Trong phòng họp, tất cả mọi người đều im lặng nhìn Giang Khương, giống như muốn tìm ra một đầu mối khác từ trên gương mặt của hắn.   

Nhưng tất cả mọi người đều biết, Giang Khương không thể nói láo trong chuyện này. Mọi người ai cũng biết Phá Thiên Đan cũng như hiệu quả của nó. Nhưng người biết được phương pháp điều chế cụ thể thì không. Bởi vì có mấy vị dược vật chủ yếu trong đơn thuốc đã bị tuyệt tích, ví dụ như Độc Long Chi chủ yếu nhất, cộng thêm Thanh Dương Thảo làm tăng tác dụng nhiều nhất cho thuốc.   

Dược hiệu của Phá Thiên Đan tương đối cường hãn, hơn nữa lại rất trân quý, thuộc một trong những loại đan dược siêu phẩm, lọt vào tay một số luyện đan sư cường hãn, không cần Tế Thế Đỉnh cũng có thể luyện ra được. Chẳng qua xác suất thành công khá thấp. Có một vị Luyện đan sư của Thiên Y Viện phải trải qua mấy chục năm trời mới luyện chế được một viên Phá Thiên Đan quý giá.   

Nhưng viên Phá Thiên Đan đó đã tiêu hao mất của Thiên Y Viện một Độc Long Chi cộng thêm hai Thanh Dương Thảo. Sau đó thì không còn tìm được hai loại dược vật đó nữa.   

Bây giờ Giang Khương nói mình uống Phá Thiên Đan, bọn họ cũng không nghi ngờ. Tại sao lại có thể dễ dàng tấn cấp Thiên giai, không có đan dược chuyên dành cho đột phá giai vị, Giang Khương làm sao có thể trong tình huống không hề báo trước mà đột phá đơn giản như thế.   

Chỉ là Phá Thiên Đan không có Thanh Dương Thảo, ai mà dám uống? Tỷ lệ bị bạo thể đến bảy tám phần, ai dám đánh cuộc chứ?   

Nếu luyện đan sư của đối phương có thực lực mạnh như vậy, trong tay lại có Độc Long Chi, nhưng không tìm được Thanh Dương Đảo, đúng là có thể luyện chế được Phá Thiên Đan gà mờ. Bởi vì có rất nhiều cao thủ bị vây ở Địa cấp rất lâu mà không có biện pháp đột phá, trong thời điểm sau cùng, tuyệt đối nguyện ý uống Phá Thiên Đan, đánh cuộc với hai phần tỷ lệ thành công còn lại để vượt qua.   

Với tư chất của Giang Khương, nếu quả thật bị người ta ép uống Phá Thiên Đan, tỷ lệ quá quan hẳn cao hơn người bình thường một chút. Nhắc tới cũng tuyệt đối hợp tình hợp lý.   

- Không, tuyệt đối không thể nào.   

Chu Thế Dương liên tục lắc đầu, nhìn chằm chằm Giang Khương, lạnh giọng nói.   

- Tôi lấy tư cách Viện trưởng Thiên Y Viện, hạ phát lệnh Viện trưởng.   

Một giọng nói nghiêm nghị bỗng nhiên vang lên.   

Nghe xong, sắc mặt tất cả đều biến đổi, nghiêm túc đứng dậy, hơi khom người, nhìn Từ Khải Liễu phía chính giữa, ôm quyền hành lễ:   

- Mời Viện trưởng ra chỉ thị.   

Trong lúc Giang Khương đang sững sờ, thấy La lão nghiêm mặt ra hiệu, lập tức đứng dậy khom người thi lễ.   

Từ Khải Liễu quét mắt nhìn tất cả, lạnh giọng nói:   

- Tôi lệnh: Chuyện hôm nay, bất kỳ người nào cũng không được tiết lộ ra ngoài. Nếu có người tiết lộ, xem như là người phản bội Thiên Y Viện.   

- Tuân lệnh.   

Mọi người cũng không có bất kỳ sự do dự và chần chừ.   

Tất cả đều cùng chắp tay kêu lên.   

- Tôi lệnh: Lấy Lưu Mộc Dương làm chủ, trong vòng một tháng, Phòng Giám sát có quyền điều động bất kỳ lực lượng thuộc quyền nào của Thiên Y Viện, toàn lực truy xét chuyện này. Liêu Long Căn hỗ trợ Lưu Mộc Dương làm việc. Nếu như cần thiết, bất kỳ người cũng không được cự tuyệt phối hợp điều tra.   

- Tuân lệnh.   

Mọi người bên cạnh một lần nữa khom người, trầm giọng nói.   

- Tôi lệnh: Bắt đầu từ hôm nay, Giang Khương không được rời khỏi viện, toàn lực luyện chế đan dược siêu phẩm, đồng thời phối hợp với phòng Giám sát. Đan dược chưa thành, điều tra chưa thành, không được rời khỏi viện.   

Nghe xong, sắc mặt Giang Khương tối sầm nhưng không dám có bất kỳ do dự và chần chừ, một lần nữa khom người thi lễ:   

- Tuân lệnh.   

- Tan họp, năm vị thiên y sư lưu lại, những người còn lại về vị trí của mình, không được để lộ bất kỳ dấu hiệu nào. La Thiên Minh đốc thúc Giang Khương đến phòng luyện đan, còn phòng Giám sát thì tăng cường điều tra, không được để xảy ra sai lầm.   

- Vâng.   

Mọi người một lần nữa khom người thi lễ. Sau đó, ngoại trừ năm vị Thiên y sư ra, tất cả mọi người đều trật tự lui ra. Không có bất kỳ người nào dám lên tiếng, nhiều nhất cũng chỉ nhìn nhau trao đổi bằng mắt, sau khi ra cửa thì chia tay, ngay cả trò chuyện cũng không.   

Mọi người đều biết, bất kể là chuyện gì xảy ra, nhưng bây giờ vấn đề lớn đến như vậy, Viện trưởng cũng đã hạ lệnh, nếu ai dám làm bậy, lập tức sẽ bị mang đến phòng Giám sát, không người nào có thể thoát khỏi.   

Còn La Thiên Minh thì sắc mặt nghiêm túc, dẫn Giang Khương ra ngoài cửa. Cho đến khi không còn nhìn thấy ai, lúc này mới âm trầm nói:   

- Bất kể tình huống gì cũng phải toàn lực phối hợp với phòng Giám sát, không được tự tiện hành động nữa.   

- Lão sư, con biết rồi.   

Giang Khương gật đầu, sau đó dè dặt nhìn La Thiên Minh, hỏi:   

- Lão sư, lệnh Viện trưởng là thứ gì vậy? Tại sao ngay cả Chu Thế Dương cũng không dám lên tiếng?   

- Viện trưởng lệnh chỉ có y sư chính thức trở lên mới có tư cách tiếp xúc, hơn nữa biết rõ điều lệ của nó.   

- Một khi Viện trưởng ra lệnh, đại diện cho toàn viện đang trong tình huống khẩn cấp. Tất cả mọi người, bất luận là Thiên y sư hay là y sư bình thường, phải tiếp nhận chỉ thị của Viện trưởng, không được cãi lại. Trừ phi Viện trưởng lệnh bị tập thể các thiên y sư ngăn cản, còn không thì không người nào dám trái lệnh.   

- Đặc biệt là trong tình huống lúc này, chín vị y sư nhất phẩm cũng không thoát khỏi sự chất vấn và điều tra của phòng Giám sát. Ngay cả nội bộ năm vị Thiên y sư cũng sẽ tự mở cuộc điều tra. Nội viện sẽ không một ai thoát khỏi.   

Nói đến đây, La Thiên Minh nhìn chằm chằm Giang Khương, hung hăng nói:   

- Tiểu tử con lại là người quan trọng nhất cần giám sát. Phòng Giám sát sẽ tiến hành chất vấn toàn diện và cặn kẽ đối với con. Lần này tất cả những người từ chỗ kia trở về cũng phải tiếp nhận điều tra, xác nhận chuyện này.   

- Tiểu tử con lần này gây ra chuyện không nhỏ rồi đấy nhé.   

- Lão sư, con thân là thành viên của Thiên Y Viện, chuyện như vậy dĩ nhiên là phải báo cáo lên. Người cũng thấy, con chỉ định báo cáo riêng với Viện trưởng và Trưởng phòng Lưu, nhưng Chu Thế Dương cứ moi ra như vậy.   

Gương mặt Giang Khương tràn đầy bất đắc dĩ. Hắn nói thật, không phải giả. Chuyện như vậy, người có tư cách tiếp xúc chỉ có thể là cao tầng nội viện. Biện pháp tốt nhất chính là để cho Từ Khải Liễu hạ lệnh bí mật điều tra.   

Nhưng chuyện lại bị làm cho bung bét, như vậy Từ Khải Liễu nhất định phải thi triển thủ đoạn cường lực, ức chế toàn diện, tránh sự việc bất ngờ phát sinh.   

- Được rồi, con vào trong đi. Cứ yên tâm luyện đan, người của Phòng Giám sát sẽ rất nhanh tìm con.   

La Thiên Minh ngược lại không lo lắng đệ tử của mình vì bị điều tra mà xảy ra vấn đề gì. Dù sao ông vẫn hiểu rõ con người của Giang Khương, mặc dù làm việc có chút lỗ mãng, nhưng không phải là người không hiểu chuyện. Nếu không, cũng sẽ không tự chui đầu vào lưới, đem chuyện như vậy tùy tiện chọc ra.   

- Con biết rồi, lão sư cứ yên tâm. Bất kể ai làm ra chuyện gì cũng chẳng liên quan đến chúng ta.   

Giang Khương cười hắc hắc, nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện