Chương 1405

Ầm!

Chiêu kiếm đánh tan quyền thế kia, cùng lúc đó, sức mạnh kiếm khí mạnh mẽ đẩy Bác Thiên Đạo lùi xa nghìn trượng!

Sau khi dừng lại, Bác Thiên Đạo nhìn cánh tay phải đấy vết kiếm của mình, trong lòng vô cùng rung động, ông ta không ngờ thực lực của Chấp Kiếm Nhân lại trở nên mạnh mẽ đến thế.

Phía xa, Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nhìn Bác Thiên Đạo: “Giết ông ta!”

Dứt lời, bà ta biến thành một tia kiếm quang lao tới, mũi kiếm ép người.

Tả tướng và Võ tướng đồng thời biến mất!

Ba người đồng loạt ra tay!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Bác Thiên Đạo thoáng chốc thay đổi, ông ta không chút do dự xoay người, tiến vào trong thời không nối với biên giới kia.

Tốc độ rất nhanh, ba người Chấp Kiếm Nhân vừa mới xông tới, ông ta đã trốn vào trong biên giới.

Thấy cảnh này, ánh mắt Chấp Kiếm Nhân thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Đồ vô dụng!”

Tả tướng trầm giọng nói: “Bây giờ người này đã luân hồi đến lần thứ mười, nếu hoàn toàn giải phong ấn, thực lực của ông ta…”

Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng cất lời: “Không có giới hạn, đồ ngu xuẩn!”

Sau đó, bà ta xoay người rời đi.

Tả tướng và Võ tướng nhìn nhau cười, Chấp Kiếm Nhân này vẫn nóng tính như thường ngày!

Lúc này, Võ tướng đột nhiên nói: “So với vũ trụ Bác Thiên này, ta lo lắng về vũ trụ Quan Huyên kia hơn!”

Vũ trụ Quan Huyên!

Nghe thấy lời Võ tướng, nụ cười trên mặt Tả tướng dần biến mất, bà ta gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Bà ta cảm thấy vũ trụ Quan Huyên nguy hiểm hơn với Chân vũ trụ.

Mấy cao thủ của Dương tộc ở vũ trụ Quan Huyên, dù là Chân vũ trụ cũng không dám coi thường.

Võ tướng chợt nói: “Một năm sau, Diệp Quân kia muốn khiêu kiến Chấp Kiếm Nhân, bà cảm thấy hắn có cơ hội không?”

Tả tướng lắc đầu: “Không có cơ hội!”

Võ tướng cười hỏi: “Sao lại nghĩ thế?”

Tả tướng nhỏ giọng nói: “Diệp Quân kia đúng là thiên tài yêu nghiệt hiếm có, nhưng thiên phú của Chấp Kiếm Nhân không hề thua kém gì hắn. Dù là thiên phú cá nhân hay thiên phú kiếm đạo, Chấp Kiếm Nhân đều không yếu hơn hắn. Hơn nữa, Chấp Kiếm Nhân đã sống bao nhiêu năm, hắn muốn đánh bại Chấp Kiếm Nhân trong vòng một năm gần như là chuyện không thể nào”.

Võ tướng gật đầu: “Đúng là thế!”

Tả tướng lại nói: “Cảnh giới, càng về sau sẽ càng khó tăng lên, bây giờ hắn đang thăng cấp rất nhanh, không có nghĩa là sau này cũng vậy. Không có thời gian lắng đọng thì trong vòng một năm, hắn muốn thăng lên Đại Đế còn khó, chứ nói gì đến việc thực lực của Chấp Kiếm Nhân còn vượt xa Đại Đế”.

Nói đến đây, bà ta thoáng im lặng, sau đó mới tiếp tục: “Nhưng ta thấy Diệp Quân này không phải một kẻ ngu ngốc, nếu hắn dám khiêu chiến Chấp Kiếm Nhân, còn giao hẹn một năm, thì chắc hắn phải có chỗ dựa gì đó…”

Võ tướng gật đầu: “Đúng thế, chúng ta không nên coi thường người này, ta đã phái người theo dõi hắn mọi lúc mọi nơi rồi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện