Chương 2736

Nói xong, cô ấy xoay người rời đi, nhưng dường như nghĩ ra điều gì đó chợt dừng lại, lấy ra một tia thương mang, đưa cho Diệp Quân: “Cho đệ”.

Diệp Quân nghi hoặc: “Đây là gì?”

Diệp An bình tĩnh nói: “Đệ giữ đi, thời khắc quan trọng có thể lấy nó ra”.

Diệp Quân định hỏi tiếp thì Diệp An đã trừng mắt: “Bảo đệ cầm thì cứ cầm đi, chần chừ gì nữa? Phiền chết đi được”.

Nói xong cô ấy hóa ném thương mang cho Diệp Quân, rồi hóa thành một tia sáng trắng biến mất trên bầu trời.

Diệp Quân lắc đầu cười, trong lòng cảm thấy ấm áp, thu thương mang lại.

Lúc này, Mộc Nguyên nói: “Cô ấy trở về gọi người sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Ta không biết tông chủ của Quá Khứ Tông mạnh thế nào, nhưng ta biết thực lực của đám ngụy thần kia rất mạnh, hơn nữa, sau nhiều năm như vậy, thực lực của bọn họ chắc chắn còn mạnh hơn trước. Cho nên người bình thường không thể uy hiếp được bọn họ”.

Diệp Quân cười nói: “Thực lực của người nhà ta cũng không tồi”.

Mộc Nguyên do dự, cuối cùng cũng không nói gì nữa, bởi vì ông ta chưa từng gặp người nhà Diệp Quân, vì vậy cũng không biết thực lực của bọn họ ra sao, nhưng dựa vào thực lực và tài năng của Diệp Quân và Diệp An có thể thấy thực lực của người nhà Diệp Quân cũng không yếu.

Nhưng ông ta vẫn hơi lo lắng.

Mộc Nguyên nói: “Chúng ta tới Âm Dương Giới”.

Diệp Quân nhìn Mộc Nguyên: “Hai tổ thú Âm Dương?”

Mộc Nguyên gật đầu: “Chúng là thần thú do Thượng Thần nuôi dưỡng, sau khi Thượng Thần ra đi, chúng đã trở về thế giới của mình, không màng thế sự gì nữa. Cậu là người kế thừa của Thượng Thần, bọn chúng có khả năng sẽ quy phục trước cậu”.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Có khả năng…”

Mộc Nguyên gật đầu: “Bởi vì bọn chúng từng nói chỉ quy phục trước người kế thừa của Thượng Thần”.

Diệp Quân im lặng.

Mộc Nguyên nói tiếp: “Dưới hai tổ thú Âm Dương có một đội quân yêu thú. Các loại thú lớn ở thời Thần Nhất đều do bọn chúng kiểm soát, nếu cậu có thể khiến chúng đầu hàng thì cậu sẽ nhận được sự giúp đỡ lớn”.

Diệp Quân không nói gì.

Mộc Nguyên do dự nói: “Có phải cậu không coi trọng lắm không?”

Diệp Quân chớp mắt, hơi bất ngờ: “Sao ông lại nghĩ vậy?”

Mộc Nguyên cười khổ: “Cậu coi thường cả thần ấn thì coi thường hai tổ thú Âm Dương cũng là điều bình thường… Chỉ là, cậu Diệp, ta thấy rất khó hiểu, gia đình cậu rốt cuộc là gia đình thế nào… Cậu không coi trọng thần ấn, không coi trọng hai tổ thú Âm Dương, thậm chí còn không quan tâm đến truyền thừa của Thượng Thần…”

Diệp Quân cười nói: “Chúng ta đi tìm hai tổ thú Âm Dương đi”.

Mộc Nguyên gật đầu: “Được”.

Nói xong hai người biến mất tại chỗ.

Sau khi cả hai biến mất, một người đàn ông mặc áo choàng đen xuất hiện, người này chính là A Nan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện