Chương 1549

Thấy thế, ông lão áo sặc sỡ trước mặt Diệp Quân lập tức thay đổi sắc mặt: “Ngươi điên rồi hả?”

Vào thời khắc này, linh hồn của Diệp Quân đã yếu ớt vô cùng, còn tiếp tục thiêu hồn, chỉ sợ sẽ thật sự chết đi.

Thế này, là muốn liều chết!

Ông lão kia hoảng hốt trong lòng, không muốn chống đỡ một kiếm này của Diệp Quân, định lùi lại phía sau, nhưng kiếm của Diệp Quân thật sự quá nhanh, nháy mắt đã tiến tới trước mặt ông ta.

Ầm!

Kiếm hạ xuống, vị Đại Đế áo sặc sỡ đó bị đánh bay, khi ông ta dừng lại được, thân thể cũng nát vụn, chỉ còn lại linh hồn.

Ông ta ngơ ngẩn cả người, nhìn về phía Diệp Quân ở nơi xa, lúc này, Diệp Quân chẳng khác nào một ngọn lửa hừng hực cháy, linh hồn đang biến mất dần.

Ông lão áo sặc sỡ kia không tiếp tục ra tay, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, với tốc độ thiêu đốt này, tối đa là nửa khắc nữa, linh hồn của Diệp Quân sẽ bị đốt cháy thành hư vô, cuối cùng, thần hồn cùng diệt sạch. Bởi vậy, ông ta chỉ cần kéo dài thời gian là được.

Đương nhiên, còn một nguyên nhân quan trọng hơn cả là, ông ta sợ Diệp Quân lúc sắp chết còn liều một phen, kiếm của hắn vào thời khắc này thật quá đáng sợ, dù ông ta là một Tuế Nguyệt Đại Đế cũng không dám đối đầu trực diện.

Diệp Quân liếc nhìn hai vị Tuế Nguyệt Đại Đế bị mình đánh tan thân thể, sắc mặt ảm đạm, khẽ thở dài: “Mình vẫn còn quá yếu!”

“Mẹ nó!”

Ông lão áo sặc sỡ kia nghe thấy thế liền giận tím mặt, lời của Diệp Quân lọt vào tai ông ta chẳng khác nào một cái bạt tai vang dội. Một gã thiếu niên mới tới cảnh giới Thiên Tiên, một mình đánh với hai Tuế Nguyệt Đại Đế, diệt được thân thể của cả hai Tuế Nguyệt Đại Đế, như thế còn chưa thấy đủ sao?

Ngươi còn muốn cái gì nữa?

Sắc mặt vị Đại Đế áo đỏ cũng vô cùng khó coi, lời Diệp Quân nói thật giống như vả vào mặt bọn họ vậy.

Nhưng vào lúc này, khi linh hồn đã bị thiêu đốt gần như không còn, Diệp Quân lại xông lên một lần nữa, vung kiếm bổ về phía hai vị Tuế Nguyệt Đại Đế.

Thấy thế, hai vị Đại Đế đều biến sắc, nhưng cả hai đều không hề lùi bước, đồng thời dấn bước tiến lên, cùng ra tay chống trả.

Ầm ầm!

Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân hóa thành một ngọn lửa, bay ra ngoài, hai vị Đại Đế cũng lùi lại mấy nghìn trượng mới dừng được, khi dừng lại, linh hồn của họ cũng đã trở nên mờ ảo.

Bên kia, lúc này Diệp Quân lại đột nhiên có biến hóa, hơi thở tăng mạnh, tăng vọt từ cảnh giới Thiên Tiên lên đến Chí Tiên.

Chứng kiến cảnh tượng này, hai vị Đại Đế nhìn nhau, sắc mặt hoảng hốt.

Tăng cảnh giới vào lúc này?

Nhưng cũng may, vào thời khắc này, Diệp Quân đã cận kề cái chết, nếu không, sau khi tăng cao cảnh giới, thực lực của hắn cũng sẽ tăng lên cực nhanh.

Diệp Quân không tiếp tục tấn công, hắn chậm rãi ngã xuống, nhìn về phía chân trời, ánh mắt dần trở nên mờ mịt.

Nhưng hắn không hối hận.

Chết cũng không hối hận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện