Chương 1375

Tại sao một Đại Đế lại muốn ôm nỗi hận vào mình?

Vô lý thật!

Trừ khi…

Diệp Quân bỗng nói: “Kính Tuế Nguyệt đang ở trên người cô sao?”

Nghe Diệp Quân nói thế, ánh mắt cô gái lóe lên vẻ ngạc nhiên nhưng không nói gì.

Diệp Quân nhìn cô gái: “Hay là cô chính là kính Tuế Nguyệt?”

Lúc này nụ cười trên môi cô gái hoàn toàn biến mất.

Thấy thế Diệp Quân biết mình đã đoán đúng.

Cô gái này thế mà lại là kính Tuế Nguyệt.

Cô gái nhìn Diệp Quân: “Sao ngươi biết?”

Diệp Quân nói: “Ta đoán”.

Cô gái cười nói: “Đoán thế nào?”

Diệp Quân nhìn cô gái rồi nói: “Tháp gia nói kính Tuế Nguyệt đang ở đây, vì ở đây có sức mạnh Tuế Nguyệt, mà vừa rồi cô nương cũng nói kính Tuế Nguyệt ở trong lòng sông, tiền bối của ta lại nói những gì cô nương nói nửa thật nửa giả, nghĩ kỹ lại thì ý của bà ấy là kính Tuế Nguyệt quả thật ở trong sông nhưng cũng chính là bản thân cô nương”.

Nói rồi hắn ngừng một chốc, sau đó lại nói: “Tất nhiên đều chỉ là suy đoán của ta”.

Cô gái nhìn Diệp Quân một lúc lâu, bật cười: “Diệp công tử thông minh thật”.

Diệp Quân hơi chắp tay lại: “Cô nương, ta đến đây thật ra là vì kính Tuế Nguyệt, nhưng ta không muốn chiếm lấy kínhTuế Nguyệt cho riêng mình, ta chỉ đơn thuần muốn mượn dùng một chút thôi”.

Cô gái cười nhạo: “Không muốn chiếm lấy làm của riêng ư? Diệp công tử, ngươi cũng rất giả tạo”.

Diệp Quân xòe bàn tay ra, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn, hắn nhìn cô gái: “Cô nương nghĩ tháp này thế nào?”

Cô gái nhìn Tiểu Tháp nói: “Phá…”

Cô ấy bỗng nhíu mày, nhìn chằm chằm một lúc, vẻ mặt nghiêm trọng: “Lợi hại”.

Tiểu Tháp lập tức kiềm chế ngọn lửa giận.

Diệp Quân lại xòe tay ra, cây thần tự nhiên xuất hiện trong tay hắn, hắn nhìn cô gái: “Cô nương thấy cái này thế nào?”

Sắc mặt cô gái hơi thay đổi: “Cây thần tự nhiên”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó tâm niệm hơi động, kiếm Hành Đạo bay đến trước mặt cô gái: “Cô nương, cô thấy kiếm này thế nào?”

Cô gái nhìn kiếm Hành Đạo trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Diệp Quân nhìn cô gái: “Cô nương, bây giờ tin lời ta nói rồi chứ?”

Cô gái lặng thinh một lúc rồi nhìn Diệp Quân: “Mượn dùng một lúc ư?”

Diệp Quân gật đầu.

Cô gái hỏi: “Ngươi có thể cho ta thứ gì?”

Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Cô nương có thể đưa ra đề nghị”.

Cô gái nhìn Diệp Quân đánh giá một hồi, môi cong lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện