Binh chủ nhìn Diệp Quân: “Ta chắc chắn có thể đánh chết ngươi, nhưng chắc chắn không thể thắng được người tạo ra thanh kiếm này”.

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Thiên Xích ở bên cạnh vội giảng hoà: “Đánh hay không đánh cái gì chứ, người trong giang hồ, dĩ hoà vi quý, dĩ hoà vi quý…”

Diệp Quân cười to, cất kiếm Thanh Huyên đi rồi nói: “Ta yếu kém, sau này mong hai tiền bối chỉ giáo nhiều hơn”.

Thấy Diệp Quân đột nhiên khiêm tốn, Thiên Xích và Binh chủ nhất thời hơi ngạc nhiên, từ khi gặp nhau đến giờ, Diệp công tử này vẫn luôn lúc vô tình khi hữu ý khoe khoang, bây giờ đột nhiên không làm ra vẻ nữa, còn trở nên khiêm tốn, khiến hia người họ hơi không quen.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Ta phải tưới nước cho cây của ta, mời hai vị tiền bối đi theo ta…”

Dứt lời, hắn đi về phía xa.

Thiên Xích và Binh chủ cau mày, tưới nước cho cây?

Binh chủ trầm giọng nói: “Chẳng lẽ tên này lại muốn khoe khoang nữa”.

Thiên Xích: “…”

Hai người đi theo Diệp Quân không bao lâu thì nhìn thấy một gốc cổ thụ chọc trời, khi nhìn thấy gốc cổ thụ kia, sắc mặt Thiên Xích và Binh chủ lại trở nên nặng nề một lần nữa.

Hai người đều có khả năng quan sát, đương nhiên có thể nhận ra sự đặc biệt của cái cây này.

Mà khi nhìn thấy quả Đạo Linh trên cây, con ngươi hai người đều co lại, vô cùng khiếp sợ.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một cổ tự bay vào tay hắn, đó là cổ tự của Thuỷ tộc.

Tiên Đạo Thụ này là do cổ tự Thuỷ tộc sinh ra.

Mà Diệp Quân phát hiện cổ tự này có thể tách khỏi Tiên Đạo Thụ, nói một cách khác chỉ cần hắn có đủ Tổ Mạch thì sẽ có thể trồng được vô số Tiên Đạo Thụ.

Đương nhiên hiện tại việc này vẫn khá vất vả với hắn.

Tổ Mạch vẫn rất quý giá.

Chỉ có thể xem sau này có thể xin Tiểu Bạch không thôi.

“Thánh tự Thuỷ tộc!”

Lúc này, Thiên Xích kia chợt nói với vẻ ngạc nhiên.

Diệp Quân nhất thời hơi ngạc nhiên, hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Xích: “Ông biết Thuỷ tộc à?”

Thiên Xích tỏ vẻ khó tin: “Diệp thiếu, sao cậu lại có Thánh tự của Thuỷ tộc? Chẳng lẽ… Chẳng lẽ cậu là người của Thuỷ tộc?”

Diệp Quân còn chưa nói gì, Thiên Xích lại nói: “Chẳng trách… Chẳng trách cậu lại đáng sợ như thế, chẳng trách cậu có nhiều thần vật đến vậy, thì ra cậu là người của Thuỷ tộc… Nền văn minh vũ trụ cấp năm…”

Diệp Quân: “…”

Nền văn minh vũ trụ cấp năm!

Binh chủ nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn Thiên Xích: “Thuỷ tộc này là thế lực nào?”

Thiên Xích nói với vẻ mặt phức tạp: “Một trong chín tộc Chiêu Võ, đã từng là nền văn minh vũ trụ cấp năm, sau đó thua trong trận chiến với nền văn minh Thiên Hành, khiến nền văn minh sa sút, cuối cùng không thể không dời cả tộc đi… Năm đó ta còn từng mang ơn bọn họ, sau đó bọn họ di chuyển một lần nữa, từ đó ta cũng mất đi liên lạc, không ngờ hôm nay lại gặp được người đời sau của Thuỷ tộc…”

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử là thế tử của Thuỷ tộc à?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện