Ngay sau đó, khắp nơi vang lên những âm thanh đáng sợ của cơ thể bị nổ tung và tiếng kiếm kêu.

Lúc này hai người họ đã đánh nhau quyết liệt, ai cũng thể hiện ra thần thông của mình, muốn dồn đối thủ vào chỗ chết.

Ở trong bóng tối Tức Mặc Lan nhìn Diệp Quân đang ở phía xa, im lặng suy nghĩ.

Không thể không nói rằng bây giờ cô ta đang rất ngạc nhiên.

Bởi vì cô ta không ngờ có nhiều người ở bên cạnh giúp đỡ Diệp Quân như vậy, càng không ngờ rằng thực lực thực sự của Diệp Quân lại kinh khủng tới mức có thể đánh tay đôi với một cường giả cảnh giới Khai Đạo đỉnh cao mà không phân thắng bại.

Phải biết rằng, Diệp Quân chỉ đạt tới cảnh giới mười phần thần tính mà thôi!

Nếu hắn đạt tới cảnh giới Khai Đạo thì ai có thể làm đối thủ của hắn?

Tức Mặc Lan từ từ siết chặt nắm tay lại, giờ phút này cô ta mới thật sự nghiêng về lựa chọn Diệp Quân, bởi vì chàng trai trẻ này có tiềm lực rất lớn, rất đáng để đầu tư. Nếu bây giờ cô ta ra tay hỗ trợ thì vẫn được xem là đã kịp thời giúp đỡ người đang gặp khó khăn.

Nhưng rất nhanh sau đó, dường như cô ta đã nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nhìn vào quán rượu, tới tận bây giờ Chiêu Võ Đạo Đế vẫn chưa ra tay.

Chiêu Võ Đạo Đế!

Vẻ mặt của Tức Mặc Lan tối sầm lại, trực giác của cô ta mách bảo rằng Chiêu Võ Đạo Đế vẫn chưa phát huy toàn bộ sức mạnh.

Hơn nữa, Chiêu Võ Đạo Đế còn có Ác Đạo Minh chống lưng.

Tức Mặc Lan quay đầu lại nhìn Diệp Quân, vẻ mặt phức tạp. Kể từ khi còn nhỏ, vì được sinh ra trong một gia tộc lớn nên cô ta biết rất rõ nếu không có một gia tộc lớn để dựa vào thì dù cho thiên phú có yêu nghiệt tới đâu thì cũng không có ý nghĩa gì.

Bởi vì ngày trước cô ta đã từng gặp một vài người bạn tán tu, thậm chí còn có một số tán tu có thiên phú tốt hơn so với cô ta, mà bây giờ, những người bạn đó đều đã biến mất.

Ngoại từ cô ta ra thì không có ai đi được tới cuối cùng.

Mà lý do lớn nhất khiến cô ta có thể đi đến ngày hôm nay là có tộc Tức Mặc luôn ở phía sau ủng hộ cô ta.

Đời người, có người chống lưng hay không rất quan trọng, nếu không có người chống lưng thì đó có thể là phúc mà cũng có thể là họa, đối với một số người thì họa cũng có thể trở thành phúc.

Lúc này cô ta đang xem xét đến người sau lưng của cả hai bên.

Bên phía Diệp Quân vẫn chưa rõ ràng lắm.

Đối thủ của Diệp Quân là Chiêu Võ Đạo Đế – người vô địch vũ trụ năm đó, quan trọng nhất là sau lưng Chiêu Võ Đạo Đế còn có người khác!

Ác Đạo Minh!

Tức Mặc Lan từ từ nhắm mắt, cô ta lựa chọn, rồi lại cân nhắc…

Đợi đến khi người chống lưng của Diệp Quân xuất hiện rồi mới quyết định có giúp hay không.

Trong quán rượu.

Chiêu Võ Đạo Đế uống một chút rượu, trước mặt bày ra mấy món đồ ăn kèm.

Ông ta chẳng có hứng thú gì với trận chiến quyết liệt ở đằng xa kia, chỉ thi thoảng liếc nhìn một cái.

Uy lực trong trận chiến của Diệp Quân và Tây Thánh Minh Quân cực kỳ mạnh, nhưng kiếm khí và thương quang đó đều sẽ lặng lẽ biến mất mỗi lần đến gần phố Đạo này.

Thiên Võ Tân kinh ngạc không thôi, càng cảm thấy kính sợ Chiêu Võ Đạo Đế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện