Đối với Trần Thương, Mạnh Hi khắng định phải trọng điểm bồi dưỡng.
Nói trắng ra hai người là cùng một đường, giờ mình chất vấn Trần Thương, chính là chất vấn chủ nhiệm Mạnh, nói không chừng hai người cùng nhau đối phó mình.
Sau khi hiểu rõ, Cát Hoài cảm thấy chính mình nên thản nhiên một chút, rộng lượng một chút, biểu hiện khi chất cần có của một lão sư.
- Trần Thương, giữa trưa tan tầm xong thì lập tức tới! Đón xe tới!
Mười một giờ trưa, Trần Thương nhận được điện thoại của Mạnh Hi.
Trần Thương mới vừa từ bên trong phòng phẫu thuật đi ra, ngay lập tức gật đầu đáp ứng, tiếp đó mới hỏi
- Có chuyện gì vậy Mạnh lão sư?
Mạnh Hi nói:
- Ngày hôm qua đã có kết quả của người bệnh, là viêm phổi cấp tính, chuyển thành tụ cầu khuẩn, hẳn là trong lồng ngực trực tiếp lây nhiễm lan ra.
Trần Thương nhẹ nhàng thở ra, nếu nhanh như vậy đã xác định ra lây nhiễm gì, bước tiếp theo rất đơn giản, cần phải làm là dùng chọn lựa chất kháng sinh phù hợp.
Đối chứng trị liệu cũng là biện pháp thỏa đáng nhất.
Sau khi nói xong, Mạnh Hi bổ sung một câu:
- Màng tim tích dịch bổ sung có mủ dịch.
Trần Thương ồ một tiếng, định thần lại thì sững
- Màng tim tích dịch có dịch mủ?
Mẹ nó!
Trần Thương lập tức khẩn trương.
Nghĩ đến vừa rồi Mạnh Hi nói câu nói kia nước chảy mây trôi, Trần Thương kém chút bị nước miếng sặc chết.
Có thể nói một kiện chuyện lớn nhẹ nhàng như thế, đoán chừng cũng chỉ có Mạnh Hi làm được?
Bởi vì không nói tị liệu chất kháng sinh toàn thân, hoặc nói là tiêm chất kháng sinh vào trong khoang màng tim đều không có phòng ngừa mủ dịch hình thành trong khoang!
Thậm chí có thể bởi vì màng tim tích dịch quá lớn mà gây áp lực lên tim, hoặc bởi vì hình thành màng tim tích mủ mà phát triển thành màng tim co hẹp.
Một khi xác định là mủ dịch, đông nghĩa phải tiến hành phẫu thuật màng tìm ngay lập tức, tiến hành làm sạch vết thương, tiếp đó phòng ngừa ống dẫn lưu.
Những ngày này, Trần Thương học tập lý luận tri thức cực kỳ đúng chỗ, mỗi một phẫu thuật nguy hiểm đều rõ ràng.
Đối với ca phẫu thuật sắp tới, Trần Thương không hiểu được khẩn trương lên:
- Nếu không... Mạnh lão sư, cô tranh thủ thời gian phẫu thuật sớm đi?
Mạnh Hi hơi sững sờ, nhàn nhạt nói câu:
- Vội cái gì?
Một câu nói nhẹ nhàng này làm cho Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, nhưng khi nhìn lại thì điện thoại đã cúp máy rồi.
Trần Thương có chứt im lặng...
Câu "vội cái gì” này... khiến Trần Thương cảm thấy trong lĩnh vực ngoại khoa tim, mình vẫn còn rất yếu.
Tại sao nói như vậy?
Bất kỳ một bác sĩ lâm sàng trưởng thành đều sẽ kinh lịch ba giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất chính là chữa bệnh tiểu bạch, nhìn cái gì cũng mê man không biết nặng nhẹ, không biết thong thả và cấp bách, thậm chí không phân rõ tính nghiêm trọng!
Giai đoạn thứ hai là lý luận cuồng ma, đối với kiến thức lý luận thuộc như lòng bản tay, giai đoạn này trên cơ bản là lý luận tri thức đọc như nước chảy, đối với bệnh tật nguy hiểm đã mười phần hiểu rõ, biết rõ bệnh tật đáng sợ, nhìn cái gì cũng thấy gấp, luôn cảm thấy rất nặng.
Giai đoạn thứ ba là lâm sàng lão bạch, căn cứ vào kinh nghiệm lâm sàng nhiều năm cùng nắm chắc các loại số liệu, trong lòng hiểu rõ tình huống cùng trạng thái người bệnh và độ nắm chắc cực cao.
Mà Trần Thương, trong lĩnh vực khoa ngoại tim mặc dù không phải giai đoạn thứ nhất tiểu bạch cái gì cũng không hiểu.
Nhưng cũng là giai đoạn thứ hai nhìn cái gì cũng gấp, gặp phải chút chuyện luôn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm
Kỳ thật cũng không trách Trần Thương, bởi vì bản thân viêm màng tim cấp tính bộc phát, từ khi triệu chứng xuất hiện đến khi bệnh nặng chỉ vẻn vẹn có 3 ngày!
Biểu hiện cũng rất rõ ràng, thông thường đều là sốt cao.
rùng mình, toàn thân giống như bị trúng độc. cùng hô hấp khó khăn. Nhiều người bệnh không đau ngực điển hình, mà cùng phát sinh đau ngực mang ý nghĩa tình thế nghiêm trọng tăng lên, bệnh tật càng thêm nguy hiểm.
Nói trắng ra hai người là cùng một đường, giờ mình chất vấn Trần Thương, chính là chất vấn chủ nhiệm Mạnh, nói không chừng hai người cùng nhau đối phó mình.
Sau khi hiểu rõ, Cát Hoài cảm thấy chính mình nên thản nhiên một chút, rộng lượng một chút, biểu hiện khi chất cần có của một lão sư.
- Trần Thương, giữa trưa tan tầm xong thì lập tức tới! Đón xe tới!
Mười một giờ trưa, Trần Thương nhận được điện thoại của Mạnh Hi.
Trần Thương mới vừa từ bên trong phòng phẫu thuật đi ra, ngay lập tức gật đầu đáp ứng, tiếp đó mới hỏi
- Có chuyện gì vậy Mạnh lão sư?
Mạnh Hi nói:
- Ngày hôm qua đã có kết quả của người bệnh, là viêm phổi cấp tính, chuyển thành tụ cầu khuẩn, hẳn là trong lồng ngực trực tiếp lây nhiễm lan ra.
Trần Thương nhẹ nhàng thở ra, nếu nhanh như vậy đã xác định ra lây nhiễm gì, bước tiếp theo rất đơn giản, cần phải làm là dùng chọn lựa chất kháng sinh phù hợp.
Đối chứng trị liệu cũng là biện pháp thỏa đáng nhất.
Sau khi nói xong, Mạnh Hi bổ sung một câu:
- Màng tim tích dịch bổ sung có mủ dịch.
Trần Thương ồ một tiếng, định thần lại thì sững
- Màng tim tích dịch có dịch mủ?
Mẹ nó!
Trần Thương lập tức khẩn trương.
Nghĩ đến vừa rồi Mạnh Hi nói câu nói kia nước chảy mây trôi, Trần Thương kém chút bị nước miếng sặc chết.
Có thể nói một kiện chuyện lớn nhẹ nhàng như thế, đoán chừng cũng chỉ có Mạnh Hi làm được?
Bởi vì không nói tị liệu chất kháng sinh toàn thân, hoặc nói là tiêm chất kháng sinh vào trong khoang màng tim đều không có phòng ngừa mủ dịch hình thành trong khoang!
Thậm chí có thể bởi vì màng tim tích dịch quá lớn mà gây áp lực lên tim, hoặc bởi vì hình thành màng tim tích mủ mà phát triển thành màng tim co hẹp.
Một khi xác định là mủ dịch, đông nghĩa phải tiến hành phẫu thuật màng tìm ngay lập tức, tiến hành làm sạch vết thương, tiếp đó phòng ngừa ống dẫn lưu.
Những ngày này, Trần Thương học tập lý luận tri thức cực kỳ đúng chỗ, mỗi một phẫu thuật nguy hiểm đều rõ ràng.
Đối với ca phẫu thuật sắp tới, Trần Thương không hiểu được khẩn trương lên:
- Nếu không... Mạnh lão sư, cô tranh thủ thời gian phẫu thuật sớm đi?
Mạnh Hi hơi sững sờ, nhàn nhạt nói câu:
- Vội cái gì?
Một câu nói nhẹ nhàng này làm cho Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, nhưng khi nhìn lại thì điện thoại đã cúp máy rồi.
Trần Thương có chứt im lặng...
Câu "vội cái gì” này... khiến Trần Thương cảm thấy trong lĩnh vực ngoại khoa tim, mình vẫn còn rất yếu.
Tại sao nói như vậy?
Bất kỳ một bác sĩ lâm sàng trưởng thành đều sẽ kinh lịch ba giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất chính là chữa bệnh tiểu bạch, nhìn cái gì cũng mê man không biết nặng nhẹ, không biết thong thả và cấp bách, thậm chí không phân rõ tính nghiêm trọng!
Giai đoạn thứ hai là lý luận cuồng ma, đối với kiến thức lý luận thuộc như lòng bản tay, giai đoạn này trên cơ bản là lý luận tri thức đọc như nước chảy, đối với bệnh tật nguy hiểm đã mười phần hiểu rõ, biết rõ bệnh tật đáng sợ, nhìn cái gì cũng thấy gấp, luôn cảm thấy rất nặng.
Giai đoạn thứ ba là lâm sàng lão bạch, căn cứ vào kinh nghiệm lâm sàng nhiều năm cùng nắm chắc các loại số liệu, trong lòng hiểu rõ tình huống cùng trạng thái người bệnh và độ nắm chắc cực cao.
Mà Trần Thương, trong lĩnh vực khoa ngoại tim mặc dù không phải giai đoạn thứ nhất tiểu bạch cái gì cũng không hiểu.
Nhưng cũng là giai đoạn thứ hai nhìn cái gì cũng gấp, gặp phải chút chuyện luôn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm
Kỳ thật cũng không trách Trần Thương, bởi vì bản thân viêm màng tim cấp tính bộc phát, từ khi triệu chứng xuất hiện đến khi bệnh nặng chỉ vẻn vẹn có 3 ngày!
Biểu hiện cũng rất rõ ràng, thông thường đều là sốt cao.
rùng mình, toàn thân giống như bị trúng độc. cùng hô hấp khó khăn. Nhiều người bệnh không đau ngực điển hình, mà cùng phát sinh đau ngực mang ý nghĩa tình thế nghiêm trọng tăng lên, bệnh tật càng thêm nguy hiểm.
Danh sách chương