- Tuyệt Y Đường?   

Năm người Từ Khải Liễu nghe thấy cái tên này đều đồng loạt biến sắc. Họ nhìn Giang Văn Ba vẻ mặt đầy trào phúng trước mặt không nói nên lời. Cái tên này gần đây mấy người đều biết rất rõ. Đây là một tồn tại ẩn nấp rất kín đáo, hơn nữa thực lực có thể cực mạnh.   

Căn cứ theo Ban tình báo ngoại viện điều tra được, Tuyệt Y Đường cũng tương tự như Thiên Y viện, là một tổ chức tương đối khổng lồ, thực lực dù yếu hơn Thiên Y viện một chút nhưng tuyệt đối vượt xa các thế gia bình thường khác.   

Hơn nữa chỉ nghe tên cũng biết rất có khả năng là nhắm vào Thiên Y viện.   

- Thế nào... Bây giờ hẳn các vị đã hiểu rồi chứ?   

Giang Văn Ba lãnh đạm nói:   

- Hơn hai mươi năm qua, sư trò chúng tôi bỏ lại thân quyến, chạy trốn ra nước ngoài, nếm mật nằm gai, cực khổ kinh doanh mới có tất cả ngày hôm nay... Mới có chuyện tôi quay trở lại Thiên Y viện, ngồi trước mặt chư vị!   

- Thiên Y viện dù sao cũng là nơi xuất thân của chúng tôi, tuy rời đi hơn hai mươi năm, nhưng tôi và sư phụ chưa ngày nào từ bỏ vinh quang của Thiên Y viện... Nhưng để đảm bảo mạng sống, để có thể được một lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời, sư trò chúng tôi mới phải xây dựng Tuyệt Y Đường...   

- Vốn mấy năm nay, chúng tôi không hề muốn cùng ngồi chung một chỗ với các vị, nhưng cho đến giờ, chúng tôi phát hiện mình không hề muốn phát sinh mâu thuẫn trực tiếp với Thiên Y viện... Cho nên, hôm nay tôi mới ngồi ở đây, cùng thương lượng với các vị...   

Nói tới đây, Giang Văn Ba híp hai mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc:   

- Yêu cầu của chúng tôi không cao, điều tra rõ chuyện năm đó, trả lại công bằng cho hai sư trò chúng tôi.   

Nghe xong những lời này, sắc mặt năm vị Thiên y sư âm trầm. Còn trong mắt Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân lại khó nén vẻ kinh hãi. Sau khi hai người lơ đãng nhìn nhau một cái, Ninh Hán Dân liền cau mày, lạnh giọng nói:   

- Hai người thân là thành viên Thiên Y viện, lén lập tổ chức, hơn nữa còn tuân theo nội quy viện... Đây là những việc Thiên Y viện ta không cho phép, chẳng lẽ các người không biết sao?   

- Dĩ nhiên...   

Giang Văn Ba cười nhạt để ly trà trong tay xuống, hơi ngấc đầu lên. Nhìn mấy vị thiên y sư, lãnh đạm nói:   

- Có điều, tôi cũng mong các người rõ, tôi tới không phải để mong viện tha thứ hay không tha thứ. Chẳng qua tôi chỉ nói với các người, tôi và sư phụ giờ đã có tư cách để đến đòi lại công bằng cho chuyện năm đó!   

- Năm đó, rốt cuộc là ai, bày ra chuyện này... Mưu hại đồng môn. Trong lúc tôi và sư phụ vì Thiên Y viện mạo hiểm xông pha, lại muốn đẩy tôi và sư phụ vào chỗ chết?   

Các Thiên y sư lại một lần nữa im lặng... Với thực lực của Tuyệt Y Đường bây giờ, cùng với năng lực của vị kia, trong tình huống này, đúng là đã đủ thực lực để ngồi ngang hàng với nhóm mình.   

Từ Khải Liễu sau khi hít một hơi thật sâu. Nhìn Giang Văn Ba, nói:   

- Liên quan tới chuyện năm đó, bất kể như thế nào, Hội đồng viện cũng sẽ tiến hành điều tra... Nhưng liên quan tới chuyện anh... người của anh tham gia vào việc này, cần được Hội đồng viện tiến hành thảo luận...   

Giang Văn Ba hơi gật đầu. Lãnh đạm nói:   

- Thời gian không nhiều... Xin hãy mong chóng đưa ra quyết định...   

Đợi sau khi Giang Văn Ba đi ra khỏi phòng họp, sắc mặt mấy vị Thiên y sư lại một lần nữa trầm xuống, đặc biệt là Chu Thế Dương cùng Ninh Hán Dân vẻ mặt đầy phiền muộn.   

- Tuyệt Y Đường này lại là do họ lập nên...   

Chu Thế Dương phiền muộn nghiêm mặt, nhìn về phía mọi người, nói:  

- Đường đường là Thiên Y viện, chẳng lẽ cứ để họ uy hiếp như vậy?   

Từ Khải Liễu lắc đầu một cái. Quả quyết trầm giọng nói:   

- Nhưng bất kể như thế nào, bọn họ năm đó xảy ra chuyện, đúng là vì Thiên Y viện ta nên mới như vậy... Hơn nữa nếu thật sự là có người cố ý bố trí, mưu hại đồng môn, như vậy phải truy xét xử theo quy định!   

- Viện trưởng... Chuyện năm đó, chúng ta đều biết. Chuyện đó, nếu thật sự có người ở trong động tay chân vậy chắc chắn có năm Thiên y sư năm đó tham gia vào. Mấy người chúng ta, cũng có hiềm nghi... Lần này nếu thật sự điều tra ra, tra không ra còn được, nếu tra ra gì đó thì xử trí như thế nào?   

Lúc này chân mày Liêu Long Căn nhíu lại.   

Liêu Long Căn vừa nói xong, mọi người lại rơi vào trầm mặc... Thiên y sư năm đó giờ đều đã lui vào Viện trưởng lão. Nếu thật sự điều tra, nói không chừng không thể tra ra. Cho dù có tra được, chẳng lẽ có thể động thủ với Viện trưởng lão sao? Viện trưởng lão sẽ cho phép sao?   

Chu Thế Dương thấy mọi người trầm mặt thì đột nhiên mặt mày nghiêm túc, lên tiếng:   

- Chuyện này tạm thời không đề cập tới, hai người kia là thành viên chính thức của Thiên Y viện ta. Mấy năm nay họ lập Tuyệt Y Đường, nhúng tay vào quân chính thế tục, hơn nữa rất có thể đã ngầm cấu kết với các thế gia. Không những vi phạm quy định của Thiên Y viện ta, hơn nữa còn tạo ra uy hiếp cực lớn với cả thế tục, chẳng lẽ Thiên Y viện ta cứ mặc kệ không để ý tới sao? Còn phải cân nhắc vì sao họ vì chuyện không có chứng cớ mà đến làm loạn trật tự Thiên Y viện ta?   

Nghe thấy những lời này, mọi người không kiềm được nhìn nhau một cái, quả thật là như thế. Với thực lực của Tuyệt Y Đường này, gần như đã không cần phải nhờ Hội đồng viện của Thiên Y viện điều tra chuyện đó. Giờ, Giang Văn Ba đến, đúng là không tránh khỏi gây ra hỗn loạn cho Thiên Y viện.   

- Có lẽ, bọn họ có ý định làm nhiễu loạn Thiên Y viện ta... Hơn nữa...   

Nói tới đây, Ninh Hán Dân cũng có chút chần chờ, nói:   

- Giang Khương là con trai của Giang Văn Ba. Sau khi Giang Khương nhập viện, tư chất không hề tầm thường. Chỉ trong hai ba năm ngắn ngủi đã có năng lực nắm Tề Thế Đỉnh trong tay... Chuyện này, chúng ta không thể không đề phòng...   

Ninh Hán Dân vừa nói vậy, mắt Chu Thế Dương cũng sáng lên, trầm giọng nói:   

- Đúng rồi.Ban đầu Giang Khương dựa vào mấy lời của mình La Thiên Minh vào viện một cách khó hiểu. Hắn đã dùng thực lực mà không thể nào tưởng tượng được tiếp xúc với các tri thức của Thiên Y viện ta. Hơn nữa chỉ trong hai ba năm ngắn ngủi đã có được thực lực vượt xa y sĩ bình thường, thậm chí được Tề Thế Đỉnh thừa nhận. Nếu nói trước đây hắn chưa từng tiếp xúc với những tài liệu đặc biệt của Thiên Y viện ta thì thật khó khiến người ta tin tưởng...   

- Vì vậy, tôi rất có lý do hoài nghi, Giang Khương là do đám Giang Văn Ba cố ý an bài, lẻn vài Thiên Y viện ta, có ý đồ mưu đoạt... Tề Thế Đỉnh của Thiên Y viện ta... Nếu không với tuổi tác của hắn, sao có thể làm được đến như vậy?   

Nói tới đây, khuôn mặt già nua của Chu Thế Dương hơi đỏ lên. Cách nói này của lão đúng là có chút miễn cưỡng, nhưng lúc này lão không thể không nói vậy. Khó khăn lắm mới có cơ hội, sao lão không chụp lấy mà liên hệ nó với Giang Khương được cơ chứ...   

Có điều lý do này tuy nói có chút miễn cưỡng, nhưng bất kể như thế nào cũng có chút đạo lý, Giang Khương nhập viện tới nay hai ba năm, tiến bộ đúng là kinh khủng. Nếu nói trước kia hắn không có nền tảng gì đúng là không ai có thể tin tưởng được. Giờ có một lý do như vậy xuất hiện, hơi đẩy nhẹ một chút là nó sẽ trở nên có lý. Người bằng lòng tin tưởng vào nó dĩ nhiên cũng không ít.   

Theo như vậy thì Giang Văn Ba muốn đoạt Trấn viện chi bảo của Thiên Y viện đã cử con trai của gã ẩn nấp trong viện, dường như cũng rất có khả năng...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện