Chương 2670

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, sau đó nói: “Ngươi còn biết gì nữa không?”

Thần đồ nhẹ giọng nói: “Ta chỉ biết đây là nhật ký của chủ nhân, ghi lại một vài chuyện quá khứ của ngài ấy, trước đây lúc linh của thần ấn hỏi chủ nhân về thứ này, chủ nhân chỉ trả lời một câu, trùng hợp là ta cũng có mặt”.

Diệp Quân nhìn về phía Mộc Nguyên trước mặt: “Tiền bối có biết gì không?”

Mộc Nguyên lắc đầu: “Chủ nhân chưa từng đề cập tới chuyện quá khứ, lúc ta đi theo ngài ấy, ngài ấy đã là vô địch rồi”.

Diệp Quân nhìn quyển cổ tịch màu đen trước mặt, sau một hồi im lặng suy nghĩ, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, không nghiên cứu về nó nữa.

Khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Quân bắt đầu dạy dỗ mấy người nhóm Lâm Bảo Mỹ tu luyện, phải công nhận tốc độ tu luyện của họ thật sự rất kinh khủng, đặc biệt là Lâm Bảo Mỹ và Cẩu Đán đi đầu, tốc độ tu luyện của hai đứa có thể nói là rất nghịch thiên.

Bây giờ Lâm Bảo Mỹ đã có thể thi triển thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm mà hắn dạy!

Hơn nữa chưa đến mấy ngày, cô bé đã có thể chồng ba chiêu với nhau.

Thiên phú tu luyện thế này khiến Diệp Quân cũng phải thay đổi sắc mặt.

Còn Cẩu Đán, thật ra thiên phú của cậu ta cũng không thua kém gì Lâm Bảo Mỹ, cậu ta thích dùng quyền, vì thế Diệp An là người dạy cậu ta. Dưới sự dạy dỗ của Diệp An, trong một khoảng thời gian ngắn, Cẩu Đán đã lĩnh ngộ được quyền ý, hơn nữa còn rất mạnh mẽ.

Có điều Cẩu Đán vẫn rất sợ Lâm Bảo Mỹ, hoàn toàn không dám ra tay với cô bé, vì chỉ cần ra tay cậu ta chắc chắn sẽ bị đánh.

Ngoài Lâm Bảo Mỹ và Cẩu Đán, những đứa bé còn lại cũng tu luyện với tốc độ rất nhanh.

Một nơi đất lành!

Diệp Quân hơi cảm thán, những đứa bé này vì sinh ra ở động thiên Thần Nhất nên đúng là được trời ưu ái.

Sau này chắc chắn bọn chúng sẽ tiền đồ vô lượng.

Đi đến đây, thu hoạch lớn nhất của hắn là những đứa bé này.

Võ Tông.

Trong một gian đại điện, tông chủ Huyền Âm của Võ Tông đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, hai tay đặt lên đầu gối, mắt khép hờ.

Bà ta vẫn mặc đồ màu tím, tao nhã cao quý.

Một trăm Tổ Nguyên lấy được từ chỗ Diệp Quân đều đã bị bà ta hấp thu, mà việc này cũng khiến thực lực của bà ta tăng lên rất nhiều.

Võ Tông có Tổ Nguyên, nhưng Tổ Nguyên không tinh khiết chút nào, so sánh với Tổ Nguyên Diệp Quân cho có thể nói là kém xa trăm nghìn dặm.

Lúc này, Huyền Âm chậm rãi mở mắt, bà ta hơi nheo mắt lại: “Nếu có nhiều hơn chút nữa…”

Đã rất lâu rồi tu vi của bà ta không được tăng lên, nhưng lần này Tổ Nguyên của Diệp Quân giúp tu vi của bà ta tiến bộ rất nhiều, nếu có nhiều Tổ Nguyên hơn, thậm chí bà ta còn có thể đột phá.

Nghĩ vậy, trong mắt Huyền Âm lộ vẻ lạnh lùng.

Nhưng bà ta vẫn còn rất bình tĩnh.

Trước khi chưa điều tra rõ lai lịch của đối phương, bà ta sẽ không ra tay tuỳ tiện.

Cẩn thận là trên hết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện