Dưới tác dụng của thuốc ảo giác và cuồng bạo, Giang Khương đã tiến vào trạng thái Tập sát đáng sợ.
Lực công kích mạnh vô cùng.
Bốn thuộc hạ do Lý phán quan dẫn đến đã bị Giang Khương đánh bại. Lúc này không ai dám ra tay quá nặng với Giang Khương.
Nếu ra tay quá nặng, khiến cho một y sĩ tam phẩm xuất hiện tình huống bị trọng thương, không ai có thể gánh nổi trách nhiệm này.
Bốn cao thủ Thiên y ngoại viện đến trợ giúp cũng không khác gì. Mặc dù đều là thực lực Địa giai nhất phẩm đến đỉnh phong, nhưng bốn người liên thủ, trong thời gian ngắn cũng không chế trụ được Giang Khương.
Giang Khương ra tay cứ như người điên, đánh cho bốn cao thủ Thiên y ngoại viện cuống quýt lui về phía sau. Đừng nói là chế trụ Giang Khương, cho dù muốn bảo vệ mình cũng khó.
Bịch! Đội trưởng bị Giang Khương đánh bay. Các y sĩ bên cạnh đều mở to mắt nhìn. Đây thật sự là y sĩ tam phẩm của Thiên Y Viện chúng ta?
Thành viên chính thức của Thiên Y Viện, bất luận là y sĩ hay là y sư, đều am hiểu về lĩnh vực chuyên môn của mình. Đối với việc đánh nhau cũng chỉ là kiêm tu, mục đích là cường thân kiện thể, hoặc gia tăng nội khí khi chữa trị mà thôi.
Liên quan đến chuyện đánh nhau, sẽ do cao thủ Thiên y ngoại viện phụ trách. Các thành viên nội viện chỉ cần chuyên tâm vào nghiên cứu học thuật, nâng cao năng lực trong lĩnh vực y học của mình. Vì thế, mỗi ngày chỉ dành khoảng một hai tiếng để tu luyện nội khí. Ngoại trừ nhân vật cấp thiên tài như Mã Tiểu Duệ, trên cơ bản không có y sĩ tam phẩm nào luyện nội khí đến tình trạng Địa giai tầng hai kinh khủng như vậy.
Thực lực của Giang Khương trước mắt, chẳng lẽ đã đạt đến Địa giai đỉnh phong?
Nhìn bốn cao thủ Địa giai nhất phẩm bị Giang Khương đánh cho cuống quýt lui về phía sau, ngay cả phản công cũng không dễ dàng gì, mọi người nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Mã Tiểu Duệ nói chuyện điện thoại xong, quay sang nhìn tình huống, trong lòng có chút lo lắng. Giang Khương bây giờ giống như một ma đầu. Ban đầu cô và Giang Khương giao thủ qua, cô không nhận thấy thực lực của Giang Khương quá mạnh. Nhưng bây giờ, dưới tác dụng của thuốc cuồng bạo, hắn mới có được thực lực như thế.
Căn cứ vào kinh nghiệm, dưới tác dụng của thuốc ảo giác và thuốc gây cuồng bạo, Giang Khương sẽ có được năng lực chiến đấu và công kích siêu hạng, nhưng nó cũng ảnh hưởng đến cơ thể và tinh thần rất lớn. Cho dù sau này được điều dưỡng cẩn thận, sợ rằng cũng sẽ không dễ dàng hồi phục.
Nhưng đối với tình huống trước mắt, Mã Tiểu Duệ cũng đành thúc thủ vô sách, lập tức cau mày trầm ngâm, bước nhanh ra bên ngoài.
Nhìn tình huống trước mắt, vị đội trưởng cũng cau mày. Bốn người mà cũng không chế trụ được y sĩ Giang, mặt mũi xem như mất hết. Nhưng thực lực của y sĩ Giang quá mạnh, động tác ra tay như gió, trước đây y chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Với tốc độ này, trước kia y chỉ nhìn thấy trên người hai vị cao thủ Thiên giai. Hơn nữa, có đôi khi vị cao thủ Thiên giai đó cũng không có tốc độ nhanh như Giang Khương bây giờ.
Dù sao cũng là thành viên của tổ trợ giúp khẩn cấp, dĩ nhiên là phải có vài phần ngạo khí. Y xác định y sĩ Giang nhiều nhất cũng chỉ là Địa giai, tuyệt đối không có khả năng là Thiên giai, lập tức gật đầu với thuộc hạ xung quanh.
Ánh mắt bốn người nhìn nhau, sau đó gật đầu một cái, nhất tề xông đến Giang Khương.
Vị đội trưởng lao đến tấn công đầu tiên, bị Giang Khương giơ một cước đạp tới. Vị đội trưởng ngay cả ý nghĩ tránh đi cũng không có, chật vật lăn dưới đất, tranh thủ một cơ hội cho thuộc hạ của mình.
Suy nghĩ của y không sai. Sau khi bắt chéo hai tay đỡ được một cước của Giang Khương, chỉ lui về sau vài bước, cũng không bị đá bay. Ba thuộc hạ ở phía sau xông lên. Một người đánh một quyền vào động mạch cổ của Giang Khương. Hai người còn lại chộp đến hai tay Giang Khương.
Ba người này, bất luận người nào đắc thủ cũng tạo thành uy hiếp cho Giang Khương, mang đến cơ hội cho người khác, nhanh chóng chế trụ vị y sĩ đang nổi điên này.
Đội trưởng ở bên cạnh run rẩy hai tay, đang định tiếp tục xông lên. Ba thuộc hạ, ngoại trừ người phía sau là có cơ hội bổ trúng, còn lại vẫn phải chờ y trợ giúp.
Nhưng khi y vừa mới vọt lên hai bước, sắc mặt liền cứng đờ. Bởi vì y phát hiện, lực công kích của y sĩ Giang không những kinh người mà tốc độ phản ứng cũng như vậy.
Y nhìn thấy một chưởng của thuộc hạ đằng sau Giang Khương đang còn cách động mạch cổ của hắn chừng một thước, chân phải của Giang Khương đã rất nhanh gạt chân của gã thuộc hạ.
Bịch. Chỉ thấy một chưởng của gã thuộc hạ bổ vào khoảng không, vai bên phải của Giang Khương đồng thời đánh bay gã thuộc hạ bên phải ra ngoài.
Sau đó nhanh chóng xoay người, một chân quét ngang. Gã thuộc hạ đằng sau vừa mới đứng vững, chưa kịp phòng ngự, liền bị một cước của Giang Khương đá trúng ngực, kêu thảm một tiếng, phun ra một ngụm máu rồi bay ngược ra ngoài.
Nhìn trong sân chỉ còn lại một thuộc hạ, sắc mặt vị đội trưởng trở nên trắng bệch. Y vốn tưởng rằng liên hoàn kích lần này hẳn có thể bắt được y sĩ Giang, không nghĩ đến đối phương lại có thể đánh bay được hai người cùng một lúc như vậy.
Lập tức, vị đội trưởng có chút chần chừ, nhìn hai mắt đỏ bừng của đối phương cùng với hàn ý lạnh lẽo trong đó, rốt cuộc cảm giác được dường như không phải y có thể giải quyết chuyện này.
Không được đả thương đối phương, lại phải bắt được đối phương, quả thật là quá khó.
Y liền nhấn nút báo động đeo bên tai, bắt đầu cầu viện đến trung tâm cảnh giới.
Người phụ trách đứng trước màn hình giám sát, sắc mặt cũng tối sầm. Không cần vị đội trưởng nhấn nút cầu viện, y đã tự động ấn nút trên bàn, trầm giọng nói:
- Xin chào Viên tiên sinh, tôi là Chủ nhiệm hội Giám sát, xin lập tức đến phòng sám hối trợ giúp.
Khi Mã Tiểu Duệ cầm một thứ trong tay chạy đến, trong sân đã có chút hỗn loạn. Chỉ còn lại hai thành viên của tổ cao thủ Thiên y ngoại viện, đang toàn lực kềm chế Giang Khương, không cho hắn lao ra ngoài.
Một số y sĩ tiến lên trợ giúp các cao thủ trọng thương.
Trong lúc Mã Tiểu Duệ muốn tiến lên, phía sau bức tường vang lên một tiếng vù. Nhìn thấy người này, trong lòng Mã Tiểu Duệ liền cả kinh, là Viên tiên sinh của Thiên y ngoại viện.
Lực công kích mạnh vô cùng.
Bốn thuộc hạ do Lý phán quan dẫn đến đã bị Giang Khương đánh bại. Lúc này không ai dám ra tay quá nặng với Giang Khương.
Nếu ra tay quá nặng, khiến cho một y sĩ tam phẩm xuất hiện tình huống bị trọng thương, không ai có thể gánh nổi trách nhiệm này.
Bốn cao thủ Thiên y ngoại viện đến trợ giúp cũng không khác gì. Mặc dù đều là thực lực Địa giai nhất phẩm đến đỉnh phong, nhưng bốn người liên thủ, trong thời gian ngắn cũng không chế trụ được Giang Khương.
Giang Khương ra tay cứ như người điên, đánh cho bốn cao thủ Thiên y ngoại viện cuống quýt lui về phía sau. Đừng nói là chế trụ Giang Khương, cho dù muốn bảo vệ mình cũng khó.
Bịch! Đội trưởng bị Giang Khương đánh bay. Các y sĩ bên cạnh đều mở to mắt nhìn. Đây thật sự là y sĩ tam phẩm của Thiên Y Viện chúng ta?
Thành viên chính thức của Thiên Y Viện, bất luận là y sĩ hay là y sư, đều am hiểu về lĩnh vực chuyên môn của mình. Đối với việc đánh nhau cũng chỉ là kiêm tu, mục đích là cường thân kiện thể, hoặc gia tăng nội khí khi chữa trị mà thôi.
Liên quan đến chuyện đánh nhau, sẽ do cao thủ Thiên y ngoại viện phụ trách. Các thành viên nội viện chỉ cần chuyên tâm vào nghiên cứu học thuật, nâng cao năng lực trong lĩnh vực y học của mình. Vì thế, mỗi ngày chỉ dành khoảng một hai tiếng để tu luyện nội khí. Ngoại trừ nhân vật cấp thiên tài như Mã Tiểu Duệ, trên cơ bản không có y sĩ tam phẩm nào luyện nội khí đến tình trạng Địa giai tầng hai kinh khủng như vậy.
Thực lực của Giang Khương trước mắt, chẳng lẽ đã đạt đến Địa giai đỉnh phong?
Nhìn bốn cao thủ Địa giai nhất phẩm bị Giang Khương đánh cho cuống quýt lui về phía sau, ngay cả phản công cũng không dễ dàng gì, mọi người nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Mã Tiểu Duệ nói chuyện điện thoại xong, quay sang nhìn tình huống, trong lòng có chút lo lắng. Giang Khương bây giờ giống như một ma đầu. Ban đầu cô và Giang Khương giao thủ qua, cô không nhận thấy thực lực của Giang Khương quá mạnh. Nhưng bây giờ, dưới tác dụng của thuốc cuồng bạo, hắn mới có được thực lực như thế.
Căn cứ vào kinh nghiệm, dưới tác dụng của thuốc ảo giác và thuốc gây cuồng bạo, Giang Khương sẽ có được năng lực chiến đấu và công kích siêu hạng, nhưng nó cũng ảnh hưởng đến cơ thể và tinh thần rất lớn. Cho dù sau này được điều dưỡng cẩn thận, sợ rằng cũng sẽ không dễ dàng hồi phục.
Nhưng đối với tình huống trước mắt, Mã Tiểu Duệ cũng đành thúc thủ vô sách, lập tức cau mày trầm ngâm, bước nhanh ra bên ngoài.
Nhìn tình huống trước mắt, vị đội trưởng cũng cau mày. Bốn người mà cũng không chế trụ được y sĩ Giang, mặt mũi xem như mất hết. Nhưng thực lực của y sĩ Giang quá mạnh, động tác ra tay như gió, trước đây y chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Với tốc độ này, trước kia y chỉ nhìn thấy trên người hai vị cao thủ Thiên giai. Hơn nữa, có đôi khi vị cao thủ Thiên giai đó cũng không có tốc độ nhanh như Giang Khương bây giờ.
Dù sao cũng là thành viên của tổ trợ giúp khẩn cấp, dĩ nhiên là phải có vài phần ngạo khí. Y xác định y sĩ Giang nhiều nhất cũng chỉ là Địa giai, tuyệt đối không có khả năng là Thiên giai, lập tức gật đầu với thuộc hạ xung quanh.
Ánh mắt bốn người nhìn nhau, sau đó gật đầu một cái, nhất tề xông đến Giang Khương.
Vị đội trưởng lao đến tấn công đầu tiên, bị Giang Khương giơ một cước đạp tới. Vị đội trưởng ngay cả ý nghĩ tránh đi cũng không có, chật vật lăn dưới đất, tranh thủ một cơ hội cho thuộc hạ của mình.
Suy nghĩ của y không sai. Sau khi bắt chéo hai tay đỡ được một cước của Giang Khương, chỉ lui về sau vài bước, cũng không bị đá bay. Ba thuộc hạ ở phía sau xông lên. Một người đánh một quyền vào động mạch cổ của Giang Khương. Hai người còn lại chộp đến hai tay Giang Khương.
Ba người này, bất luận người nào đắc thủ cũng tạo thành uy hiếp cho Giang Khương, mang đến cơ hội cho người khác, nhanh chóng chế trụ vị y sĩ đang nổi điên này.
Đội trưởng ở bên cạnh run rẩy hai tay, đang định tiếp tục xông lên. Ba thuộc hạ, ngoại trừ người phía sau là có cơ hội bổ trúng, còn lại vẫn phải chờ y trợ giúp.
Nhưng khi y vừa mới vọt lên hai bước, sắc mặt liền cứng đờ. Bởi vì y phát hiện, lực công kích của y sĩ Giang không những kinh người mà tốc độ phản ứng cũng như vậy.
Y nhìn thấy một chưởng của thuộc hạ đằng sau Giang Khương đang còn cách động mạch cổ của hắn chừng một thước, chân phải của Giang Khương đã rất nhanh gạt chân của gã thuộc hạ.
Bịch. Chỉ thấy một chưởng của gã thuộc hạ bổ vào khoảng không, vai bên phải của Giang Khương đồng thời đánh bay gã thuộc hạ bên phải ra ngoài.
Sau đó nhanh chóng xoay người, một chân quét ngang. Gã thuộc hạ đằng sau vừa mới đứng vững, chưa kịp phòng ngự, liền bị một cước của Giang Khương đá trúng ngực, kêu thảm một tiếng, phun ra một ngụm máu rồi bay ngược ra ngoài.
Nhìn trong sân chỉ còn lại một thuộc hạ, sắc mặt vị đội trưởng trở nên trắng bệch. Y vốn tưởng rằng liên hoàn kích lần này hẳn có thể bắt được y sĩ Giang, không nghĩ đến đối phương lại có thể đánh bay được hai người cùng một lúc như vậy.
Lập tức, vị đội trưởng có chút chần chừ, nhìn hai mắt đỏ bừng của đối phương cùng với hàn ý lạnh lẽo trong đó, rốt cuộc cảm giác được dường như không phải y có thể giải quyết chuyện này.
Không được đả thương đối phương, lại phải bắt được đối phương, quả thật là quá khó.
Y liền nhấn nút báo động đeo bên tai, bắt đầu cầu viện đến trung tâm cảnh giới.
Người phụ trách đứng trước màn hình giám sát, sắc mặt cũng tối sầm. Không cần vị đội trưởng nhấn nút cầu viện, y đã tự động ấn nút trên bàn, trầm giọng nói:
- Xin chào Viên tiên sinh, tôi là Chủ nhiệm hội Giám sát, xin lập tức đến phòng sám hối trợ giúp.
Khi Mã Tiểu Duệ cầm một thứ trong tay chạy đến, trong sân đã có chút hỗn loạn. Chỉ còn lại hai thành viên của tổ cao thủ Thiên y ngoại viện, đang toàn lực kềm chế Giang Khương, không cho hắn lao ra ngoài.
Một số y sĩ tiến lên trợ giúp các cao thủ trọng thương.
Trong lúc Mã Tiểu Duệ muốn tiến lên, phía sau bức tường vang lên một tiếng vù. Nhìn thấy người này, trong lòng Mã Tiểu Duệ liền cả kinh, là Viên tiên sinh của Thiên y ngoại viện.
Danh sách chương