Chương 1356

Người phụ nữ bí ẩn: “Đó là bây giờ thôi, ngươi không biết lúc Thần Đạo ở thời kỳ đỉnh cao huy hoàng đến cỡ nào đâu, còn huy hoàng hơn cả Chân vũ trụ hiện nay nữa. Lúc đó, bọn họ thống trị tất cả vũ trụ, hơn nữa, chủ nhân bút Đại Đạo còn dùng đại đạo làm cơ sở để không ngừng mở rộng biên giới vũ trụ, phát triển khai phá ra bên ngoài, vũ trụ Quan Huyên của các ngươi chính là một trong những vũ trụ mà ông ta đã tìm ra!”

Diệp Quân nhíu mày: “Vũ trụ Quan Huyên là do ông ta phát hiện ra ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Đúng vậy, nhưng sau khi trở về từ vũ trụ Quan Huyên, ông ta trở nên rất kín tiếng, hơn nữa hình như ông ta đã bị thương”.

Diệp Quân kinh ngạc: “Bị thương sao?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Đúng vậy, lúc đại chiến với đại tỷ, đại tỷ đã nói một câu là ông ta đã bị thương, đại tỷ không muốn đục nước béo cò, nên không tiếp tục đuổi đánh ông ta nữa!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Sau đó Thần Đạo bị Chân vũ trụ lật đổ ạ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Lúc đó chưa phải là Chân vũ trụ, chỉ là thôn Thạch thôi”.

Thôn Thạch!

Diệp Quân khẽ nói: “Chắc trận chiến đó rất kịch liệt nhỉ?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Kịch liệt đến độ ngươi không thể tưởng tượng ra được. Trận chiến đó, Thần Đạo bị đánh tơi bời, chủ nhân bút Đại Đạo bị đuổi ra khỏi Chân vũ trụ, bút vận bị trấn áp, không thể nào bước vào Chân vũ trụ được nữa. Ngoài ra, rất nhiều cường giả dưới trướng Thần Đạo, người chết kẻ bị trấn áp, hiện nay, chư thiên vạn giới và các vũ trụ lớn đều rất xa lạ với Thần Đạo”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn cũng rất xa lạ với Thần Đạo, à không đúng, trước đây, dường như hắn chưa nghe tới Thần Đạo bao giờ.

Lúc nói chuyện, Diệp Quân đã tới trước cửa đại điện, bước vào trong điện thấy nó đã bị tháng năm ăn mòn loang lổ, không khí xung quanh tràn ngập mùi cũ kỹ.

Diệp Quân thở dài: “Sau huy hoàng là tàn lụi!”

Đoạn, hắn đi vào trong đại điện, chân vừa bước vào trong bụi đã bay mù mịt.

Diệp Quân phất tay, bụi bặm trong đại điện đã bị quét đi sạch sẽ.

Diệp Quân nhìn đại điện trước mặt, ở đó có hai pho tượng, pho tượng bên trái cầm một cây bút, hắn từng nhìn thấy cây bút này, chính là bút Đại Đạo mà tỷ tỷ dùng trước đó.

Rõ ràng, pho tượng này chính là chủ nhân bút Đại Đạo trong truyền thuyết!

Ở phía bên phải chủ nhân bút Đại Đạo còn có một pho tượng nữ, người phụ nữ này đang mỉm cười nho nhã, tay cầm một quyển sách cổ.

Mà lúc này, hai pho tượng đều phủ đầy mạng nhện và bụi bặm.

Diệp Quân khẽ phất tay phải, mạng nhện và bụi bặm trên hai pho tượng đều biến mất.

Diệp Quân nhìn pho tượng của chủ nhân bút Đại Đạo, khẽ hỏi: “Tiền bối, làm sao mới có thể khiến ông ta xuất hiện?”

Người phụ nữ bí ẩn: “Không biết!”

Diệp Quân ngơ ra.

Người phụ nữ bí ẩn: “Ta với ông ta không thân cho lắm”.

Diệp Quân đen mặt, sau đó hỏi: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp trầm mặc một lát rồi nói: “Ta với ông ta, cũng không thân lắm”.

Diệp Quân chợt thấy cạn lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện