Chương 1554

Chương 1554

Tiểu Tháp đột nhiên lên tiếng: “Có phải ngươi đang nghĩ, từ nay về sau sẽ chỉ dựa vào bản thân, kiên quyết không gọi ‘cô cô’?”

Diệp Quân gật đầu, nghiêm túc nói: “Đúng vậy”.

Tiểu Tháp không nói gì thêm.

Trước kia cũng từng có một người đàn ông mang suy nghĩ như vậy, sau đó… Chậc chậc!

Nó rất tò mò, muốn biết người này có thể kiên trì được bao lâu? Đương nhiên, nó cũng biết, người này cao ngạo kiêu hãnh, nếu thật sự có ngày đó, nhất định đó phải là thời khắc tuyệt vọng cùng cực, không gì sánh được.

Diệp Quân dứt khỏi luồng suy tư, ngẩng đầu nhìn lên hư không, ông và bác đi rồi, hiện giờ cô cô với cha cũng đã rời đi, tiếp theo đây, con đường của mình sẽ càng thêm gian nan trắc trở.

Chợt nghĩ đến điều gì, Diệp Quân quay đầu nhìn đám cường giả của Thánh Tông đang ở cách đó không xa. Thấy Diệp Quân nhìn qua, đám cường giả kia lập tức biến sắc, quay đầu bỏ chạy. Dù cho bọn họ thêm chục lá gan, bọn họ cũng không dám ra tay với Diệp Quân nữa.

Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế cũng bị gi3t chết chỉ bằng một ánh mắt, bọn họ mà còn dám đánh, chẳng phải chê sống quá lâu hay sao?

Diệp Quân lại đột nhiên hô lên: “Chờ chút!”

Nghe thấy Diệp Quân gọi, đám cường giả của Thánh Tông vội dừng lại ngay. Diệp Quân nhìn một Đại Đế trong đám người đó, hỏi: “Thương hội Vân Hải lừa của ta sáu tỷ linh nguyên, việc này định tính thế nào?”

Sáu tỷ!

Vị Đại Đế đứng đầu nghe nói thế thì sửng sốt cả người, quay phắt lại, nhìn Cầm quản sự đang run rẩy cách đó không xa: “Sáu tỷ?”

Cầm quản sự cũng đã nghe thấy, sắc mặt đã tái nhợt, run giọng phủ nhận: “Không… Không phải…”

Diệp Quân nhìn chòng chọc vào cô ta: “Không cái gì? Ta nói cho ngươi biết, làm người thì phải biết lấy một đền mười”.

Cầm quản sự run run nói: “Lấy một đền mười là sao?”

Diệp Quân chỉ nhìn chằm chằm cô ta, không nói gì.

Ánh mắt lạnh lẽo của Diệp Quân khiến Cầm quản sự sợ hãi tột cùng, không dám cãi thêm lời nào, thôi được rồi, ngươi lợi hại, ngươi muốn đền mười thì đền mười đi.

Đã đến nước này, đương nhiên Diệp Quân nói gì cũng đúng.

Diệp Quân lại nhìn sang phía vị cường giả Đại Đế cầm đầu: “Trả ta sáu tỷ, bằng không, từ hôm nay trở đi, thế gian không còn Thánh Tông nữa”.

Nghe vậy, sắc mặt vị Đại Đế kia trở nên vô cùng khó coi, ông ta căm tức nhìn Cầm quản sự: “Còn không chịu giao ra?”

Cầm quản sự vội chỉ vào thi thể Cố Vân Hải: “Ở chỗ ông ta…”

Vị cường giả Đại Đế lạnh lùng liếc nhìn Cầm quản sự rồi mở lòng bàn tay, nhẫn không gian giấu trên thi thể Cố Vân Hải bay về tay ông ta, nhưng kiểm tra bên trong lại chỉ có sáu trăm triệu linh nguyên.

Đại Đế chau mày: “Sao chỉ có sáu trăm triệu?”

Cầm quản sự liếc mắt về phía Diệp Quân rồi cúi đầu, không dám nói lời nào.

Thấy thế, vị cường giả Đại Đế kia còn gì không rõ nữa?

Thiếu niên kiếm tu này muốn tranh thủ tống tiền đây mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện