Lão thái thái bệnh một tháng mới khỏi nghe nói tam phòng toàn gia vội vàng ra phủ cầm vạt áo lau lệ. Lý thị thấy thế khuyên nàng không ít “Bạc thì tam phòng bọn họ không trả lại, nếu cẩn thận chút cũng đủ cho toàn gia bọn họ sống” Lão thái thái thở dài nói “Con ngoan khó được ngươi có tâm như vậy. Thôi xem như ta chưa sinh dưỡng nghiệt súc này”

Lý thị vì muốn lão thái thái vui vẻ đã nói đến hôn sự của Cố Sơn, lão thái thái nghe tôn trưởng hôn sự quả nhiên lên tinh thần không ít liền hỏi Lý thị chuẩn bị đồ hôn lễ như thế nào. Lý thị vội sai người lấy danh sách ra cho lão thái thái xem. Lão thái thái nhìn qua cười nói “Như vậy cũng được khi nào thì đưa qua bên kia?”

Lý thị cười nói “Trước vốn định là nửa năm trước cưới con dâu vào cửa nhưng vì lão thái thái bệnh lại gần tới ngày tết cần nhiều người làm việc, lúc đó mà thành thân thì cũng gấp gáp một chút vì vậy nên thương nghị với Hạ phủ lui ngày về sau. Hôm kia vừa cho người tính ngày nói là mười tám tháng hai là ngày tốt đúng lúc có thể đưa sính lễ qua đợi mồng tám tháng ba là cưới nàng dâu vào cửa”

Lão thái thái nghe gật đầu cười nói “Nếu vậy ta cũng quan tâm đến hôn sự của Cố Sơn, thu xếp thật tốt. Nhà chúng ta bây giờ không phô trương bằng nhà người ta nhưng cũng không kém đi đâu. Việc này ngươi cứ yên tâm làm đi nếu thiếu bạc thì đi tìm ta”

Lý thị nghe vội đứng lên hành lễ mặt đầy tươi cười nói “Thật ra thì tiền bạc là việc nhỏ mấu chốt là ta chưa bao giờ thu xếp chuyện chính sự như vậy sợ sai sót lễ số, lão thái thái nếu có thể giúp ta chỉ điểm một chút thật đúng là cho con dâu đỡ việc rất nhiều”

Lão thái thái nghe lời này trong lòng cảm thấy thoải mái, tươi cười nói “Ngươi chưa thu xếp qua hôn sự đúng thật là không biết việc này có nhiều chuyện cần quan tâm lắm. Hôn sự ba người huynh đệ bọn họ đều do ta thu xếp, mặc dù không thể nói chu đáo nhưng cũng ngay ngắn có thể diện. Trong ba huynh đệ bọn họ cũng là khi ngươi vào cửa mới là phô trương lớn nhất, tân khách cũng nhiều đại thần triều đình, cho dù nhiều người như vậy nhưng cũng không ra đường rẽ gì”

Lý thị phụ họa nói “Đúng vậy, mẫu thân ta cũng nói ta gả đi thật thể diện”

Lão thái thái nghe càng phát ra yêu thích, lôi kéo tay Lý thị nói một lúc lâu về bản lãnh lúc mình quản gia. Lý thị ở bên cạnh thỉnh thoảng phụ họa một hai câu lại thỉnh thoảng sai người đổi trà. Lão thái thái nói một hồi cảm thấy thỏa mái. Vì lão thái thái bệnh lâu hôm nay lại nói nhiều như vậy Lý thị lo lắng nàng sẽ bị mệt mỏi liền vòng vo câu chuyện nói đến việc mừng năm mới.

Lão thái thái hỏi ngày mới biết nhanh đến mùng tám tháng chạp, liền dặn dò Lý thị cho người nấu mấy thứ để ngày mùng tám tháng chạp ăn. Lý thị vội đi phòng bếp phân phó, cho người nấu gạo nếp và chuẩn bị hạnh nhân, đào, hạt dưa đậu phộng làm nhân.

Ăn xong ngày mùng tám tháng chạp thì xem như bước sang năm mới rồi, không chỉ có Lý thị vội vàng, ngay cả Nguyên Thu cũng không may vá giúp Lý thị chuẩn bị đưa lễ cho các phủ. Đến hai mươi bốn tháng chạp, Cố Lễ chuẩn bị bánh kẹo cúng ông táo. Lý thị, Nguyên Thu và nữ quyến sợ đụng chạm đến ông táo đều né trong nhà không dám ra cửa. Đợi đến hai lăm chuẩn bị dâng hương cho Ngọc hoàng. Mặc dù Nguyên Thu đã qua hơn mười cái năm mới nhưng người toàn gia đều ít ỏi mấy thứ tục lễ kia bỏ được đều bỏ cũng không bằng cả nhà náo nhiệt. Giờ trở về kinh thành lại dưới chân hoàng thượng, lễ nghi quy cũ càng thêm nhiều. Nguyên Thu cảm thấy mới lạ lại không thấy hạn chế gì nhiều, Lý thị phân phó xuống nhất nhất đi làm.

Gần tới ngày tết, Cố Lễ cho người mở cửa từ đường cẩn thận quét dọn. Lý thị nhất nhất kiểm tra tặng lễ cho người đưa đến các phủ thường lui tới. Đợi đến hai tám tháng chạp, Liêm Thân Vương phủ và Nam Bình Quận Vương phủ đều sai người tặng lễ đến. Cố lão phu nhân nghe vội cho người hầu hạ thay quần áo muốn đích thân đi gặp. Lý thị thấy thế khuyên nàng vài câu “Lão thái thái trong người còn chưa khỏe, không bằng nằm nghỉ ngơi đi, chuyện bên ngoài còn có ta”

Cố lão phu nhân nói “Ngươi biết cái gì? Liêm Thân Vương phủ và Nam Bình Quận Vương phủ là hoàng thân quốc thích, sao chậm trễ được. Càng không nói là hai vương phủ đưa vật gì, riêng phần thể diện này cũng không phải phủ nào cũng có, đây là vinh dự ít có sao ta không thể tự đi nhận”

Lý thị nghe vậy đành thôi, tự về phòng thay xiêm y đỡ lão thái thái đi tiền thính. Người Liêm Thân Vương phủ và Nam Bình Quận Vương phủ phái tới đều là người thường qua lại Cố phủ, hành lễ với Cố lão phu nhân và Lý thị rồi mỗi người tự phân biệt chủ khách mà ngồi. Cố lão phu nhân hỏi thăm sức khỏe thái phi trước rồi đến hai vị vương phi, lại hỏi Quận chúa trong phủ thế nào. Nữ nhân hai vương phủ cười nhất nhất trả lời lại hỏi thân thể lão thái thái có tốt không? Nói chút chuyện vặt mấy nữ nhân kia liền cáo lui. Cố lão phu nhân tự mình tiễn ra ngoài rồi dẫn theo Lý thị cầm theo quà tặng trở về xem kĩ.

Liêm Thân Vương phủ tặng lão thái thái hai bộ xiêm áo, gấm vóc năm màu khác nhau, một cái đệm lưng, một chuỗi tràng hạt. Lý thị và Tôn thị là dải tơ lụa, túi thơm. Bảo Châu được một cây quạt, hai khuyên tai ngọc, một ngọc như ý, Nguyên Thu nhiều hơn so với Bảo Châu một gối đầu mã não, một đai lưng kim ngọc. Tuyền ca và Nữu Nữu là chút đỉnh bạc, mấy bộ sách mới, Cố Sơn là giấy bút và một bộ hộp mực.

Nam Bình Quận Vương phủ đưa cho lão thái thái hai bộ xiêm áo, hai thất sa tanh, hai thất gấm, một trâm vàng khảm ngọc. Lý thị và Tôn thị là hai thất sa tanh, gấm, hai đôi vòng tay bằng vàng. Bảo Châu và Nữu Nữu hai cái hà bao lớn, bốn đôi hà bao phỉ thúy, hai vòng bạc, Nguyên Thu nhiều hơn Bảo Châu và Nữu Nữu bình Linh Chi thủy tinh, Cố Sơn và Tuyền ca đều là văn phòng tứ bảo.

Lão thái thái thấy chậc chậc khen ngợi không dứt, sờ sờ cái này, mò mò cái kia đợi nhìn đủ mới cho người mời mọi người đến phòng lớn. Trước là nói đến chuyện hai vương phủ đưa lễ còn sai Lý thị đọc danh mục quà tặng. Lão thái thái cười nói “Chưa nói đến mấy thứ này đều là khó được chỉ là phần thể diện này cũng không phải phủ nào cũng có được”

Tôn thị phụ họa nói “Đúng vậy, ta sống đến từng này tuổi, còn chưa thấy qua vải vóc tốt như vậy. Vừa đúng lúc làm hai bộ xiêm y cho Sơn nhi lúc thành thân mặc”

Lão thái thái nghe Tôn thị nói vậy cảm thấy nàng kiến thức hạn hẹp, chỉ liếc mắt nàng một cái không nói lời nào, Lý thị vội cười hòa giải “Đúng vậy, phải cấp lão thái thái làm một bộ mới đúng” lão thái thái nghe vậy mặt cười nói “Hôm nay đã được bốn bộ xiêm y, hơn nữa các phủ khác đưa qua cũng không biết bao nhiêu làm gì còn may tiếp”

Lý thị cười nói “Những thứ này đều làm bằng bông vải, chờ lúc Sơn nhi thành thân cũng có thể may áo kép, loại vải này làm áo kép là tốt nhất” lúc này lão thái thái gật đầu cười nói “Vậy theo ý ngươi” Tôn thị vội nói tiếp “Ta không vội bằng đại tẩu, ngày thường cũng rãnh rỗi một chút, chi bằng xiêm áo lão thái thái cứ để ta làm”

Lý thị biết Tôn thị muốn lấy lòng lão thái thái liền nói giúp vài câu “Ta thấy đệ muội may vá so với ta còn tốt hơn”

Lão thái thái cười nói “Các ngươi là nữ tử nhà quan gia mặc dù may vá tốt nhưng quanh năm suốt tháng làm có vài thứ cũng chỉ là phiến sáo, túi thơm, hà bao thôi. Nói về tay nghề cũng chẳng bằng nha đầu hầu hạ các ngươi. Thê tử lão nhị mặc dù xuất thân từ cửa nhỏ nhà nghèo nhưng từ nhỏ làm quen may vá đường may này so với ngươi còn vững hơn nhiều. Hơn nữa các loại đồ trong nhà đều là nàng làm thì châm pháp đương nhiên tốt hơn ngươi”

Lý thị gật đầu cười nói “Lão thái thái nói thật đúng, ngay cả Nguyên Thu trước kia lười may vá, đồ nàng dùng đều là Thúy Oanh đi làm. Vì nữ tử Giang Nam am hiểu nhất chính là nữ công, ta sợ nàng không bằng người ta liền ngoan tâm cho nàng làm mấy năm rốt cuộc bắt nàng luyện được may vá”

Lão thái thái nghe ngoắc Nguyên Thu lại trước mặt cầm tay nàng nhìn ngón tay nàng một chút ngoài miệng nói “Bây giờ ngươi phải thêu đồ cưới không nên mượn tay người khác. Ngươi làm xong may vá buổi tối ngâm nước nóng rồi lấu trân châu thoa tay để ý chút sẽ không sinh kén” Nguyên Thu cười đáp.

Vì trong lòng lão thái thái thỏa mái thấy Tôn thị cúi đầu đứng một bên trong lòng cũng đau một chút cười nói “Thê tử lão nhị, ngươi có hiếu tâm như vậy thì làm xiêm áo cho ta đi. Nhưng chỉ có một bộ lúc ngươi làm cẩn thận chút, làm hư để xem ta có tha ngươi không” Tôn thị thấy lão thái thái khó có được vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với mình, trên mặt cười như nở hoa, một ngụm đồng ý còn nói xong hai ngày tới sẽ đo kích cỡ cho lão thái thái. Vì ngày tết bận rộn, mọi người nói chuyện một chút rồi tự giải tán.

Đến đêm ba mươi, lão thái thái và Lý thị mặc triều phục theo phẩm cấp vào cung hành lễ. Tôn thị ở nhà kiểm tra khắp nơi một lượt thấy mọi việc ổn thỏa mới buông tâm. Đợi lão thái thái và Lý thị vào cung về cả nhà sẽ đi bái tế tổ tông xong mới về nhà sai người dọn bữa ăn.

Tiểu bối trong nhà dâng lễ đến dập đầu chúc tết lão thái thái, sau đó hành lễ theo thân phận lớn nhỏ, dẫn người nhà dâng lễ xong bọn nha hoàn trong nhà dập đầu hành lễ. Lúc này lão thái thái cũng không đau lòng bạc nữa toàn bộ đều được cho.

Đang muốn ăn cơm lão thái thái thấy phía dưới Cố Nghi trống trãi trong lòng lại nhớ đến Cố Liêm mắt đỏ lên. Cố Lễ vội đứng dậy khuyên nhủ “Hôm nay là ngày tốt ta trước kính lão thái thái một li” lão thái thái đành lau nước mắt uống rượu với Cố Lễ. Lão thái thái uống xong rượu khoát tay nói “Huynh đệ các ngươi liền ra bên ngoài chơi đi để cho cửa nhà chúng ta náo nhiệt một chút” Cố Lễ và Cố Nghi nghe lời đứng lên, trở về chỗ kính rượu mới đi ra tiền sảnh. Tuyền ca và Nữu Nữu thấy phụ thân không có trong bữa tiệc lá gan lớn lên, một trái một phải kèm lão thái thái nói chuyện, Cố Sơn lại kể chuyện cười cuối cùng chọc lão thái thái cười toe toét.

Qua năm mới, Lý thị và Tôn thị chuẩn bị đồ cưới cho Cố Sơn đợi đến ngày mười tám tháng hai, Sính lễ và hôn thư từ Cố phủ do Cố Lễ đưa đến Hạ phủ. Đến hai mươi lăm tháng hai, Cố phủ chính thức hạ sính lễ, cho người mang mười mấy đài đi Hạ phủ không gì khác ngoài vàng bạc châu ngọc, tơ lụa, trái cây, dê rượu, vật kiện lung tung. Còn mang theo chim nhạn đưa đi qua Hạ phủ.

Đến mồng bảy tháng ba Lý thị mời các trưởng giả đức cao vọng trọng trong tộc đến dạy bảo Cố Sơn, Cố phủ chuẩn bị thỏa đáng chỉ đợi ngày mai rước dâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện