Chương 2990

Bắc Tề Vương chậm rãi nhắm mắt lại, huyết mạch trong cơ thể sôi trào, một lúc sau, lão ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Chỉ có vậy thôi sao?”

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.

Bắc Tề Vương đang định lên tiếng thì một thanh kiếm lặng yên xuất hiện, Bắc Tề Vương nheo mắt, còn chưa kịp phản ứng, một nhát kiếm đã phóng tới trước mặt lão ta.

Rầm!

Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị đánh bay vạn trượng.

Kiếm quang vỡ vụn, cơ thể tách lìa.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Diệp Quân: “Lần đầu xuất kiếm, hắn chưa dùng hết sức”.

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Hắn cố ý khiến Bắc Tề Vương mất sức ư?”

Sở phu nhân khẽ gật đầu: “Hắn biết Bắc Tề Vương kiêu ngạo, một khi kiếm của hắn không thể làm hại Bắc Tề Vương thì lão ta sẽ càng kiêu ngạo hơn, sau đó sẽ buông lỏng cảnh giác…”

Nói đến đây, bà ta nhìn Diệp Quân: “Người này mưu kế thật thâm sâu”.

Phải nói rằng, lúc này Diệp Quân khiến bà ta rất bất ngờ về thiên phú, thực lực và sự thông minh, thật sự quá khủng bố.

Bấy giờ, bà ta càng chắc chắn rằng người đứng sau Diệp Quân càng không đơn giản.

Sau khi dừng lại, trên người Bắc Tề Vương đã có mấy chục nhát kiếm, mặc dù không sâu nhưng cũng đã đâm vào da thịt lão ta.

Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với ánh mắt thù địch: “Ngươi chết chắc rồi”.

Nói xong, lão ra xông về phía Diệp Quân.

Vào thời khắc lão ta chuyển động, một thanh kiếm từ trên đỉnh đầu lão ta phóng xuống.

Ầm!

Bắc Tề Vương bị thanh kiếm trấn áp tại chỗ, nhưng một khắc sau, Bắc Tề Vương đã tung một quyền.

Bùm!

Kiếm của Diệp Quân bị đánh bay.

Cùng lúc đó, Bắc Tề Vương gầm lớn, một luồng khí tức yêu thú mạnh mẽ như thủy triều cuốn tới, trong nháy mắt đã đẩy lùi Diệp Quân ra xa ngàn trượng.

Ngay sau đó, Bắc Tề Vương lao về phía Diệp Quân như một quả đạn pháo.

Sự va chạm này khiến trời đất hủy diệt.

Thấy Bắc Tề Vương lao tới, Diệp Quân nheo mắt lại, thực lực của Bắc Tề Vương mạnh hơn Thần Võ kia rất nhiều.

Diệp Quân không dám lơ là, lập tức kích hoạt hai loại sức mạnh huyết mạch trong cơ thể, khí tức quanh người Diệp Quân lại tăng lên.

Diệp Quân đâm kiếm ra.

Thời không Tuế Nguyệt!

Bùm

Một luồng kiếm quang đáng sợ nổ tung trước mặt hắn, ngay sau đó, Diệp Quân bay ngược ra.

Nhưng Bắc Tề Vương không lùi nửa bước, không chỉ vậy mà còn xông về phía Diệp Quân lần nữa.

Rõ ràng, Bắc Tề Vương lúc này đã nổi giận.

Đây cũng là điều bình thường, dù sao lão ta cũng là yêu vương, nếu hôm nay thua Diệp Quân thì còn khó chịu hơn là phải chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện