Chương 2828

Sau khi Triệu Lão rời khỏi đạo cung, cũng không có đi thẳng đến gặp Diệp Quân, mà dẫn theo một nhóm người thẳng đến nhà họ Kỳ.

Bây giờ để vấn đề của Diệp Quân sang một bên, ông ta phải giết Kỳ Mạc, tên khốn đó trước.

Nhà họ Kỳ.

“Ngu xuẩn!”

Trong đại điện, một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang lên, chấn động bốn phía.

Trong đại điện, sắc mặt Kỳ Mạc có chút khó coi, cúi đầu không dám nói gì.

Trước mặt ông ta cách đó không xa, có một người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên mặc một bộ hoa bào, trong mắt ánh lên sự tức giận không thể che giấu.

Người này là Kỳ Lăng, gia chủ nhà họ Kỳ.

Kỳ Lăng trừng mắt nhìn Kỳ Mạc, tức giận nói: “Ông cho rằng lai lịch của thiếu niên kia không đơn giản, không ra tay cũng không có gì sai, nhưng ông tuyệt đối không được để cho tên đó giết chết Triệu Lão…Không đúng, khi thiếu niên kia mời ông cùng đối phó với Đạo Thị, lẽ ra ông không nên từ chối, sau khi từ chối, ông lại để cho thiếu niên kia đi giết Triệu Lão…Ông quả thực là một con lợn, ngu như lợn!”

Lúc này, Kỳ Lăng tức giận đến mức phổi sắp nổ tung.

Nếu Kỳ Mạc biết thân phận của người thanh niên này không đơn giản liền rút lui, thì đó sẽ là một lựa chọn sáng suốt, nhưng Kỳ Mạc lại không rời đi, không chỉ từ chối mà còn để cho thiếu niên đó đi giết Triệu Lão…

Điều này tương đương với việc kết thù hai phe một lúc!

Sau khi nghĩ đến đây, Kỳ Lăng càng nghĩ càng tức giận và tiếp tục chửi bới: “Ông đúng là một con lợn, không, lợn không ngu bằng ông!”

Sắc mặt Kỳ Mạc tái đi, nhưng không dám nói gì, bởi vì ông ta cũng biết mình đã phạm phải sai lầm lớn, hiện tại cần nhà họ Kỳ che chở, bởi vì Triệu Lão nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Kỳ Lăng hít một hơi thật sâu, khuôn mặt trở nên tái nhợt, tỏa ra một luồng khí tức đáng sợ.

Nhà họ Kỳ vốn có rất nhiều lựa chọn, nhưng Kỳ Mạc lại chọn cái ngu ngốc nhất.

Đúng là lợn!

Một lúc sau, Kỳ Lăng đột nhiên nói: “Ông nói là thanh niên đó có truyền thừa của Thần Nhất?”

Thấy lửa giận của Kỳ Lăng đã lắng xuống, Kỳ Mạc vội vàng gật đầu: “Đúng thế”.

Ánh mắt Kỳ Lăng khẽ động, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Thấy vậy, Kỳ Mạc sửng sốt, chẳng lẽ tộc trưởng cũng có ý nghĩ đó?

Sau khi nghĩ, Kỳ Mạc trầm giọng nói: “Tộc trưởng, lai lịch của tên kia không đơn giản…”

Kỳ Lăng tức giận nói: “Bây giờ đã thành kẻ thù của nhau rồi, còn có thể làm sao? Chẳng lẽ giết ông đi đền tội cho hắn?”

Kỳ Mạc không dám nói gì nữa.

Quả thật, hiện tại hai bên đã thành kẻ thù, trừ khi nhà họ Kỳ muối mặt đi xin lỗi thanh niên đó, nếu không, không ai có thể đảm bảo sau này thanh niên kia không trả thù nhà họ Kỳ.

Đương nhiên, Kỳ Mạc hiểu rõ, tộc trưởng nhà mình không phải đang lo lắng tên này có trả thù nhà họ Kỳ hay không, mà là đang thèm muốn truyền thừa Thần Nhất trên người tên này.

Thần Nhất!

Đây là một vị cường giả có 10 phần thần tính!

Những thứ mà một cường giả ở cấp độ này để lại sao có thể là những thứ bình thường được? Đừng nói những thứ khác, ngay cả Tổ Mạch kia cũng đủ khiến lòng người rung động rồi.

Đúng lúc này, một ông lão đột nhiên đi vào đại sảnh, ông già cung kính hành lễ với Kỳ Lăng, sau đó nói: “Tộc trưởng, Triệu Lão tới rồi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện