Chương 2997

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương đã khôi phục bản thể, lúc này, Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Hai bên nhìn nhau không nói gì, đột nhiên, Bắc Tề Vương hóa thành một luồng sáng đen biến mất tại chỗ.

Bùm!

Bỗng chốc, cả tinh hà trở nên sôi sục.

Sức mạnh thân xác thuần túy.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, khi Bắc Tề Vương lao tới trước mặt hắn, vô số kiếm ý từ trong người hắn bắn ra.

Lần này, Diệp Quân đã phóng ra rất cả kiếm ý của mình.

Đòn mạnh nhất!

Sau khi phóng ra tất cả kiếm ý, một luồng sức mạnh nổ ra trước mặt hắn, luồng sức mạnh này khiến tất cả mọi người bất ngờ, sắc mặt biến đổi.

Bởi vì trong những kiếm ý này ẩn chứa sức mạnh thời không đặc biệt.

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã dẫn nổ vô số sức mạnh thời không đặc biệt.

Bùm!

Bỗng chốc, Diệp Quân cùng Bắc Tề Vương cùng bay ra ngoài.

Từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều không ngừng tỏa ra xung quanh. Vài cường giả yếu bị đánh bay vạn trượng, cơ thể rạn nứt, linh hồn bị tổn thương.

Nhị Nha nhìn chằm chằm vào khoảng thời không tối đen như mực ở đằng xa, ngừng liếm cây kẹo.

Cô bé nhìn chằm chằm một hồi lâu rồi mới tiếp tục liếm kẹo.

Tiểu Bạch nhìn phía xa, nắm chặt móng vuốt, mặt tràn đầy vẻ lo lắng và căng thẳng.

Cháu trai không thể xảy ra chuyện được.

Mọi người xung quanh đều nhìn về phía mảnh thời không đen kịt, trong mảnh thời không đen kịt đó còn có vô số sức mạnh không ngừng tỏa ra.

Ai đã thua?

Cứ như vậy một khắc trôi qua, mảnh thời không kia mới dần khôi phục lại.

Diệp Quân và Bắc Tề Vương lại xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này, thân xác Diệp Quân đã rạn nứt hoàn toàn, giống như đồ sứ bị va chạm mạnh, máu không ngừng tuôn ra từ cơ thể, nhưng chớp mắt đã bị hắn hấp thu.

Đối diện Diệp Quân, toàn thân Bắc Tề Vương đã bị xé nát, trên người còn có vô số nhát kiếm, mặc dù thân xác lão ta cường tráng nhưng vẫn không thể chống chọi với luồng sức mạnh thời không đặc biệt mà Diệp Quân phóng ra.

Ai thua rồi?

Mọi người nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ nghi ngờ, chẳng lẽ không phân thắng bại?

Lúc này, Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân: “Sức mạnh thời không kia là gì?”

Mặc dù kiếm của Diệp Quân rất mạnh nhưng lão ta biết rõ kiếm đạo của Diệp Quân không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của lão ta, thứ phá vỡ lớp phòng ngự của lão là luồng sức mạnh thời không đặc biệt kia, đó mới là thứ đáng sợ.

Nghe Bắc Tề Vương hỏi, Diệp Quân mỉm cười đáp lời: “Chỉ là món đồ chơi trưởng bối trong nhà để lại cho ta mà thôi, ta cũng không biết nó tên là gì”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện