Chỉ cần cậu Diệp đồng ý cứ mười năm sẽ cho bọn họ một viên tinh thể Vĩnh Hằng, họ nhất định sẽ sẵn lòng làm việc cho cậu Diệp”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Kẻ thù của ta là Ác Đạo Minh đấy”. Tú Võ vung tay lên, sảng khoái nói: “Ác Đạo Minh là cái thá gì chứ”.

Dứt lời, gã lại thấy hối hận. Mẹ nó chứ!

Ác Đạo Minh vẫn khá mạnh đấy.

Nhưng đã giả vờ đến mức này rồi, dĩ nhiên làm gì có đạo lý thu lại.

Diệp Quân nói: “Ngươi có thể tìm được mấy người?”, Tú Võ trầm giọng nói: “Ta không chắc nhưng ta có thể đảm bảo sẽ có người bằng lòng làm việc cho cậu Diệp”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Tú Võ nói: “Vậy cậu Diệp đợi tin của bọn ta”.

Dứt lời, gã dẫn Kiếm Bạch Y rời khỏi đó.

Sau khi hai người đó đi, Chu Phạn nói: “Huynh tin họ sao?”

Diệp Quân cười nói: “Không tin”. Chu Phạn nói: “Vậy…”

Diệp Quân mỉm cười: “Dĩ nhiên không thể tin tưởng nhau khi mới gặp lần đầu, tin tưởng thì phải dần dần kiểm chứng, họ đi theo ta chẳng qua là có ý đồ về lợi ích, mà ta cũng cần vài người giúp đỡ, chúng ta xem như ai cũng được lợi”.

Chu Phạn gật đầu: “À phải rồi, có một việc phải nói với huynh, ta đã liên lạc với vũ trụ Quan Huyên rồi”.

Diệp Quân sửng sốt.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân, chỉ cười không nói gì.

Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Liên hệ với ai?”, Chu Phạn cười ẩn ý: “Huynh đoán xem”.

Diệp Quân mỉm cười không nói gì.

Chu Phạn mỉm cười: “Dĩ nhiên là liên hệ với Tiểu Ái cô nương, nếu không còn có thể có ai?”

Tiểu Ái?

Diệp Quân thở phào.

Chu Phạn lại nói: “Cô ấy muốn xây một trận pháp dịch chuyển từ vũ trụ Quan Huyên đến chỗ này, cần bọn ta giúp đỡ, ta đã cử người đi kết nối với cô ấy rồi…”

Diệp Quân nắm tay Chu Phạn, khẽ nói: “Tại sao lại muốn liên hệ với vũ trụ Quan Huyên?”

Chu Phạn mỉm cười: “Chẳng phải huynh muốn thống nhất cả vũ trụ, lập ra một trật tự hoàn toàn mới sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Chu Phạn khẽ nói: “Ta muốn giúp huynh”.

Diệp Quân cảm thấy có một dòng nước ấm chảy qua, hắn kéo Chu Phạn vào lòng, sau đó nói: “Đại Chu…”

Chu Phạn lắc đầu: “Đây không chỉ vì huynh mà cũng vì Đại Chu. Ta biết không bao lâu nữa, vũ trụ Quan Huyên sẽ phát triển đến mức Đại Chu theo không kịp, đến lúc đó nếu Đại Chu ta gia nhập đã muộn rồi. Gia nhập càng sớm càng có nhiều lợi ích”.

Diệp Quân bật cười.

Hai tay Chu Phạn nhẹ nhàng ôm lấy eo Diệp Quân, khẽ nói: “Có lẽ không lâu nữa huynh sẽ trưởng thành đến mức ta cũng không chạm đến được…”

Diệp Quân lặng thinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện