Thực lực của lão ta không thể tiêu diệt được huyết mạch của người này… Chuyện này vô cùng bất thường, bởi vì thực lực của lão ta đã có thể tiêu diệt cả Đạo Tắc của Đại Đạo hiện hữu.

Càng đánh càng không bình thường!

Thiên Võ Thế nhìn chằm chằm Diệp Quân ở đằng xa, lão ta chậm rãi nắm chặt tay phải, cho dù trong lòng hơi bất an, nhưng lúc này lão ta cũng không lo được nhiều như vậy. Lão ta chỉ có thể g iết chết người trước mặt để diệt trừ hậu hoạ.

Nghĩ đến đây, lão ta bước về phía trước một bước, đánh ra một quyền.

Phía xa, Diệp Quân muốn điều động sức mạnh huyết mạch toàn thân lần nữa, liều chết một trận, nhưng đúng lúc này một lão già đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, lão già cũng đánh ra một quyền.

Đùng!

Hai nắm đấm hoàn toàn không giống nhau đột nhiên bạo phát, trong chớp mắt đã đi xa mấy ngàn dặm.

Tất cả mọi nơi ở tinh vực lập tức bị chôn vùi, cực kỳ đáng sợ.

Trong quán rượu, Thiên Võ Tân nhìn chằm chằm ông lão đang đứng trước mặt Diệp Quân: “Trọng Thiên thứ ba!”

Cô ta từng đến Trọng Thiên thứ ba, dĩ nhiên cô ta không thể kiên trì ở lại đó lâu, bởi vì thực lực của người trước mặt này thật sự quá mạnh.

Cô ta thật sự không ngờ, cường giả của Trọng Thiên thứ ba cũng xuất hiện.

Hơn nữa còn giúp đỡ Diệp Quân!

Chuyện này rốt cuộc là sao?

Thiên Võ Tân ngờ vực, chẳng lẽ những người này chưa từng nghe đến tên tuổi của Chiêu Võ Đạo Đế sao? Cho dù chưa từng nghe đến tên tuổi của Chiêu Võ Đạo Đế đi chăng nữa, nhưng ít ra cũng phải biết sự đáng sợ của Ác Đạo Minh chứ?

Tại sao tất cả đều chọn đi theo Diệp Quân?

Còn nữa, không phải những người này đều đã bị tù ấn Đại Đạo trấn áp rồi ư? Sao họ thoát ra được? Bây giờ Đại Đạo hiện hữu đang làm gì thế không biết?

Trong đầu Thiên Võ Tân tràn đầy nghi ngờ.

Ở cách cô ta không xa, Chiêu Võ Đạo Đế nhìn Nho Uyên, cười nói: “Đúng là càng ngày càng thú vị”.

Ở trên trời, ánh mắt của Thiên Võ Thế nhìn thẳng vào Nho Uyên, đôi mắt đó hiện lên sự tò mò: “Ngươi là ai?”

Nho Uyên cười nói: “Biết ta là ai thì có tác dụng gì? Tới đây đi, để ta xem người đã từng đạt tới cảnh giới trên cả Khai Đạo sẽ mạnh như thế nào”.

Nói xong, ông ta bước về phía trước một bước, thẳng tay tung nắm đấm.

Đơn giản và thẳng thắn!

Thiên Võ Thế mỉm cười: “Tới đây”.

Dứt lời lão ta tiến lên phía trước một bước, đồng thời cũng tung một cú đấm.

Ầm!

Khu vực hai người đang đứng đột nhiên trở nên mơ hồ, hơn nữa còn im phăng phắc, không có bất kỳ dao động sức mạnh nào, vô cùng kỳ lạ.

Cách đó không xa, cả người Diệp Quân liên tục tỏa ra sức mạnh huyết mạch phong ma cực kỳ kinh khủng, sau khi hắn hoàn toàn nhập ma, kiếm ý vô địch của hắn đã hoàn toàn không có cách nào chống đối nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện