ, ngược lại ngươi nên cẩn thận với Ác Đạo Minh, Ác Đạo Minh chắc chắn sẽ cứu Ác Đạo bị trấn áp ở Chân vũ trụ kia, vì bây giờ Ác Đạo đó đã là Ác Đạo chân chính. Nếu nó chạy thoát, hơn nữa còn được đào tạo, thì nó sẽ trở thành một tồn tại vô cùng đáng sợ. Quan trọng nhất là lai lịch của nó không hề đơn giản…”

Nói đến đây, nó vội dừng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện