*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[Mẩu chuyện 1]
Trời mới vừa tờ mờ sáng, rèm cửa sổ phòng KTX 6094 đóng chặt, có chút ánh sáng xuyên qua, Từ Gia Hòa cảm giác như có con cá đang bơi qua bơi lại trong lỗ *** mình, mở mắt thì chợt nhìn thấy Lí Nhất Thước đang chôn đầu dưới háng mình bú hột le chùn chụt, đầu lưỡi chọc khuấy quanh hai mép *** hết lần này đến lần khác.
Còn thấy được cả *** bự cửng lên cứng ngắc của Lí Nhất Thước.
Chẳng biết người này dậy từ lúc nào, mới sáng sớm đã bò lên giường liếm *** mình.
Hai người trái lại không nói gì.
Lí Nhất Thước vội giơ tay bên môi khẽ "suỵt" một tiếng, lại vươn đồng hồ đeo tay lên, vừa xem giờ vừa thì thầm: "Tới giờ cửng *** rồi này!" (í nó là nó thấy con kẹc nó cương nên nó dòm đồng hồ mới bit là sáng gòi 🙂)
Từ Gia Hòa đỏ bừng cả mặt, nhớ tới lần trước hai đứa bị Giang Dữ Thành bắt được, cậu có hơi chống cự: "Hai người họ còn ngủ mà..."
"Thế chúng mình nhỏ giọng xíu!" Lí Nhất Thước áp người tới, kề con cu cương cứng cạ sát xuống dưới háng Từ Gia Hòa, đầu *** sượt qua khe thịt, hai người đều run lên một hồi.
Lí Nhất Thước cúi người, đè Từ Gia Hòa, hẩy mông chà chà *** lên xuống trên người đối phương, giọng nói vừa tủi thân lại cứng rắn đến cùng: "Tớ bị cương lên đau lắm, cậu bị tớ liếm ướt rồi mà, không muốn ** sao?"
Sao mà không muốn cho được, mới sáng sớm đã bị đầu lưỡi nóng hầm hập liếm ướt chèm nhẹp, lỗ bướm vì n*ng tình mà liên tục mấp máy nãy giờ, Từ Gia Hòa đỏ mặt, không chịu nổi khi Lí Nhất Thước làm nũng, đành phải dạng chân ra, chống cánh tay ở hai bên gối đầu, giọng vờ như tức giận: "Vậy thì nhanh lên đó nha, không được bắn ở trong! Cậu làm nhỏ nhẹ thôi đấy!"
Ừm ừm ừm! Sau khi được cho làm, Lí Nhất Thước gật đầu lia lịa, hắn với lấy một miếng bao cao su trong cái giỏ treo trên thanh sắt cạnh giường —— Từ khi chịu chơi quan hệ bốn tay, đã trữ thêm rất nhiều thứ đồ này các loại trong KTX, còn được đặt ở khắp nơi.
Cuối cùng Lí Nhất Thước cũng được tẩy trắng cái nổi bất công này—— Hắn không có đam mê kỳ lạ gì mà thích đeo bao cao su thủ dâm đâu!
Lúng ta lúng túng lấy bừa một cái, rèm cửa sổ đóng chặt làm ánh sáng mờ mịt, chả thấy rõ là loại gì, xé bao mới biết là loại xoắn ốc kéo dài thời gian. Lí Nhất Thước chưa xài loại này bao giờ, thế nhưng n*ng *** ngập đầu rồi, có thời gian đâu mà chọn với lựa, hắn tròng áo mưa lên đầu cu, ngón tay nhanh chóng tuốt xuống, *** to màu đỏ tía ngỏng thẳng đầu, phía trên đầu khấc còn gồ lên đường gân gai hình xoắn ốc, nhìn trông có vẻ càng khủng bố hơn.
"Ohhh —— "
*** bự thô to mặc thêm chiếc áo giáp xung quanh lồi lên những đường gân xoắn ốc, từ từ nhồi vào khe *** căng mịn, lúc vừa mới nhét đầu cu mà đã làm hai người sung sướng rên thành tiếng.
Ngay sau đó, bọn họ cùng bịt miệng của đối phương, trao đổi bằng ánh mắt nhắc nhở nhỏ giọng chút.
Tim Từ Gia Hòa đập bình bịch, hiện giờ vẫn còn nghe được tiếng thở nặng nề của Giang Dữ Thành và Lương Lục, mình thì lại vụng trộm lén hai người kia tập thể dục buổi sáng với Lí Nhất Thước.
Lí Nhất Thước cúi người ôm chặt Từ Gia Hòa, ghé đến bên tai, nhỏ giọng nói: "Sướng *** quá... Gia Hòa tối qua tớ còn nằm mộng tinh ấy, trong mơ cậu còn mang thai cơ, núm vú còn chảy sữa nữa, tớ bú lâu lắm. À đúng rồi, cậu còn bảo tớ bắn ngập tử cung cậu, lúc tớ đang định bắn á, Giang Dữ Thành nó sút tớ bay đi mất."
Phụt.
Từ Gia Hòa xém tí cười ra tiếng, cố cắn chặt môi mới cầm giữ được, bởi vì hồi hộp, nên ở dưới háng cũng gắt gao cắn lấy cây chày, siết nó cực chặt.
"Suỵt, đừng có nói nữa." Từ Gia Hòa lại che miệng Lí Nhất Thước lại, vừa xấu hổ vừa tức giận.
Được được được. Không cho nói thì thôi. Trong mộng không ** được, nhưng tỉnh mộng lại được **.
Lí Nhất Thước chầm chậm đưa đẩy ***, cắm cho lút cán rồi lại rút cả cây ra, liên tục nhiều lần như vậy, sướng thì sướng thật đấy, nhưng càng *** thì lại càng thêm n*ng, căn bản không lên đỉnh được.
Cu bự kia nó còn muốn rút hết ra lần nữa, nhưng Từ Gia Hòa mút chặt giữ nó lại, không cho đối phương lui ra ngoài nữa.
dương v*t gân guốc trơn trượt nhớp nháp, dính đầy nước dâm của mình cùng chất bôi trơn, Từ Gia Hòa càng thêm lúng túng, nghiêng đầu đi, không dám mặt đối mặt với Lí Nhất Thước, "Cậu đâm nhanh lên."
Lí Nhất Thước thẳng eo, lại đẩy vào sâu trong âm đ*o, tựa vào tai đối phương, giọng điệu có vẻ hoài nghi: "Không phải cậu dặn làm nhẹ thôi à? Tớ sợ đánh thức thằng Lương Lục dậy."
Từ Gia Hòa chẳng nói gì, nhắm nghiền hai mắt vì xấu hổ, hai tay ôm cổ Lí Nhất Thước, cặp chân trắng nõn quắp vào eo hắn, cọ phần đùi non mềm mịn của mình chọc ghẹo vòng eo nhạy cảm của Lí Nhất Thước, lỗ *** dưới háng cũng cố ý co bóp cắn nuốt thân cu.
Dậy thì dậy đi, ** chậm như này, khi nào mới bắn?
Lí Nhất Thước cười thầm, bắt đầu thúc hông thỏa sức ** ***, hắn mới đéo sợ thằng Lương Lục thức —— nói thẳng ra là, hắn cố ý đưa đẩy nhợt nhạt vậy đó. Tuy học hành hơi ngu xí, nhưng mà mấy phương diện khác không ai nhanh bằng hắn đâu, học gì không học, chỉ biết học làm nũng là giỏi.
Nhưng giường tầng ở ký túc xá dù có tốt đến mấy, cũng không thể chống đỡ nổi hai người con trai đang ** trên giường. Da thịt va chạm phát ra tiếng bạch bạch bạch, giường KTX kêu cót két cót két, còn có hơi thở ồ ồ dồn nén của bọn họ... Nhất là cái cảm giác run rẩy loạng choạng, không đánh thức được Lương Lục ở giường tầng dưới mới là lạ.
Rầm một tiếng, có tiếng ai đó ngồi dậy từ giường dưới.
Tiếp đến đã nghe thấy giọng khàn khàn ngáy ngủ của Lương Lục: "** má, động đất hả?!"
Lương Lục dậy rồi.
Không cần phải trốn nữa.
Lí Nhất Thước như trút được gánh nặng thở ra một hơi, rốt cuộc hết chịu nổi, hai tay banh cẳng chân Từ Gia Hòa sang, gần như muốn gập cả người đối phương nhổng lên cao, hừng hực nắc eo, chỗ giao hợp của hai người sủi thành một vòng bọt trắng.
"Há aaaaaaaa sướng, sướng quá ——" Khoái cảm quá mãnh liệt, Từ Gia Hòa không kiềm được tiếng rên của mình, vừa nãy phải cắn môi dằn xuống, nên hiện tại bờ môi chúm chím như muốn rỉ máu.
Bướm non mút chặt căn ***, co bóp một hồi, sau đó xối ào ào nước dâm lên đầu cu, chắc là do cái áo mưa dạng xoắn ốc và khi bị phát hiện kích thích làm Từ Gia Hòa lên đỉnh nhanh hơn ngày thường.
Nhưng Lí Nhất Thước vẫn chưa bắn, khe *** co giật vài lần song lại thọc *** như thường, lúc này hắn cũng chẳng cần phải nói nhỏ nữa: "Ra nhanh thế? Xem ra kỹ thuật của tớ lại lên một tầm cao mới rồi. Gia Hòa ôm chặt tớ đi, giúp tớ mở đầu thành công, tiến lên phía trước, không quên nguyện ước ban đầu!"
Bịch ——
Có người ở sau lưng đạp một đạp vào lưng Lí Nhất Thước, không mạnh lắm, nhưng cũng đủ cắt ngang nhịp điệu nhấp hông của hắn.
"Áu ——"
Bị trượt đầu gối mất thăng bằng, Lí Nhất Thước ngã nhào trên người Từ Gia Hòa, *** cũng thuận theo đâm lút cán vào chỗ sâu chưa từng có.
Giang Dữ Thành đứng trên chỗ cầu thang có tủ, giơ cao một chân rồi từ từ hạ xuống, hiển nhiên cú đạp vừa nãy là của gã. Chỉ thấy Giang Dữ Thành còn ngáy ngủ, đầu tóc bù xù, đầy mặt cáu kỉnh: "Lí Nhất Thước, tao đề nghị mày nên đút *** vô cái bô xe cho bớt n*ng."
[Mẩu chuyện 2]
"Con mẹ nó tao còn chưa có bắn." Lí Nhất Thước tức giận ngồi ở trước bàn, gắt gao che kín Từ Gia Hòa ở trước mặt Lương Lục.
Lương Lục liếc xéo một cái, nhợt nhạt bảo: "Bé Hòa cũng không phải đi chống Nhật mà muốn bắn là bắn."
"*** mẹ, ha ha ha ha ha ha, đại ca Lương thốt câu nào là thơm câu đó... khụ khụ khụ." Nghe thấy tiếng cười của Giang Dữ Thành phát ra từ trong nhà vệ sinh, gã đang đánh răng, sơ ý lỡ nuốt phải bọt kem đánh răng.
Từ Gia Hòa đỏ hồng cả mặt, giọng điệu có chút bất lực: "Lần sau nha, được không? Mình đi học trước."
Nhìn thấy người mình thích đang thương lượng với mình chuyện này, Lí Nhất Thước lập tức trở mặt, hai má đỏ bừng nói: "Được, được chứ. Tớ tự tuốt được."
Hai người hai mặt nhìn nhau, vừa đỏ mặt vừa ngượng ngùng, ấp a ấp úng, nói chuyện lắp bắp.
Dứt lời, Lí Nhất Thước kéo kéo chùm tóc xoăn bù xù, lấy điện thoại di động ra, tính vào nhà vệ sinh thủ dâm xí.
Nhưng mới vừa đi tới cửa thì đã bị Giang Dữ Thành bắt được.
"*** gì?" Lí Nhất Thước ngước mắt tức giận liếc gã một cái, mới sáng sớm thức dậy chả biết nổi cáu cái gì? Bình thường, Giang Dữ Thành là người hưng phấn nhất khi thấy hắn ** Từ Gia Hòa, éo biết sáng nay bị cái quần què gì nữa?
Giang Dữ Thành khoác vai Lí Nhất Thước, nhìn điện thoại, nhếch môi: "Lấy điện thoại đi xóc lọ à?"
"Rồi sao? Hay mày sục cho tao?" Lí Nhất Thước cố hất cánh tay Giang Dữ Thành ra, đáng tiếc mình chỉ cao cỡ 1m84, không đủ sức cự lại với thằng học sinh thể thao cao 1m89 như Giang Dữ Thành.
"Xóa ngay cho tao! Con mẹ mày tao không muốn làm nam chính trong phim sex nữa!" Giang Dữ Thành nổi gân xanh, ở chỗ huyệt thái dương giật giật mấy cái, Lí Nhất Thước thằng chó biến thái, có phải là nó muốn mở lại clip 4P ở khu chung cư Cảnh Nam rồi ngồi tuốt chứ gì.
Lí Nhất Thước cười hề hề, trên mặt tràn đầy vui vẻ. Dường như nó cũng không vội cãi lộn với Giang Dữ Thành làm gì cho mệt, chậm rãi mở khóa điện thoại, bật video ——
Hình ảnh Từ Gia Hòa bị kẹp ở giữa hai người bị ** liên tục không ngừng hiện trên màn hình, cậu trai rõ là thon gầy, nhưng cặp mông thì cực múp. Dưới háng còn đang nuốt òn ọt hai cây ***, tiếng rút ra thọc vào cùng tiếng rên ư ử lại lọt vào tai.
Sau đó hắn lại nhàn nhã bấm tạm dừng, lại dò xét nhìn Giang Dữ Thành một cách nghiền ngẫm.
"...E hèm, lưu lại, cài thêm pass, hiểu chưa?" Giang Dữ Thành lúng túng tránh né ánh mắt cười nhạo của đối phương, kéo kéo chiếc băng đô: "...Gửi cho tao mau."
Thôi thì, thằng nào cũng biến thái hết.
[Mẩu chuyện 3]
Tin sốt dẻo gây sốc nhất trong trường vào tháng 10 đó là chuyện Giang Dữ Thành công khai mình là người đồng tính.
Nghe đội bóng rổ kể lại là, lúc đang chuẩn bị cho vòng loại trực tiếp tiếp theo, Giang Dữ Thành và đội trưởng Vu xảy ra mâu thuẫn, vừa mới nói được dăm ba câu là đã muốn nhào vào đập nhau, đồng đội xung quanh ai cũng không ngờ tới, Giang Dữ Thành liền vung một đấm tới.
Chả ai biết sao hai người này lại đánh nhau, nhưng sau chuyện đó trong phòng tập đa năng rộng lớn Giang Dữ Thành đã thẳng thắng nói thật với đội trưởng Vu rằng gã thích người quản lý của đội bóng, bảo anh ấy cút xéo đi chỗ khác.
Quản lý đội bóng cũng là nam.
Nghe bảo là học bá, vừa học giỏi vừa đẹp.
Tên Từ...Từ gì đó?
Dù sao thì cũng chỉ là cái mác quản lý cho có thôi, không thường xuyên đến đội bóng rổ, nên cũng không biết cậu đó là ai.
"Chu Đình Đình, chuyện này có thật không vậy? Không phải trước đây cậu quản lý đội bóng à? Chẳng phải Giang Dữ Thành đang quen với một cô ngực to đùi nhỏ sao? Sao cậu ta có thể muốn cong là cong được chứ?" Một nữ sinh lớp 12 đang ôm điện thoại đọc tin đồn, với vẻ mặt chấn động không thể tin được.
Bị một chuỗi câu hỏi bất ngờ đập tới, làm Chu Đình Đình cũng phát ngốc. cô nhăn mặt phàn nàn: "Sao mà tớ biết được... Cậu lo mà ôn tập đi, còn 200 ngày nữa là thi đại học rồi đấy!"
"Cậu không bất ngờ sao? Là Giang Dữ Thành đó! Là cái cậu siêu đẹp trai ấy! Thế mà cong rồi." Cô nữ sinh vẫn còn lải nhải không buông.
"Thời đại nào rồi thẳng hay cong thì có sao." Giọng Chu Đình Đình ngày càng trầm xuống.
Nữ sinh thấy tình thần Chu Đình Đình không vui, vẫn tiếp tục nói tới chuyện mà người ta không muốn nghe: "À phải ha, tớ nhớ ra rồi, khi đó có phải cậu còn tặng cậu ấy một chiếc băng đô màu đỏ không? Mà chẳng sao cả, sau này lên đại học còn hàng tá anh đẹp trai khác cơ! Vô số trai gái Trung Quốc, không thích anh này thì đổi anh khác!"
"Mau đọc sách của cậu đi!" Thấy mình bị hiểu lầm, Chu Đình Đình cũng lười giải thích, nhỏ giọng nói thầm một mình: "Cái gì chứ... Mình còn tặng Vu Văn Tường một chiếc băng đô xanh nữa... Haizzz, đều là giả."
[Mẩu chuyện 04]
Bây giờ hơn 10h khuya, còn hơn nửa tiếng nữa mới đến giờ đóng cửa, nhưng trong thư viện trường vẫn còn một đám học sinh đang ôn bài.
Rõ ràng là định tan học đi thư viện ôn bài, không hiểu sao lại biến thành cảnh tượng như thế này.
Cơn n*ng cuồn cuộn trong cơ thể, giữa hai chân đã ẩm ướt nực nội, mồ hôi rịn trên trán, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn, giống như sự hiện thân của tình yêu và dục vọng. Dưới háng cậu ngứa ngáy như kiến cắn, Từ Gia Hòa muốn kẹp đùi lại, nhưng lại có một người đang quỳ giữa hai chân mình.
Là Lương Lục.
"Suỵt." Lương Lục giơ ngón tay đè lên môi: "Chúng ta nói nhỏ thôi."
Hai ngón tay nhẹ nhàng banh hai môi *** sang, lõa lồ khe thịt màu hồng nhạt, phía dưới còn lấp lánh ánh nước. Lương Lục há miệng húp lấy lỗ bướm non của Từ Gia Hòa, khác với kiểu liếm láp của Lí Nhất Thước, Lương Lục còn chụm môi mút ***. Anh hoàn toàn ăn hết *** nhỏ vào trong miệng, nhẹ nhàng bú mạnh —— Bút trong tay Từ Gia Hòa rơi trên bàn, phát ra tiếng lách cách.
"Ưm..." Từ Gia Hòa cố cắn răng, lại cầm lấy cây bút, liếc nhìn xung quanh, cũng may, cậu ngồi trong góc của thư viện, ngay chỗ góc chết, nên không có ai để ý, bằng không thì thật là quá xấu hổ mà!
Bên trong lỗ *** đột nhiên bị bú mạnh một cái, cơ thể Từ Gia Hòa mềm nhũn, đầu lưỡi kia vừa linh hoạt lại còn mạnh mẽ, đầu tiên nó khuấy quanh lỗ làm miệng *** nhồn nhột, tiếp đó đầu lưỡi từ từ thọc vào âm đ*o, bắt chước động tác ** *** rút cắm lia lịa. Đây là lần đầu tiên Lương Lục bú *** cho người yêu, tình dục là thứ tự học mà không cần chỉ, anh vừa khảy lưỡi vừa hút nước dâm chảy ra từ trong khe ***, giống như thứ nước thần thánh nào đó.
Tiếng húp nước sùm sụp vang bên tai, cơn sướng quá mãnh liệt làm dưới háng Từ Gia Hòa cũng bắt đầu run bần bật, tim đập mạnh vì bị quấy rối ở nơi công cộng, thế mà còn thấy kích thích hơn cả lúc làm tình thật sự, lỗ dâm co rút một hồi —— cậu ra rồi, ngồi ở trên ghế giật giật ***.
Lương Lục chui lên từ gầm bàn, lại ngồi xuống, sửa sang lại vạt áo, đeo kính nửa khung vào, biến thành một người điềm tĩnh, lạt mềm buộc chặt, tựa hồ như nãy giờ chưa có chuyện gì xảy ra cả. Khóe môi anh hơi ướt, vừa lè lưỡi liếm sạch sẽ vừa nhìn chằm chằm Từ Gia Hòa, nói bằng giọng chỉ có hai người mới nghe được: "Không sao, quan hệ tình dục một chút rất cần thiết nó có thể khiến não giải phóng endicaffein, chất này có thể giúp giảm bớt căng thẳng và lo lắng trước kỳ thi."
Từ Gia Hòa nhẹ nhàng thở dốc, đôi mắt ngập nước, hàng mi khẽ run, cậu cúi đầu thì chợt thấy đũng quần gồ lên một cục của Lương Lục, đắn đó một hồi lại nhỏ giọng hỏi: "Có cần tôi giúp cậu không?"
Lương Lục tà ác cười, khuôn mặt tao nhã tràn đầy trêu chọc: "Cứng thì kệ. Tôi không nỡ để em chui xuống gầm bàn, dưới sàn không có gì lót, sẽ đau đầu gối...em, có muốn làm không?"
"Thôi!" Sau khi suy nghĩ trong lòng bị vạch trần, Từ Gia Hòa kiên quyết từ chối, nhưng hai má lập tức đỏ bừng, ánh mắt lay động, tay chân luống cuống, hoàn toàn tỏ rõ cậu đang nói dối.
Cách đây không lâu, Từ Gia Hòa và Lương Lục đều nhận được thư mời tham dự vòng bán kết, đây là một việc vui như mong đợi, chỉ là...
Cũng không biết sao tự nhiên Giang Dữ Thành, Lương Lục và Lí Nhất Thước hiểu nhau chưa từng thấy, kể từ khi nghiêm túc ôn tập chuẩn bị kỳ thi, ba người họ đã không chạm vào mình nữa. Nhưng sau khi cơ thể bị ** nhiều lần nó ngày càng mẫn cảm và dâm đãng, nếu không phải hôm nay ở thư viện, Từ Gia Hòa trộm cạ háng ở dưới ghế bị Lương Lục phát hiện, thì chả biết tới khi nào mới có thể lên đỉnh được nữa.
Lương Lục lấy ra một quyển đề thi thử trong tập tài liệu, ném nó lên đối diện bàn, đối mắt anh trừng trừng nhìn chằm chằm Từ Gia Hòa, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, lúc hai người ở cùng nhau hiếm khi thấy anh lộ ra dáng vẻ của một học sinh xuất sắc: "Tháng này lo ôn tập, mấy cái khác bé đừng hòng mơ."
[Mẩu chuyện 5]
Ngày 3 tháng 11, cùng với ngày đấu bán kết, Từ Gia Hòa, Lương Lục và các học sinh khóa dưới được thầy cô dẫn dắt bay một chuyến đến Bội Thành. Trước đó ôn tập rất kỹ, cho nên lúc vào thi cũng rất suôn sẻ, lâu lâu có vài chỗ khá khó.
Nhưng điều khiến Từ Gia Hòa bất ngờ đó là, sau khi nộp bài xong phát hiện Lương Lục không đợi mình, thế mà lại chẳng ừ hử gì đã đi về trước.
Có điều khách sạn mà nhà trường đặt nằm gần chỗ tổ chức thi, Từ Gia Hòa định chậm rì rì tự đi về.
Tít —— Mở cửa phòng ra.
Bụp —— Những quả trứng pháo hoa nở rộ, căn phòng tràn ngập màu sắc sặc sỡ, khuôn mặt của ba người cùng phòng 6094 xuất hiện trước mặt Từ Gia Hòa.
"Mừng ngày sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật của em. Mừng ngày đó em sinh ra đời ngàn vì sao xa tỏa sáng. Chào mừng sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật của em. Nào cùng hát vang câu ca này, HAPPY BIRTHDAY TO YOU!"
Từ Gia Hòa sửng sốt một chút, phải ha, hôm nay là sinh nhật mình, nhưng vì đụng phải trận đấu bán kết nên cũng không có dự định gì, xém tí là quên rồi.
Lí Nhất Thước giơ bánh kem trên tay, nó hưng phấn tranh công bảo: "Là tớ nghĩ ra á, thế nào?"
"Nhìn nhà quê vãi." Giang Dữ Thành bóp bóp quả bóng bay, cau mày chê bai.
Lương Lục dùng ngón tay ra hiệu cho hai người phía sau, giọng điệu thì ghét bỏ nhưng khóe môi vẫn mỉm cười: "Hai thằng này đòi bay qua đây, nói muốn đón sinh nhật cùng em."
"Cảm ơn các cậu, tôi..." Một dòng nước ấm dâng lên trong lòng Từ Gia Hòa, nhưng điều cậu muốn nói lại bị nghẹn lại trong cổ họng.
"A đúng rồi, còn có quà sinh nhật cơ, tớ mua quần áo cặp í." Lí Nhất Thước gãi mái đầu xoăn, có chút xấu hổ ôm túi giấy trong tay.
"Chỉ có hai người mặc à?" Lương Lục cau mày.
"Mày là dân hai lúa chính gốc phải không." Giang Dữ Thành đỡ trán, lúc này giọng điệu có vẻ bình tĩnh hơn.
"Xem y nè." Lí Nhất Thước mở túi ra, vớ đại một cái: "Tao đặt làm cho bốn người, đây."
Áo thun trắng đơn giản, có in đậm số 6094.
Ba người cùng trầm mặc.
Giang Dữ Thành:...
Lương Lục:...
Từ Gia Hòa:... C-cái này là áo nhóm KTX mà."
Lương Lục: Thực ra, chi bằng mày lấy tiền đi mua mấy cuốn phụ đạo thêm còn có ích hơn đấy.
Giang Dữ Thành: Tụi tao mặc cái này ra đường, tình tứ thì đéo có bao nhiêu mà nhục mặt thì nhiều, thằng nào không biết còn tưởng bốn đứa tụi mình là những ông anh đanh thép có sở thích đặc biệt.
"Ha ha ha ha ha ha." Từ Gia Hòa bật cười ra tiếng, có lẽ cậu không đành lòng nhìn Lí Nhất Thước thất vọng, nên có lòng an ủi: "Không sao đâu, bận đi ngủ cũng được."
Ừm ừm ừm, Lí Nhất Thước điên cuồng gật đầu: "Gia Hòa vậy cậu mặc thử xem vừa hông?"
"Bây giờ á?"
"Đúng á! Để tớ giúp cậu!" Nói xong, Lí Nhất Thước chạy tới, sờ mó khắp nơi giúp đối phương lột quần áo xuống.
"Tôi tự mặc được!" Từ Gia Hòa đột nhiên cảnh giác lùi về phía sau, đụng phải cơ ngực của người đàn ông khác.
"Khụ, thế anh cũng giúp em nhé." Tay Giang Dữ Thành vòng qua eo Từ Gia Hòa, từng chút một vén áo sơ mi trên người cậu lên.
"Không ăn bánh kem à?" Lương Lục xoa xoa thái dương, nghe nhứt nhứt cái đầu, điều bất ngờ trong ngày sinh nhật được ba người họ bàn bạc kỹ chắc có lẽ đã lạc đề rồi...
"Trét lên người bé Hòa rồi ăn thôi." Dù Giang Dữ Thành nói ra mấy từ tục tĩu này mà mặt vẫn chính trực như thường, vẻ mặt không hề thay đổi.
"Cuối cùng cậu cũng đã thi xong, Gia Hòa ơi tớ đói lắm òi, cậu có biết nguyên một tháng nay tớ liếm muốn nát mấy cái cốc Socola Star Cup để luyện cách hôn nhẹ á." Lí Nhất Thước khóa ngồi trên người Từ Gia Hòa, không biết từ khi nào mà *** lại ngỏng lên trời, cách lớp vải quần cọ háng đối phương.
(Thằng mặt lờ Thước nó ăn mấy cái cốc này r nó thè lưỡi móc lưỡi dô cốc để nó luyện hôn lưỡi của nó đó chời 🤡, bá dơ Vl ông cố ơi)
"..."Thôi được rồi.
Từ Gia Hòa híp mắt, dưới háng lâu lâu bị chọc ghẹo cọ ngứa, dù không cần sờ cũng biết bên trong khe *** đã ướt nhem. Cậu gõ nhẹ đầu ngón tay trên môi, hơi hé miệng thè đầu lưỡi đỏ hồng ra, con chó lớn đồng dục đè ở trên người thấy thế lập tức hí ha hí hửng cúi thấp đầu ngoạm lấy, hai người hôn sâu trao nước bọt, phát ra tiếng nước chụt chụt ngây thơ vừa gợi tình.
Vì để ôn tập nên phải cấm dục một tháng, hiện tại cả bầy sài lang hổ báo cỡ nào, cũng không bằng ba người trước mắt Từ Gia Hòa...
Thôi, mình cũng không phải là không được.
Đầu xuân thì mát mẻ, mùa hè thì nóng rực, mùa đông thì lạnh giá, nhưng mùa thu thì lại vừa vặn, khi còn làm văn thời tiểu học luôn tả mùa thu là mùa của thu hoạch, gặp được ba người bạn cùng phòng này có lẽ chính là điều bất ngờ to lớn nhất năm nay...và thu hoạch.
Nụ hôn dài cuối cùng cũng kết thúc, Từ Gia Hòa sắc mặt đỏ bừng, cậu giơ cánh tay che đi tầm mắt, cố giảm bớt nỗi xấu hổ cùng bất lực: "Tôi, tôi cũng muốn làm."
Ba người trước giường đều nở nụ cười quen thuộc với nhau, ánh mắt nhìn nhau chỉ trong chốc lát, không cần nhiều lời cũng ngầm hiểu, quấy nhiễu trong giấc mơ ướt át, đủ để kéo dài cả một đời.
Tình yêu của hiện tại, kéo dài đến tương lai.
_______________________________
(Hết òi nka mấy ní. Cảm ơn mấy ní nhìu nhá, cạm sam mi ta~)
[Mẩu chuyện 1]
Trời mới vừa tờ mờ sáng, rèm cửa sổ phòng KTX 6094 đóng chặt, có chút ánh sáng xuyên qua, Từ Gia Hòa cảm giác như có con cá đang bơi qua bơi lại trong lỗ *** mình, mở mắt thì chợt nhìn thấy Lí Nhất Thước đang chôn đầu dưới háng mình bú hột le chùn chụt, đầu lưỡi chọc khuấy quanh hai mép *** hết lần này đến lần khác.
Còn thấy được cả *** bự cửng lên cứng ngắc của Lí Nhất Thước.
Chẳng biết người này dậy từ lúc nào, mới sáng sớm đã bò lên giường liếm *** mình.
Hai người trái lại không nói gì.
Lí Nhất Thước vội giơ tay bên môi khẽ "suỵt" một tiếng, lại vươn đồng hồ đeo tay lên, vừa xem giờ vừa thì thầm: "Tới giờ cửng *** rồi này!" (í nó là nó thấy con kẹc nó cương nên nó dòm đồng hồ mới bit là sáng gòi 🙂)
Từ Gia Hòa đỏ bừng cả mặt, nhớ tới lần trước hai đứa bị Giang Dữ Thành bắt được, cậu có hơi chống cự: "Hai người họ còn ngủ mà..."
"Thế chúng mình nhỏ giọng xíu!" Lí Nhất Thước áp người tới, kề con cu cương cứng cạ sát xuống dưới háng Từ Gia Hòa, đầu *** sượt qua khe thịt, hai người đều run lên một hồi.
Lí Nhất Thước cúi người, đè Từ Gia Hòa, hẩy mông chà chà *** lên xuống trên người đối phương, giọng nói vừa tủi thân lại cứng rắn đến cùng: "Tớ bị cương lên đau lắm, cậu bị tớ liếm ướt rồi mà, không muốn ** sao?"
Sao mà không muốn cho được, mới sáng sớm đã bị đầu lưỡi nóng hầm hập liếm ướt chèm nhẹp, lỗ bướm vì n*ng tình mà liên tục mấp máy nãy giờ, Từ Gia Hòa đỏ mặt, không chịu nổi khi Lí Nhất Thước làm nũng, đành phải dạng chân ra, chống cánh tay ở hai bên gối đầu, giọng vờ như tức giận: "Vậy thì nhanh lên đó nha, không được bắn ở trong! Cậu làm nhỏ nhẹ thôi đấy!"
Ừm ừm ừm! Sau khi được cho làm, Lí Nhất Thước gật đầu lia lịa, hắn với lấy một miếng bao cao su trong cái giỏ treo trên thanh sắt cạnh giường —— Từ khi chịu chơi quan hệ bốn tay, đã trữ thêm rất nhiều thứ đồ này các loại trong KTX, còn được đặt ở khắp nơi.
Cuối cùng Lí Nhất Thước cũng được tẩy trắng cái nổi bất công này—— Hắn không có đam mê kỳ lạ gì mà thích đeo bao cao su thủ dâm đâu!
Lúng ta lúng túng lấy bừa một cái, rèm cửa sổ đóng chặt làm ánh sáng mờ mịt, chả thấy rõ là loại gì, xé bao mới biết là loại xoắn ốc kéo dài thời gian. Lí Nhất Thước chưa xài loại này bao giờ, thế nhưng n*ng *** ngập đầu rồi, có thời gian đâu mà chọn với lựa, hắn tròng áo mưa lên đầu cu, ngón tay nhanh chóng tuốt xuống, *** to màu đỏ tía ngỏng thẳng đầu, phía trên đầu khấc còn gồ lên đường gân gai hình xoắn ốc, nhìn trông có vẻ càng khủng bố hơn.
"Ohhh —— "
*** bự thô to mặc thêm chiếc áo giáp xung quanh lồi lên những đường gân xoắn ốc, từ từ nhồi vào khe *** căng mịn, lúc vừa mới nhét đầu cu mà đã làm hai người sung sướng rên thành tiếng.
Ngay sau đó, bọn họ cùng bịt miệng của đối phương, trao đổi bằng ánh mắt nhắc nhở nhỏ giọng chút.
Tim Từ Gia Hòa đập bình bịch, hiện giờ vẫn còn nghe được tiếng thở nặng nề của Giang Dữ Thành và Lương Lục, mình thì lại vụng trộm lén hai người kia tập thể dục buổi sáng với Lí Nhất Thước.
Lí Nhất Thước cúi người ôm chặt Từ Gia Hòa, ghé đến bên tai, nhỏ giọng nói: "Sướng *** quá... Gia Hòa tối qua tớ còn nằm mộng tinh ấy, trong mơ cậu còn mang thai cơ, núm vú còn chảy sữa nữa, tớ bú lâu lắm. À đúng rồi, cậu còn bảo tớ bắn ngập tử cung cậu, lúc tớ đang định bắn á, Giang Dữ Thành nó sút tớ bay đi mất."
Phụt.
Từ Gia Hòa xém tí cười ra tiếng, cố cắn chặt môi mới cầm giữ được, bởi vì hồi hộp, nên ở dưới háng cũng gắt gao cắn lấy cây chày, siết nó cực chặt.
"Suỵt, đừng có nói nữa." Từ Gia Hòa lại che miệng Lí Nhất Thước lại, vừa xấu hổ vừa tức giận.
Được được được. Không cho nói thì thôi. Trong mộng không ** được, nhưng tỉnh mộng lại được **.
Lí Nhất Thước chầm chậm đưa đẩy ***, cắm cho lút cán rồi lại rút cả cây ra, liên tục nhiều lần như vậy, sướng thì sướng thật đấy, nhưng càng *** thì lại càng thêm n*ng, căn bản không lên đỉnh được.
Cu bự kia nó còn muốn rút hết ra lần nữa, nhưng Từ Gia Hòa mút chặt giữ nó lại, không cho đối phương lui ra ngoài nữa.
dương v*t gân guốc trơn trượt nhớp nháp, dính đầy nước dâm của mình cùng chất bôi trơn, Từ Gia Hòa càng thêm lúng túng, nghiêng đầu đi, không dám mặt đối mặt với Lí Nhất Thước, "Cậu đâm nhanh lên."
Lí Nhất Thước thẳng eo, lại đẩy vào sâu trong âm đ*o, tựa vào tai đối phương, giọng điệu có vẻ hoài nghi: "Không phải cậu dặn làm nhẹ thôi à? Tớ sợ đánh thức thằng Lương Lục dậy."
Từ Gia Hòa chẳng nói gì, nhắm nghiền hai mắt vì xấu hổ, hai tay ôm cổ Lí Nhất Thước, cặp chân trắng nõn quắp vào eo hắn, cọ phần đùi non mềm mịn của mình chọc ghẹo vòng eo nhạy cảm của Lí Nhất Thước, lỗ *** dưới háng cũng cố ý co bóp cắn nuốt thân cu.
Dậy thì dậy đi, ** chậm như này, khi nào mới bắn?
Lí Nhất Thước cười thầm, bắt đầu thúc hông thỏa sức ** ***, hắn mới đéo sợ thằng Lương Lục thức —— nói thẳng ra là, hắn cố ý đưa đẩy nhợt nhạt vậy đó. Tuy học hành hơi ngu xí, nhưng mà mấy phương diện khác không ai nhanh bằng hắn đâu, học gì không học, chỉ biết học làm nũng là giỏi.
Nhưng giường tầng ở ký túc xá dù có tốt đến mấy, cũng không thể chống đỡ nổi hai người con trai đang ** trên giường. Da thịt va chạm phát ra tiếng bạch bạch bạch, giường KTX kêu cót két cót két, còn có hơi thở ồ ồ dồn nén của bọn họ... Nhất là cái cảm giác run rẩy loạng choạng, không đánh thức được Lương Lục ở giường tầng dưới mới là lạ.
Rầm một tiếng, có tiếng ai đó ngồi dậy từ giường dưới.
Tiếp đến đã nghe thấy giọng khàn khàn ngáy ngủ của Lương Lục: "** má, động đất hả?!"
Lương Lục dậy rồi.
Không cần phải trốn nữa.
Lí Nhất Thước như trút được gánh nặng thở ra một hơi, rốt cuộc hết chịu nổi, hai tay banh cẳng chân Từ Gia Hòa sang, gần như muốn gập cả người đối phương nhổng lên cao, hừng hực nắc eo, chỗ giao hợp của hai người sủi thành một vòng bọt trắng.
"Há aaaaaaaa sướng, sướng quá ——" Khoái cảm quá mãnh liệt, Từ Gia Hòa không kiềm được tiếng rên của mình, vừa nãy phải cắn môi dằn xuống, nên hiện tại bờ môi chúm chím như muốn rỉ máu.
Bướm non mút chặt căn ***, co bóp một hồi, sau đó xối ào ào nước dâm lên đầu cu, chắc là do cái áo mưa dạng xoắn ốc và khi bị phát hiện kích thích làm Từ Gia Hòa lên đỉnh nhanh hơn ngày thường.
Nhưng Lí Nhất Thước vẫn chưa bắn, khe *** co giật vài lần song lại thọc *** như thường, lúc này hắn cũng chẳng cần phải nói nhỏ nữa: "Ra nhanh thế? Xem ra kỹ thuật của tớ lại lên một tầm cao mới rồi. Gia Hòa ôm chặt tớ đi, giúp tớ mở đầu thành công, tiến lên phía trước, không quên nguyện ước ban đầu!"
Bịch ——
Có người ở sau lưng đạp một đạp vào lưng Lí Nhất Thước, không mạnh lắm, nhưng cũng đủ cắt ngang nhịp điệu nhấp hông của hắn.
"Áu ——"
Bị trượt đầu gối mất thăng bằng, Lí Nhất Thước ngã nhào trên người Từ Gia Hòa, *** cũng thuận theo đâm lút cán vào chỗ sâu chưa từng có.
Giang Dữ Thành đứng trên chỗ cầu thang có tủ, giơ cao một chân rồi từ từ hạ xuống, hiển nhiên cú đạp vừa nãy là của gã. Chỉ thấy Giang Dữ Thành còn ngáy ngủ, đầu tóc bù xù, đầy mặt cáu kỉnh: "Lí Nhất Thước, tao đề nghị mày nên đút *** vô cái bô xe cho bớt n*ng."
[Mẩu chuyện 2]
"Con mẹ nó tao còn chưa có bắn." Lí Nhất Thước tức giận ngồi ở trước bàn, gắt gao che kín Từ Gia Hòa ở trước mặt Lương Lục.
Lương Lục liếc xéo một cái, nhợt nhạt bảo: "Bé Hòa cũng không phải đi chống Nhật mà muốn bắn là bắn."
"*** mẹ, ha ha ha ha ha ha, đại ca Lương thốt câu nào là thơm câu đó... khụ khụ khụ." Nghe thấy tiếng cười của Giang Dữ Thành phát ra từ trong nhà vệ sinh, gã đang đánh răng, sơ ý lỡ nuốt phải bọt kem đánh răng.
Từ Gia Hòa đỏ hồng cả mặt, giọng điệu có chút bất lực: "Lần sau nha, được không? Mình đi học trước."
Nhìn thấy người mình thích đang thương lượng với mình chuyện này, Lí Nhất Thước lập tức trở mặt, hai má đỏ bừng nói: "Được, được chứ. Tớ tự tuốt được."
Hai người hai mặt nhìn nhau, vừa đỏ mặt vừa ngượng ngùng, ấp a ấp úng, nói chuyện lắp bắp.
Dứt lời, Lí Nhất Thước kéo kéo chùm tóc xoăn bù xù, lấy điện thoại di động ra, tính vào nhà vệ sinh thủ dâm xí.
Nhưng mới vừa đi tới cửa thì đã bị Giang Dữ Thành bắt được.
"*** gì?" Lí Nhất Thước ngước mắt tức giận liếc gã một cái, mới sáng sớm thức dậy chả biết nổi cáu cái gì? Bình thường, Giang Dữ Thành là người hưng phấn nhất khi thấy hắn ** Từ Gia Hòa, éo biết sáng nay bị cái quần què gì nữa?
Giang Dữ Thành khoác vai Lí Nhất Thước, nhìn điện thoại, nhếch môi: "Lấy điện thoại đi xóc lọ à?"
"Rồi sao? Hay mày sục cho tao?" Lí Nhất Thước cố hất cánh tay Giang Dữ Thành ra, đáng tiếc mình chỉ cao cỡ 1m84, không đủ sức cự lại với thằng học sinh thể thao cao 1m89 như Giang Dữ Thành.
"Xóa ngay cho tao! Con mẹ mày tao không muốn làm nam chính trong phim sex nữa!" Giang Dữ Thành nổi gân xanh, ở chỗ huyệt thái dương giật giật mấy cái, Lí Nhất Thước thằng chó biến thái, có phải là nó muốn mở lại clip 4P ở khu chung cư Cảnh Nam rồi ngồi tuốt chứ gì.
Lí Nhất Thước cười hề hề, trên mặt tràn đầy vui vẻ. Dường như nó cũng không vội cãi lộn với Giang Dữ Thành làm gì cho mệt, chậm rãi mở khóa điện thoại, bật video ——
Hình ảnh Từ Gia Hòa bị kẹp ở giữa hai người bị ** liên tục không ngừng hiện trên màn hình, cậu trai rõ là thon gầy, nhưng cặp mông thì cực múp. Dưới háng còn đang nuốt òn ọt hai cây ***, tiếng rút ra thọc vào cùng tiếng rên ư ử lại lọt vào tai.
Sau đó hắn lại nhàn nhã bấm tạm dừng, lại dò xét nhìn Giang Dữ Thành một cách nghiền ngẫm.
"...E hèm, lưu lại, cài thêm pass, hiểu chưa?" Giang Dữ Thành lúng túng tránh né ánh mắt cười nhạo của đối phương, kéo kéo chiếc băng đô: "...Gửi cho tao mau."
Thôi thì, thằng nào cũng biến thái hết.
[Mẩu chuyện 3]
Tin sốt dẻo gây sốc nhất trong trường vào tháng 10 đó là chuyện Giang Dữ Thành công khai mình là người đồng tính.
Nghe đội bóng rổ kể lại là, lúc đang chuẩn bị cho vòng loại trực tiếp tiếp theo, Giang Dữ Thành và đội trưởng Vu xảy ra mâu thuẫn, vừa mới nói được dăm ba câu là đã muốn nhào vào đập nhau, đồng đội xung quanh ai cũng không ngờ tới, Giang Dữ Thành liền vung một đấm tới.
Chả ai biết sao hai người này lại đánh nhau, nhưng sau chuyện đó trong phòng tập đa năng rộng lớn Giang Dữ Thành đã thẳng thắng nói thật với đội trưởng Vu rằng gã thích người quản lý của đội bóng, bảo anh ấy cút xéo đi chỗ khác.
Quản lý đội bóng cũng là nam.
Nghe bảo là học bá, vừa học giỏi vừa đẹp.
Tên Từ...Từ gì đó?
Dù sao thì cũng chỉ là cái mác quản lý cho có thôi, không thường xuyên đến đội bóng rổ, nên cũng không biết cậu đó là ai.
"Chu Đình Đình, chuyện này có thật không vậy? Không phải trước đây cậu quản lý đội bóng à? Chẳng phải Giang Dữ Thành đang quen với một cô ngực to đùi nhỏ sao? Sao cậu ta có thể muốn cong là cong được chứ?" Một nữ sinh lớp 12 đang ôm điện thoại đọc tin đồn, với vẻ mặt chấn động không thể tin được.
Bị một chuỗi câu hỏi bất ngờ đập tới, làm Chu Đình Đình cũng phát ngốc. cô nhăn mặt phàn nàn: "Sao mà tớ biết được... Cậu lo mà ôn tập đi, còn 200 ngày nữa là thi đại học rồi đấy!"
"Cậu không bất ngờ sao? Là Giang Dữ Thành đó! Là cái cậu siêu đẹp trai ấy! Thế mà cong rồi." Cô nữ sinh vẫn còn lải nhải không buông.
"Thời đại nào rồi thẳng hay cong thì có sao." Giọng Chu Đình Đình ngày càng trầm xuống.
Nữ sinh thấy tình thần Chu Đình Đình không vui, vẫn tiếp tục nói tới chuyện mà người ta không muốn nghe: "À phải ha, tớ nhớ ra rồi, khi đó có phải cậu còn tặng cậu ấy một chiếc băng đô màu đỏ không? Mà chẳng sao cả, sau này lên đại học còn hàng tá anh đẹp trai khác cơ! Vô số trai gái Trung Quốc, không thích anh này thì đổi anh khác!"
"Mau đọc sách của cậu đi!" Thấy mình bị hiểu lầm, Chu Đình Đình cũng lười giải thích, nhỏ giọng nói thầm một mình: "Cái gì chứ... Mình còn tặng Vu Văn Tường một chiếc băng đô xanh nữa... Haizzz, đều là giả."
[Mẩu chuyện 04]
Bây giờ hơn 10h khuya, còn hơn nửa tiếng nữa mới đến giờ đóng cửa, nhưng trong thư viện trường vẫn còn một đám học sinh đang ôn bài.
Rõ ràng là định tan học đi thư viện ôn bài, không hiểu sao lại biến thành cảnh tượng như thế này.
Cơn n*ng cuồn cuộn trong cơ thể, giữa hai chân đã ẩm ướt nực nội, mồ hôi rịn trên trán, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn, giống như sự hiện thân của tình yêu và dục vọng. Dưới háng cậu ngứa ngáy như kiến cắn, Từ Gia Hòa muốn kẹp đùi lại, nhưng lại có một người đang quỳ giữa hai chân mình.
Là Lương Lục.
"Suỵt." Lương Lục giơ ngón tay đè lên môi: "Chúng ta nói nhỏ thôi."
Hai ngón tay nhẹ nhàng banh hai môi *** sang, lõa lồ khe thịt màu hồng nhạt, phía dưới còn lấp lánh ánh nước. Lương Lục há miệng húp lấy lỗ bướm non của Từ Gia Hòa, khác với kiểu liếm láp của Lí Nhất Thước, Lương Lục còn chụm môi mút ***. Anh hoàn toàn ăn hết *** nhỏ vào trong miệng, nhẹ nhàng bú mạnh —— Bút trong tay Từ Gia Hòa rơi trên bàn, phát ra tiếng lách cách.
"Ưm..." Từ Gia Hòa cố cắn răng, lại cầm lấy cây bút, liếc nhìn xung quanh, cũng may, cậu ngồi trong góc của thư viện, ngay chỗ góc chết, nên không có ai để ý, bằng không thì thật là quá xấu hổ mà!
Bên trong lỗ *** đột nhiên bị bú mạnh một cái, cơ thể Từ Gia Hòa mềm nhũn, đầu lưỡi kia vừa linh hoạt lại còn mạnh mẽ, đầu tiên nó khuấy quanh lỗ làm miệng *** nhồn nhột, tiếp đó đầu lưỡi từ từ thọc vào âm đ*o, bắt chước động tác ** *** rút cắm lia lịa. Đây là lần đầu tiên Lương Lục bú *** cho người yêu, tình dục là thứ tự học mà không cần chỉ, anh vừa khảy lưỡi vừa hút nước dâm chảy ra từ trong khe ***, giống như thứ nước thần thánh nào đó.
Tiếng húp nước sùm sụp vang bên tai, cơn sướng quá mãnh liệt làm dưới háng Từ Gia Hòa cũng bắt đầu run bần bật, tim đập mạnh vì bị quấy rối ở nơi công cộng, thế mà còn thấy kích thích hơn cả lúc làm tình thật sự, lỗ dâm co rút một hồi —— cậu ra rồi, ngồi ở trên ghế giật giật ***.
Lương Lục chui lên từ gầm bàn, lại ngồi xuống, sửa sang lại vạt áo, đeo kính nửa khung vào, biến thành một người điềm tĩnh, lạt mềm buộc chặt, tựa hồ như nãy giờ chưa có chuyện gì xảy ra cả. Khóe môi anh hơi ướt, vừa lè lưỡi liếm sạch sẽ vừa nhìn chằm chằm Từ Gia Hòa, nói bằng giọng chỉ có hai người mới nghe được: "Không sao, quan hệ tình dục một chút rất cần thiết nó có thể khiến não giải phóng endicaffein, chất này có thể giúp giảm bớt căng thẳng và lo lắng trước kỳ thi."
Từ Gia Hòa nhẹ nhàng thở dốc, đôi mắt ngập nước, hàng mi khẽ run, cậu cúi đầu thì chợt thấy đũng quần gồ lên một cục của Lương Lục, đắn đó một hồi lại nhỏ giọng hỏi: "Có cần tôi giúp cậu không?"
Lương Lục tà ác cười, khuôn mặt tao nhã tràn đầy trêu chọc: "Cứng thì kệ. Tôi không nỡ để em chui xuống gầm bàn, dưới sàn không có gì lót, sẽ đau đầu gối...em, có muốn làm không?"
"Thôi!" Sau khi suy nghĩ trong lòng bị vạch trần, Từ Gia Hòa kiên quyết từ chối, nhưng hai má lập tức đỏ bừng, ánh mắt lay động, tay chân luống cuống, hoàn toàn tỏ rõ cậu đang nói dối.
Cách đây không lâu, Từ Gia Hòa và Lương Lục đều nhận được thư mời tham dự vòng bán kết, đây là một việc vui như mong đợi, chỉ là...
Cũng không biết sao tự nhiên Giang Dữ Thành, Lương Lục và Lí Nhất Thước hiểu nhau chưa từng thấy, kể từ khi nghiêm túc ôn tập chuẩn bị kỳ thi, ba người họ đã không chạm vào mình nữa. Nhưng sau khi cơ thể bị ** nhiều lần nó ngày càng mẫn cảm và dâm đãng, nếu không phải hôm nay ở thư viện, Từ Gia Hòa trộm cạ háng ở dưới ghế bị Lương Lục phát hiện, thì chả biết tới khi nào mới có thể lên đỉnh được nữa.
Lương Lục lấy ra một quyển đề thi thử trong tập tài liệu, ném nó lên đối diện bàn, đối mắt anh trừng trừng nhìn chằm chằm Từ Gia Hòa, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, lúc hai người ở cùng nhau hiếm khi thấy anh lộ ra dáng vẻ của một học sinh xuất sắc: "Tháng này lo ôn tập, mấy cái khác bé đừng hòng mơ."
[Mẩu chuyện 5]
Ngày 3 tháng 11, cùng với ngày đấu bán kết, Từ Gia Hòa, Lương Lục và các học sinh khóa dưới được thầy cô dẫn dắt bay một chuyến đến Bội Thành. Trước đó ôn tập rất kỹ, cho nên lúc vào thi cũng rất suôn sẻ, lâu lâu có vài chỗ khá khó.
Nhưng điều khiến Từ Gia Hòa bất ngờ đó là, sau khi nộp bài xong phát hiện Lương Lục không đợi mình, thế mà lại chẳng ừ hử gì đã đi về trước.
Có điều khách sạn mà nhà trường đặt nằm gần chỗ tổ chức thi, Từ Gia Hòa định chậm rì rì tự đi về.
Tít —— Mở cửa phòng ra.
Bụp —— Những quả trứng pháo hoa nở rộ, căn phòng tràn ngập màu sắc sặc sỡ, khuôn mặt của ba người cùng phòng 6094 xuất hiện trước mặt Từ Gia Hòa.
"Mừng ngày sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật của em. Mừng ngày đó em sinh ra đời ngàn vì sao xa tỏa sáng. Chào mừng sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật của em. Nào cùng hát vang câu ca này, HAPPY BIRTHDAY TO YOU!"
Từ Gia Hòa sửng sốt một chút, phải ha, hôm nay là sinh nhật mình, nhưng vì đụng phải trận đấu bán kết nên cũng không có dự định gì, xém tí là quên rồi.
Lí Nhất Thước giơ bánh kem trên tay, nó hưng phấn tranh công bảo: "Là tớ nghĩ ra á, thế nào?"
"Nhìn nhà quê vãi." Giang Dữ Thành bóp bóp quả bóng bay, cau mày chê bai.
Lương Lục dùng ngón tay ra hiệu cho hai người phía sau, giọng điệu thì ghét bỏ nhưng khóe môi vẫn mỉm cười: "Hai thằng này đòi bay qua đây, nói muốn đón sinh nhật cùng em."
"Cảm ơn các cậu, tôi..." Một dòng nước ấm dâng lên trong lòng Từ Gia Hòa, nhưng điều cậu muốn nói lại bị nghẹn lại trong cổ họng.
"A đúng rồi, còn có quà sinh nhật cơ, tớ mua quần áo cặp í." Lí Nhất Thước gãi mái đầu xoăn, có chút xấu hổ ôm túi giấy trong tay.
"Chỉ có hai người mặc à?" Lương Lục cau mày.
"Mày là dân hai lúa chính gốc phải không." Giang Dữ Thành đỡ trán, lúc này giọng điệu có vẻ bình tĩnh hơn.
"Xem y nè." Lí Nhất Thước mở túi ra, vớ đại một cái: "Tao đặt làm cho bốn người, đây."
Áo thun trắng đơn giản, có in đậm số 6094.
Ba người cùng trầm mặc.
Giang Dữ Thành:...
Lương Lục:...
Từ Gia Hòa:... C-cái này là áo nhóm KTX mà."
Lương Lục: Thực ra, chi bằng mày lấy tiền đi mua mấy cuốn phụ đạo thêm còn có ích hơn đấy.
Giang Dữ Thành: Tụi tao mặc cái này ra đường, tình tứ thì đéo có bao nhiêu mà nhục mặt thì nhiều, thằng nào không biết còn tưởng bốn đứa tụi mình là những ông anh đanh thép có sở thích đặc biệt.
"Ha ha ha ha ha ha." Từ Gia Hòa bật cười ra tiếng, có lẽ cậu không đành lòng nhìn Lí Nhất Thước thất vọng, nên có lòng an ủi: "Không sao đâu, bận đi ngủ cũng được."
Ừm ừm ừm, Lí Nhất Thước điên cuồng gật đầu: "Gia Hòa vậy cậu mặc thử xem vừa hông?"
"Bây giờ á?"
"Đúng á! Để tớ giúp cậu!" Nói xong, Lí Nhất Thước chạy tới, sờ mó khắp nơi giúp đối phương lột quần áo xuống.
"Tôi tự mặc được!" Từ Gia Hòa đột nhiên cảnh giác lùi về phía sau, đụng phải cơ ngực của người đàn ông khác.
"Khụ, thế anh cũng giúp em nhé." Tay Giang Dữ Thành vòng qua eo Từ Gia Hòa, từng chút một vén áo sơ mi trên người cậu lên.
"Không ăn bánh kem à?" Lương Lục xoa xoa thái dương, nghe nhứt nhứt cái đầu, điều bất ngờ trong ngày sinh nhật được ba người họ bàn bạc kỹ chắc có lẽ đã lạc đề rồi...
"Trét lên người bé Hòa rồi ăn thôi." Dù Giang Dữ Thành nói ra mấy từ tục tĩu này mà mặt vẫn chính trực như thường, vẻ mặt không hề thay đổi.
"Cuối cùng cậu cũng đã thi xong, Gia Hòa ơi tớ đói lắm òi, cậu có biết nguyên một tháng nay tớ liếm muốn nát mấy cái cốc Socola Star Cup để luyện cách hôn nhẹ á." Lí Nhất Thước khóa ngồi trên người Từ Gia Hòa, không biết từ khi nào mà *** lại ngỏng lên trời, cách lớp vải quần cọ háng đối phương.
(Thằng mặt lờ Thước nó ăn mấy cái cốc này r nó thè lưỡi móc lưỡi dô cốc để nó luyện hôn lưỡi của nó đó chời 🤡, bá dơ Vl ông cố ơi)
"..."Thôi được rồi.
Từ Gia Hòa híp mắt, dưới háng lâu lâu bị chọc ghẹo cọ ngứa, dù không cần sờ cũng biết bên trong khe *** đã ướt nhem. Cậu gõ nhẹ đầu ngón tay trên môi, hơi hé miệng thè đầu lưỡi đỏ hồng ra, con chó lớn đồng dục đè ở trên người thấy thế lập tức hí ha hí hửng cúi thấp đầu ngoạm lấy, hai người hôn sâu trao nước bọt, phát ra tiếng nước chụt chụt ngây thơ vừa gợi tình.
Vì để ôn tập nên phải cấm dục một tháng, hiện tại cả bầy sài lang hổ báo cỡ nào, cũng không bằng ba người trước mắt Từ Gia Hòa...
Thôi, mình cũng không phải là không được.
Đầu xuân thì mát mẻ, mùa hè thì nóng rực, mùa đông thì lạnh giá, nhưng mùa thu thì lại vừa vặn, khi còn làm văn thời tiểu học luôn tả mùa thu là mùa của thu hoạch, gặp được ba người bạn cùng phòng này có lẽ chính là điều bất ngờ to lớn nhất năm nay...và thu hoạch.
Nụ hôn dài cuối cùng cũng kết thúc, Từ Gia Hòa sắc mặt đỏ bừng, cậu giơ cánh tay che đi tầm mắt, cố giảm bớt nỗi xấu hổ cùng bất lực: "Tôi, tôi cũng muốn làm."
Ba người trước giường đều nở nụ cười quen thuộc với nhau, ánh mắt nhìn nhau chỉ trong chốc lát, không cần nhiều lời cũng ngầm hiểu, quấy nhiễu trong giấc mơ ướt át, đủ để kéo dài cả một đời.
Tình yêu của hiện tại, kéo dài đến tương lai.
_______________________________
(Hết òi nka mấy ní. Cảm ơn mấy ní nhìu nhá, cạm sam mi ta~)
Danh sách chương