Lệ tộc đang cược một ván lớn!

Tức Mặc Lan nhìn chằm chằm Lệ Hàn, cô ta biết Lệ Hàn này cũng không phải một người ngu xuẩn không có não, đối phương có thể trở thành Thế tử của Lệ tộc thì sao có thể ngu ngốc được? Hơn nữa Lệ Hàn này còn là Cửu điện chủ của Ác Đạo Minh, vì thế phải có lý do gì khiến Lệ Hàn cho rằng Diệp Quân có thể thắng nên gã mới chọn dùng số phận toàn bộ gia tộc của mình ra đánh cược!

Bây giờ cô ta có nên đi ra ngoài không?

Tức Mặc Lan vẫn còn hơi do dự.

Phải biết rằng dệt hoa trên gấm cũng không bằng giúp người đang gặp nạn, mà bây giờ nếu cô ta ra ngoài công khai chọn phe thì chính là giúp người đang gặp nạn.

Mà vào lúc Tức Mặc Lan đang do dự, trong tửu quán bên dưới có chín tia kiếm quang bay lên cao, sau đó bên cạnh mấy người Thiên Võ Lăng lại có thêm chín kiếm tu lưng đeo hộp đựng kiếm, mặc áo choàng vải.

Chín kiếm tu Khai Đạo!

Thấy đội ngũ này, Tức Mặc Lan còn đang do dự lập tức sa sầm mặt, cô ta quay đầu nhìn xuống tửu quán bên dưới, nhưng nơi đó có sức mạnh bí ẩn ngăn cách, vì thế cô ta hoàn toàn không thể nhìn thấy bên trong đó có gì.

Tức Mặc Lan nắm chặt tay, nét mặt nặng nề.

Cô ta chợt phát hiện dường như cô ta đã đánh giá quá thấp Chiêu Võ Đạo Đế này rồi, không đúng, phải nói là cô ta đã đánh giá quá thấp Ác Đạo Minh.

Không thể bốc đồng được!

Tức Mặc Lan vội đè nén suy nghĩ muốn đi ra đứng về phía Diệp Quân, cô ta biết lúc này mình cần phải bình tĩnh, nếu bây giờ lựa chọn sai lầm thì sẽ không thể nào quay đầu được nữa.

Tiếp tục quan sát!

Chân trời.

Nhìn thấy chín kiếm tu kia, nét mặt Diệp Quân cũng rất nặng nề, chín kiếm tu này có khí thế dữ dội, chắc chắn không phải kiếm tu bình thường, hơn nữa cả chín người đều có cảnh giới Khai Đạo, sức chiến đấu vượt xa cao thủ cảnh giới Khai Đạo bình thường.

Lệ Hàn ở bên cạnh chợt trầm giọng nói: “Chín kiếm tu này đến từ một vũ trụ tên là Đạo Thiên, được gọi là Cửu Kiếm Đạo Thiên, sở trường phi kiếm và kiếm trận, không rõ sức chiến đấu chân chính, ta chỉ có thể điều tra được từng đấy mà thôi”.

Cửu Kiếm Đạo Thiên!

Diệp Quân cẩn thận quan sát chín tên kiếm tu kia, chín người đều mặc áo choàng vải và giày cỏ cùng một màu, lưng đeo hộp đựng kiếm, ai nấy đều đứng thẳng tắp như thương như kiếm, trên người tản ra uy áp kiếm thế dữ dội.

Không thể không nói, Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, không ngờ Tứ điện chủ này lại có thể kêu gọi nhiều cao thủ đến như thế.

Lúc này, Tộc trưởng Thiên Võ Lăng của tộc Thiên Võ chợt nói: “Lệ Hàn, ngươi có biết mình đang làm gì không?”

Lệ Hàn cười nói với Thiên Võ Lăng: “Đương nhiên rồi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện