Chương 3368

Cùng với nhát kiếm của Diệp Quân, ngay lập tức, vô số ánh lửa và kiếm khí chợt bộc phát, bỗng chốc, toàn bộ hư không bắt đầu bị chôn vùi.

Diệp Quân và ông lão áo trường bào đồng thời lùi về phía sau!

Sau khi lùi lại mấy vạn trượng, Diệp Quân mới dừng lại, khi dừng lại, cơ thể hắn mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống.

Sự thúc giục của kiếm quyển Tinh Hà làm tiêu hao sức mạnh thật sự quá lớn.

Hơn nữa, thực lực của ông lão áo trường bào quá mạnh, cho nên cơ thể hắn hoàn toàn không chịu nổi.

Lúc này, cơ thể của hắn như bị rút cạn, ngay cả tâm sinh mệnh và cây thần tự nhiên cũng không thể khôi phục.

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn phương xa, lúc này tình trạng của ông lão áo trường bào không tốt lắm, bức tượng thần hư ảo của ông ta đã bị đập nát, trên người đầy vết kiếm, máu tươi không ngừng tràn ra.

Nhìn thấy Diệp Quân, sắc mặt ông lão áo trường bào nhất thời trở nên cực kỳ u ám, đương nhiên càng thêm chấn động, thiếu niên kiếm tu trước mặt tuy rằng chỉ là cường giả hai phần thần tính nhưng chiến lực của đối phương lại khủng bố như vậy, đúng là quá bất thường.

Ông ta biết mình đã khinh địch.

Lúc này, ông lão áo trường bào cau mày, bởi vì ông ta phát hiện cơ thể Diệp Quân đang tự chữa lành với tốc độ đáng sợ.

Ông lão áo trường bào khẽ nheo mắt lại, tay phải chậm rãi siết chặt.

Xa xa, Diệp Quân cười nói: “Nói chuyện một lát nhé?”

Ông lão áo trường bào hung tợn nói: “Muốn kéo dài thời gian sao?”

Dứt lời, ông ta đột nhiên hóa thành một luồng sáng đen, biến mất tại chỗ.

Tuy rằng cơ thể không thoải mái, nhưng lúc này Diệp Quân cũng không để ý tới những thứ khác, cơ thể rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang, chém giết về phía ông lão áo trường bào.

Xoẹt!

Một tiếng xé gió đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên.

Chẳng mấy chốc, cả hai lại lao vào chiến đấu.

Ở một cấm địa bí ẩn.

Ông lão áo sợi gai đột nhiên xuất hiện ở trước cấm địa, ông ta đang định tiến lên, một ông lão tóc bạc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ông ta cách đó không xa.

Ông lão tóc bạc cười khẽ: “Thái A Nan, ông không được vào trong”.

Ông lão áo sợi gai tên là Thái A Nan khẽ liếc nhìn ông lão tóc bạc: “Huyền Già, ta muốn gặp học sĩ tối thượng”.

Huyền Già cười khẩy: “Ông nghĩ ông có khả năng đó sao?”

Thái A Nan nhìn Huyền Già chằm chằm không nói gì.

Huyền Già khẽ mỉm cười, sau đó nói: “Thái A Nan, nói thật, kiếm tu trẻ tuổi kia và tộc Thái A các ông không có quan hệ gì, sao các ông lại vì hắn mà kết thù với Huyền tộc bọn ta?”

Mặt Thái An Nan không chút biểu cảm: “Chẳng lẽ không phải Huyền tộc các ông bày mưu tính kế hãm hại tộc Thái A bọn ta trước sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện