Chương 3369

Huyền Già nhún vai, cười nói: “Không còn cách nào khác, ai bảo Thái A Khương quá ngu ngốc?”

Thái A Nan im lặng.

Huyền Già cười nói: “Đừng nóng giận, ông cũng biết con người ta là tính tình thẳng thắn, thích nói thật, ha ha…”

Thái An Nan chậm rãi nhắm mắt lại, ông ta không ra tay, cũng không rời đi.

Huyền Già ngẩng đầu nhìn bầu trời xa xăm, sau đó cười nói: “Lúc này, thiếu niên tu kiếm đó chắc hẳn đã không còn xương cốt”.

Thái A Nan vẫn không lên tiếng.

Lúc Huyền Già đang nói, một cái bóng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Thái An Nan, cái bóng nhỏ giọng nói gì đó, Thái An Nan chợt mở mắt, nhìn về phía Huyền Già: “Đánh vài chiêu đi!”

Nói xong, ông ta hóa thành một luồng sáng đen, biến mất tại chỗ.

Thấy Thái A Nan ra tay, sắc mặt Huyền Già bỗng trở nên u ám, trong mắt càng thêm lo lắng, chẳng lẽ tình thế đã thay đổi?

Bên kia, một ông lão và một cô gái trẻ đang theo dõi trận chiến giữa Thái A Nan và Huyền Già.

Ông lão mặc một chiếc áo hoa bào, bộ râu và mái tóc bạc trắng, trông rất hiền lành.

Cô gái hai mươi tám tuổi, phong thái tuyệt thế vô song.

Ông lão này chính là Tu La Tiêu, tộc trưởng của tộc Tu La.

Tu La Tiêu cười nói: “Nhóc con, cháu nói xem tại sao tộc Thái A lại làm vậy?”

Cô gái bình tĩnh nói: “Huyền tộc mưu hại tộc Thái A trước, tộc Thái A đang báo thù”.

Tu La Tiêu nhìn cô gái cười nói: “Với ông nội mà còn định che giấu sao?”

Cô gái im lặng.

Trong mắt Tu La Tiêu hiện lên vẻ phức tạp: “Ông nội biết vì vấn đề lúc ra đời nên từ nhỏ cháu bị người trong tộc ruồng bỏ, hành sự cũng rất cẩn trọng… ông nội có thể hiểu được”.

Cô gái nhướng mày không đáp.

Tu La Tiêu tiếp tục nói: “Từ sau khi anh họ của cháu chết yểu, các gia tộc khác đều đang đợi tộc Tu La của chúng ta hoàn toàn suy tàn… Đáng tiếc, bọn họ nhất định sẽ phải thất vọng”.

Nói đến đây, ông ta nhìn cô gái trước mặt.

Mười phần thần tính!

Mười chín tuổi đã đạt tới cảnh giới mười phần thần tính, hơn nữa còn sắp bước đến Độc Khai Nhất Đạo.

Thiên phú như vậy, trong toàn bộ nền văn minh Tu La cực kỳ hiếm.

Đáng tiếc, bởi vì bởi vì vấn đề lúc ra đời, từ nhỏ cô gái đã bị người trong tộc ruồng bỏ, cộng thêm việc năm đó tộc Tu La đã giết chết mẹ của cô gái, cho nên những năm qua cô gái chẳng có tình cảm gì với tộc Tu La.

May mắn thay, bây giờ vẫn còn cơ hội để cứu vãn.

Cô gái đột nhiên nói: “Kiếm tu trẻ tuổi kia không đơn giản”.

Tu La Tiêu nhìn cô gái, cười nói: “Sao cháu lại nói vậy?”

Cô gái bình tĩnh trả lời: “Người này tuy chỉ là cường giả hai phần thần tính nhưng lực chiến đấu không thua kém cường giả mười phần thần tính, nếu không học sĩ tối thượng cũng sẽ không coi trọng hắn như vậy. Không chỉ học sĩ tối thượng không coi trọng hắn mà nền văn minh vũ trụ cấp bốn cũng sẽ không coi trọng hắn, đưa thần vật cho hắn. Vả lại người này còn dám đến nền văn minh Tu La”.

Tu La Tiêu hơi nheo mắt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện